Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 173
Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:31:59
Lượt xem: 145
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu ma ma khi bước liền ngay lập tức cung kính hành lễ với Trang thị, hiền hòa: "Lão nô bái kiến thái thái, chúc thái thái phúc thọ an khang."
Trang thị vội vàng giơ tay lên: "Ma ma cần đa lễ, mau dậy."
Rồi bà dặn San Hô mang đến một cái đôn gấm.
Sau khi đôn gấm mang đến, Liễu ma ma thoái thác một lúc nhưng cuối cùng vẫn xuống.
Bà : "Lão nô đến quý phủ là mặt Thái tử phi nương nương mang lễ vật gặp mặt cho đại thiếu phu nhân của quý phủ.
Nương nương vốn định triệu đại thiếu phu nhân cung diện kiến, nhưng quý phủ mới bình phản, công việc trong phủ ắt hẳn nhiều việc bận rộn, thái thái chắc cũng thời gian đưa đại thiếu phu nhân cung, nên nương nương đành thôi, đợi thái thái rảnh rỗi hẵng tính."
Trang thị đáp: "Tạ ơn nương nương thông cảm, đợi khi phủ định, cần nương nương triệu kiến, sẽ tự dâng cung."
Nói xong, bà đầu dặn San Hô: "Ngươi mời đại thiếu phu nhân qua đây."
*
Bên Đan Quế Viện, Tống Thời Âm giúp Khương Xuân chọn lựa xong vải vóc, Khương Xuân liền lấy cây trâm cài đầu bằng ngọc trai mà hôm nay nàng đánh dấu điểm danh tại tiệm trang sức Tây Thị , để lễ tạ. Sau đó liền tiễn nàng .
Nàng quá ồn ào, nếu còn để nàng ở Đan Quế Viện, e là chẳng còn cách nào mà nghỉ trưa.
Hôm qua leo cây tuy kích thích, nhưng tư thế đó quả thật đòi hỏi sức mạnh từ eo và bụng, suýt chút nữa khiến nàng kiệt sức.
Thêm đó, nhiều ngày liên tục di chuyển mệt mỏi, ban đêm ngủ thuyền chòng chành, nàng chẳng thể nào ngủ ngon giấc. Lúc , xuống .
ngay khi xuống giường, kịp hẳn, đại nha của Trang thị, San Hô, đến truyền lời rằng Liễu ma ma bên cạnh Thái tử phi nương nương đến, thái thái gọi nàng sang chính viện để gặp khách.
Cơn buồn ngủ của Khương Xuân lập tức biến mất .
Đại cô nương Thái tử phi tuyệt đối thể vô cớ sai ma ma về nhà đẻ, chắc chắn là để mang lễ vật gặp mặt cho mới kinh như nàng.
Một Thái tử phi, là đầu tiên tặng quà cho , lễ vật nhất định thể quá sơ sài, nếu , cả hai bên đều khó coi.
Nàng nghĩ thầm, phen chắc chắn phát tài !
Khương Xuân cực kỳ thích sống tại Tống gia, chỉ khỏi tốn một xu mà còn một đống quà gặp mặt chờ nhận.
Chậc chậc, hai năm sống trong cảnh thiếu thốn, đến một đồng cũng bẻ đôi để xài, cuối cùng nàng cũng một con Tỳ Hưu, chỉ thu mà .
Thế là nàng vui vẻ phấn chấn thẳng đến chính viện.
Không thể , vị trí của Đan Quế Viện quả là , chỉ cách chính viện của Trang thị một con đường lớn. Nếu nhanh, đầy năm phút là thể đến nơi.
Ngày thường, nếu cần thỉnh an chuyện gấp gì, chỉ cần nhấc chân là thể qua ngay, quả thật vô cùng tiện lợi.
Ngược , nơi ở của Tống Thời Âm và các tiểu thư khác đều gần hoa viên phía , cảnh sắc tuy nhưng cách khá xa chính viện và viện của lão phu nhân bên cạnh.
Theo lời Tống Thời Âm, mỗi nàng đến viện của lão phu nhân để thỉnh an sáng tối, đều mất đến hai khắc đồng hồ.
Khi trời trong gió mát thì cũng coi như một rèn luyện gân cốt, nhưng nếu gặp mưa gió tuyết rơi, quả thật vô cùng khổ sở.
Tuy Tống gia cũng chăm lo chu đáo cho các tiểu thư, y phục, ăn uống, sinh hoạt đều trau chuốt tỉ mỉ, tiền tiêu vặt mỗi tháng cũng nhiều nhất trong đám quý nhân kinh thành, nhưng nuông chiều quá mức, dù là ngày mưa tuyết cũng đúng giờ thỉnh an trưởng bối.
Nghe , Khương Xuân chỉ trố mắt ngạc nhiên, một nữa thầm cảm thán may mắn cho Tống Thời An, là đích trưởng tử nên đãi ngộ ở Tống gia luôn thuộc hạng nhất trong hàng hậu bối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-173.html.]
