Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:32:01
Lượt xem: 171
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhờ phúc của Khương Xuân, Liễu ma ma cũng uống ké một chén Đại Hồng Bào. Sau khi uống xong, bà trò chuyện qua loa vài câu, trình lễ đơn cho Khương Xuân, đó dậy xin cáo lui.
Trang thị liền sai San Hô tiễn Liễu ma ma ngoài.
San Hô thức thời nhét một phong bao đỏ lớn tay Liễu ma ma, phát thêm mỗi cung nữ và thái giám cùng một túi hương, đó tiễn họ đến cửa nhị môn và sắp xếp xe ngựa.
Khương Xuân trở giường La Hán, mở lễ đơn xem qua, thấy đó ghi: “Một bộ đầu trang khảm hồng bảo thạch bằng vàng ròng, một bộ đầu trang khảm trân châu bằng vàng ròng, một cây Ngọc Như Ý, hai chuỗi vòng tay Nam Hồng, một đôi ngọc bội, tám xấp gấm thêu hoa dùng cho thượng phẩm, tám xấp gấm thượng hạng thêu hình mãng xà.”
Nhìn tới lui, nước miếng nàng suýt nữa rớt .
Thái tử phi, vị đại cô của nàng, quả nhiên tay hào phóng, những thứ thể giúp nàng giữ thể diện, vô cùng giá trị, lễ vật đúng thật là chạm đến tâm can của nàng.
Xem xem mấy lượt, nàng mới giả vờ bộ tịch đưa lễ đơn cho Trang thị, nở nụ còn khó coi hơn cả : “Mẫu , xem trong món nào thích ? Nếu , con dâu xin dâng tặng .”
Các quý phụ nhân đều trọng thể diện, nàng vẻ kẻ tham tiền như thế, mặt đầy vẻ tiếc rẻ và , cho dù Trang thị thật sự thích gì cũng ngại mà dám mở miệng.
Quả nhiên, Trang thị chẳng thèm nhận lấy lễ đơn, đầy vẻ hài lòng: "Ta nông cạn đến ."
Khương Xuân lời mát mà chẳng hề bực bội, tít mắt : "Mẫu thật sự thương con quá, con của hồi môn nên nỡ lấy mấy thứ của con.
Mẫu quả là của con. lúc con ít hồng táo phẩm chất tuyệt vời, lát nữa con sẽ bảo Quế Hương mang sang cho mẫu , để bồi bổ khí huyết."
Hôm nay khi đến y quán, nàng tặng hẳn mười hai cân hồng táo. Nhân lúc nha chú ý, nàng lén lấy vài quả nếm thử, thấy chúng ngọt thơm, quả thực phẩm chất tồi.
Khí huyết của nàng thì vốn dư thừa, nếu ăn hết mười hai cân hồng táo , lẽ đường huyết của nàng sẽ tăng cao mất. Thế nên nàng nghĩ chi bằng dâng mấy cân cho bà chồng Trang thị, còn thể khoe khoang lòng hiếu thảo của mặt Tống Thời An.
Có thể là một công đôi việc.
Trang thị bĩu môi: "Có gì lành mà con rùm beng lên như thế."
Khương Xuân bí ẩn: "Đợi mẫu thấy hồng táo thì sẽ ngay. Con hề quá, phẩm chất của chúng thực sự tuyệt."
Khương Xuân cũng vội vã rời , mới uống pha đầu tiên của Đại Hồng Bào, nếu bây giờ ngay thì quá phí phạm. Nàng liền bảo San Hô pha thêm cho một nữa.
Vừa uống , nàng tíu tít kể chuyện mua nhà hôm nay với Trang thị.
Khi Khương Xuân dùng cách chia lợi nhuận để dụ dỗ nha nhân giúp nàng mặc cả với chủ nhà, ánh mắt Trang thị lóe lên vẻ ngạc nhiên.
Bà vốn tưởng rằng nàng chỉ là một kẻ đầu óc đơn giản, nào ngờ chút mưu mẹo.
Mới đến kinh thành bao lâu mà nàng thể khiến nha nhân về phía , thật khiến nàng bằng con mắt khác.
Trang thị nhạt: "Con cũng chút đầu óc đấy chứ?"
"Đó thì gì là mưu mẹo?" Khương Xuân nhướn mày, "Không lợi thì chẳng ai chịu dậy sớm, đây là quy luật sinh tồn cơ bản thôi mà."
Chẳng đợi Trang thị đáp , nàng tiếp: "Con con chẳng mưu mẹo gì , hễ chuyện là con thích xông thẳng giải quyết, dùng sức mạnh để thuyết phục khác."
Nàng thậm chí còn một câu kinh : "Phu quân từng rằng khi về kinh, sẽ tìm cho con một sư phụ giỏi võ. Đợi khi con luyện thành, con sẽ thể đánh bại hết đám quý phụ ở kinh thành, trở thành vô địch."
Trang thị xong, trợn mắt há hốc mồm.
Bà đưa tay ôm lấy ngực, cảm thấy sắp nghẹt thở .