Mặc dù đầu óc nàng nghĩ lung tung, nhưng bước chân chậm chút nào, những bước dài thoăn thoắt, đến mức San Hô và Quế Diệp chạy theo mới đuổi kịp.
Khi Khương Xuân bước đông thứ gian của chính viện, nàng hì hì : “Ta là tức còn dịp phụng kính Thái tử phi nương nương, nay nhận lễ gặp mặt của nương nương, thật là ngại quá.”
Liễu ma ma thấy một vị cô nương xa lạ bước , phía còn San Hô thở hổn hển, lập tức hiểu vị chính là đại thiếu phu nhân của Tống gia.
Bà định dậy hành lễ thì một tràng dài câu khiến cho ngơ ngác.
Bà gặp qua nhiều thẳng thắn, nhưng từng thấy ai thẳng thắn đến mức bỏ qua cả lời khách sáo như thế .
nghĩ , Liễu ma ma cũng cảm thấy quá lạ lùng.
Nghe đại thiếu phu nhân của Tống gia xuất là con gái một gia đình đồ tể nơi thôn dã, bản lĩnh g.i.ế.c heo thậm chí còn hơn cả cha , năng và hành xử dĩ nhiên thể giống với các tiểu thư kinh thành .
Tuy nhiên, nàng thể cần khách sáo, nhưng bà thì thể.
Liễu ma ma vội vàng lên, cung kính hành lễ: “Lão nô bái kiến đại thiếu phu nhân.”
Khương Xuân : “Ma ma cần khách khí, mau dậy.”
Liễu ma ma thẳng , đó mới tiếp lời, : “Thái tử phi nương nương tin đại gia và đại thiếu phu nhân hồi kinh, vui mừng khôn xiết, vốn định ngay lập tức triệu kiến đại thiếu phu nhân cung gặp mặt, nhưng e ngại đại thiếu phu nhân mệt mỏi chuyến hành trình dài…
Nên đành sai lão nô mang lễ vật gặp mặt đến , đợi đại thiếu phu nhân nghỉ ngơi xong, nương nương sẽ hạ chỉ triệu đại thiếu phu nhân cung.”
Những lời rõ ràng khác hẳn với những gì bà đó với Trang thị, đủ thấy bà thông thạo đạo lý “gặp ai thì chuyện theo cách của đó”.
Khương Xuân ánh mắt chút che giấu mà lướt qua khay bạc trong tay các cung nữ và chiếc rương lớn đặt đất, đó mới : “Nương nương quả thật quan tâm quá, thật sự cảm động vô cùng!”
TBC
Nói , nàng còn bộ nâng tay áo lên, giả vờ lau đôi mắt khô khốc, chiếc mũi nhỏ xinh xắn còn giật giật vài cái.
Liễu ma ma: “…”
Bà ở trong cung mười mấy, hai mươi năm, từng thấy ai diễn trò mà vụng về đến thế.
bà thể vạch trần, chỉ thể khuyên nhủ: “Đại thiếu phu nhân là tức của nương nương, nàng thương thì thương ai?”
“Ta thật sự quá cảm động, hu hu hu…” Khương Xuân giả vờ nâng tay áo lên, bộ tịch lau nước mắt vài cái.
Trang thị khóe miệng co giật.
Liễu ma ma, lăn lộn nhiều năm trong cung, ánh mắt sắc bén tựa như lửa, Khương Xuân diễn trò mặt bà, chẳng là múa rìu qua mắt thợ ?
Cái mặt dày của nàng, thấy hổ , đến mức Trang thị cũng cảm thấy ngượng cho nàng.
Trang thị vội vàng lên tiếng, đánh lạc hướng câu chuyện: “Các đừng đó chuyện nữa, mau xuống .”
Khương Xuân chút khách khí, xuống đệm phía bên của giường La Hán, xuống liền kêu lên: “Đi đến đây mệt c.h.ế.t , San Hô, mau pha cho một chén ngon, cần quá , cứ loại Đại Hồng Bào mà hôm qua uống khi dùng cơm với phu nhân là .”
Rồi nàng sang Liễu ma ma, tự nhiên như quen lâu năm, : “Nghe loại Đại Hồng Bào cũng là do Thái tử phi nương nương phái mang đến tặng phu nhân, uống ké thêm vài chén, nương nương mà ủng hộ thế chắc chắn sẽ vui lắm.”
Liễu ma ma, trải qua nhiều sóng gió, trong khoảnh khắc cũng nên đáp thế nào, sững sờ một lúc mới cố gắng nặn một nụ gượng gạo: “Tất nhiên là .”
Vị tức của Thái tử phi, quả thực…
Bà cũng nên đánh giá thế nào, chỉ rằng từ nay về , kinh thành thêm một vị quý phụ nhân như Đại thiếu phu nhân Tống gia, chắc chắn sẽ nhiều điều thú vị để xem.