Thích dùng võ để phục ? Còn đánh bại hết đám quý phụ trong kinh thành?
Thế thì còn thể thống gì nữa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-174.html.]
Bà thể tưởng tượng cảnh về , khi Khương Xuân – nàng dâu của bà – gây rắc rối bên ngoài, còn – chồng – khúm núm đến nhà để xin bồi tội.
Trời ơi, xin hãy nhanh chóng giáng một tia sét xuống mà đánh c.h.ế.t đàn bà hung hãn !
Hoặc là giáng sét đánh c.h.ế.t bà luôn cho , để khỏi mặt về , trở thành trò cho cả kinh thành.
TBC
Còn con trai bà, thật là hết chỗ . Không những khuyên nhủ nàng bớt lỗ mãng, còn định mời sư phụ dạy quyền cước cho nàng, chẳng lẽ sợ nàng thể gây đại họa ?
Không , đợi về, bà nhất định cho , bảo sớm từ bỏ ý định mời sư phụ cho Khương Xuân.
Khi Trang thị đang bận suy nghĩ xoay vần, bên ngoài chợt vang lên tiếng nha thông báo: "Thưa phu nhân, một vị tỷ tỷ của Nhị phu nhân phủ Cẩm Hương Hầu đến gặp, là tới để đưa đồ cho Đại thiếu phu nhân."
Trang thị ngạc nhiên về phía Khương Xuân.
Khương Xuân cũng mang vẻ mặt đầy bối rối, nàng quen Nhị phu nhân phủ Cẩm Hương Hầu mà.
Vả , Tống Thời An bằng hữu là thế tử của phủ Cẩm Hương Hầu, nếu Lộ Thư Vũ tặng quà mắt cho nàng – tẩu tẩu – thì đáng lý để thế tử phu nhân , để em dâu ?
May , Phỉ Thúy nhanh trí, liền giải thích: "Nô tỳ nhớ , dường như Nhị phu nhân phủ Cẩm Hương Hầu cùng Đại phu nhân là đồng hương, cả hai đều đến từ huyện Hồng Diệp, phủ Tề Châu. Có lẽ là cố nhân của Đại phu nhân?"
Khương Xuân liền "Ồ" lên một tiếng.
Thì Lưu Nhị cô nương gả phủ Cẩm Hương Hầu, trở thành em dâu của Lộ Thư Vũ?
Nàng thật sự chuyện .
Chỉ nhà họ Lưu sắp xếp cho Nhị cô nương một mối hôn sự ở kinh thành, nhanh chóng gả nàng ngay trong lúc nhà trai đang chịu tang nóng hổi.
Những chuyện khác thì nàng rõ.
Khương Xuân bèn nhanh miệng Trang thị: "Mau mời nàng ."
Dù chỉ mới gặp mặt Lưu Nhị cô nương vài và nhiều giao tình, nhưng khi gặp cố nhân nơi đất khách, hơn nữa chủ động gửi quà, cũng tiếp đãi chu đáo cả về tình lẫn lý.
Nhà họ Lưu thực sự coi mạng của tiểu nha Vương Ngân Nhi gì, nhưng Lưu Nhị cô nương đối với nàng chút tình nghĩa. Không những thường xuyên sai mang bạc đến, mà còn vài đích đến thăm nàng.
Nghe Vương Ngân Nhi kể , ngày khi Nhị cô nương xuất giá, nàng còn tự tay đưa cho Vương Ngân Nhi một trăm lượng bạc lớn, dặn dò rằng thể chăm lo cho nàng nữa, bảo nàng tự bảo trọng.
Ở thời đại tôn ti chủ tớ phân minh như , Lưu Nhị cô nương quả thực là hiếm thấy.
Vì , ngày tổ chức tiệc ở nhà , Vương Ngân Nhi còn nhờ khi kinh, nếu cơ hội thì hãy chiếu cố Lưu Nhị cô nương.
Khương Xuân lúc chẳng đáp ứng cũng chẳng từ chối, chỉ đến lúc đó sẽ tính.
Ai ngờ Nhị cô nương quá chu đáo, đợi nàng chiếu cố, chiếu cố .
"Nô tỳ Cẩm Thư xin bái kiến Tống Đại phu nhân và đại thiếu phu nhân."
Lưu nhị cô nương, , gọi là Lộ nhị phu nhân, sai nha của tới bái kiến Trang thị và Khương Xuân.
Khương Xuân vui vẻ ngay lập tức, đây còn là quen. Trước mỗi Nhị cô nương đến thăm Vương Ngân Nhi, bên cạnh đều nha .
Trang thị bảo nàng dậy, cho mang ghế đôn tới mời , nhưng Cẩm Thư từ chối chịu , chỉ mà hồi bẩm.
Khương Xuân : "Thì là Cẩm Thư đấy ."
Cẩm Thư mỉm điềm đạm nhưng kém phần thiết, đáp: "Khương nương tử, lâu ngày gặp, nương tử dạo khỏe chứ?"