Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 178
Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:32:12
Lượt xem: 162
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn nữa, Tống Thời An là mà hai kiếp nàng đều thầm mến. Trước đây, chỉ là một nhân vật giấy, nàng chỉ thể tưởng tượng, chẳng gì cả.
bây giờ, là sống sờ sờ mắt, là mà nàng thể chạm đến, ôm lấy. Dù miệng luôn tình nguyện, nhưng trong lòng nàng thật sẵn lòng dỗ vui vẻ.
Hai tiên tự do điều , đó mới nghiêm túc chung chăn gối một , đến lúc kết thúc thì trời sang canh ba.
Sáng hôm , khi đến chính viện thỉnh an, Khương Xuân Quế Chi kéo khỏi chăn, đó Quế Diệp lau mặt bằng chiếc khăn thấm nước lạnh, lúc mới tỉnh táo .
Quả nhiên, sống kham khổ mà bước cuộc sống xa hoa thì dễ, từ xa hoa mà về sống kham khổ mới khó. Trước đây, hai ít vui đùa đến tận giờ , hôm nàng vẫn thể dậy từ lúc canh ba để g.i.ế.c lợn, nhưng bây giờ đến canh năm thỉnh an cũng dậy nổi.
Phải mau chóng thúc giục Tống Thời An tìm thầy dạy võ cho nàng, nếu thì sớm muộn gì nàng cũng sẽ sa sút đến mức cũng dựa nha đỡ đần mất.
Vốn dĩ tối qua nàng định chuyện với cùng chuyện luyện chữ, nhưng Tống Thời An cuốn lấy, thành quên béng .
Nàng đầu với Quế Chi: “Hôm nay khi đại gia trở về, nhớ nhắc nhở thúc giục đại gia tìm thầy dạy võ cho .”
Quế Chi trố mắt kinh ngạc: “Đại Nãi nãi học võ công ?”
Ôi trời, đại nãi nãi vốn sức lực vô song, nếu học thêm võ công nữa, ai dám chọc giận nàng đây?
Dù thì chắc chắn là dám .
***
Khi đến chính viện, hai tỷ Tống Thời Âm và Tống Thời Nguyệt mặt từ .
Khương Xuân hành lễ với Trang thị xong, xuống chiếc ghế quan mạo trống ở bên .
Rồi nàng tò mò hỏi Trang thị: “Mẫu , phu quân con ? Sáng sớm thấy bóng dáng, hỏi khắp cả đám gia nhân trong Đan Quế Viện cũng ai .”
Trang thị khóe miệng giật giật, nhàn nhạt đáp: “Người bên gối con còn , đây mẫu mà rõ ?”
Thực , Trang thị rõ.
Con trai bà cùng Thái tử ngoài thành xử lý công việc. Vì đây là lệnh khẩn, mà hành tung của Thái tử cần giữ bí mật, nên thể với đám gia nhân trong Đan Quế Viện.
Còn Khương Xuân lúc đó vẫn đang ngủ say như chết.
Con trai bà chỉ đến chính viện một tiếng với bà, vội vã rời .
Khương Xuân gặp câu trả lời phũ phàng, đành im lặng.
Một lát , nàng chớp mắt một cái, đột nhiên vỗ nhẹ đùi , kêu lên: “Mẫu , năm giỏ cua hứa ?”
Trang thị khựng , bà bận rộn cả ngày hôm qua đến nỗi quên mất chuyện .
Để tránh Khương Xuân gây náo loạn, bà đành tay , hừ lạnh một tiếng, với giọng khó chịu: “Hôm qua bận như thế nào, ngươi thấy, gì còn nhớ nổi cua với chả cua?”
Đánh một cái để chặn lời Khương Xuân, đợi nàng phản bác, Trang thị ngay lập tức dỗ dành: “Đợi lát nữa sẽ sai mua, nhất định để ngươi ăn cua cho thỏa hôm nay, ?”
Khương Xuân vui vẻ, rộng rãi đáp: “Được! Đa tạ mẫu .”
Sau đó, nàng sang tươi với Tống Thời Âm và Tống Thời Nguyệt, : “Hôm nay đại tẩu mời hai ăn cua, ăn bao nhiêu cứ ăn, đảm bảo cho các ăn no thỏa thích.”
Trang thị: “…”
Nàng mời khách, bỏ tiền, bà chồng nào khổ như ?
?
Dù tam vẻ hả hê, nhưng lời nàng cũng là lý.
Khương Xuân là dâu của Tống gia, nàng ở Tống gia thoải mái thì , nếu điều gì hài lòng, giận dỗi mang theo con trai dọn ngoài, lúc đó lo lắng ai khác chính là bà.
Vậy nên Trang thị dám mẫu quá nghiêm khắc mặt Khương Xuân.
Thôi bỏ , dù Khương Xuân cũng chuyện gì quá đáng, chỉ là ham ăn một chút, nhỏ nhen một chút, tham tài một chút, đều là những tật nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-178.html.]
Làm nhạc mẫu của Thái tử, rộng rãi hơn, cần so đo những chuyện vụn vặt .
Dù Khương Xuân đến muộn, nhưng ở chính viện chờ ba khắc , tam phu nhân Thu thị mới lững thững đến.
Trang thị trách gì bà, vì hai vốn là tỉ , Thu thị cũng cần đến thỉnh an. Lần nàng đến, cũng chỉ để cùng ăn sáng mà thôi.
Thấy đông đủ, Trang thị liền sai nha dọn cơm.
Dùng xong bữa sáng, đang lúc uống thì Lưu quản sự bước bẩm báo với Khương Xuân rằng Bao Đạt Thính thương lượng thành công, ép giá căn nhà giảm xuống hai trăm lượng bạc. Chủ nhà đồng ý bán với giá hai ngàn lượng.
Yêu cầu duy nhất là nhanh chóng, nhất hôm nay thể tất thủ tục.
Rõ ràng là bán đang cần tiền gấp.
Vừa khéo Khương Xuân cũng đang nóng lòng.
Mặc dù Khương Hà và Trịnh Côn phàn nàn gì với nàng, nhưng sống nhờ mái nhà khác, là gia đình giàu sang thế , chắc chắn thể thoải mái bằng ở nhà .
Sớm mua căn nhà, cha và biểu ca của nàng cũng thể sớm dọn đến.
Khương Xuân dậy, với Trang thị: “Mẫu , con với Lưu quản sự ngoài một lát.”
Rồi nàng bước nhanh ngoài.
Tống Thời Âm lập tức dậy, nhấc váy chạy theo, miệng kêu lên: “Đại tẩu, tẩu quên mất tiểu cô đáng yêu của tẩu ? Đợi với, cũng !”
Trang thị: “...”
Thu thị bật , vẻ hả hê : “Ôi chao, tam cô nương của chúng đúng là tính tình thật hoạt bát. Nhị tẩu về , thấy con gái như thế , hẳn là sẽ ‘vui mừng’ lắm!”
Trang thị liếc nàng một cái, gì.
Trong lòng thật cũng khá mong đợi.
Lưu quản sự là việc chu đáo, khi bẩm báo cho chuẩn sẵn xe ngựa.
Khương Xuân trở về Đan Quế Viện lấy tiền, đó tiền viện gọi Khương Hà và Trịnh Côn, đoàn chia lên ba cỗ xe ngựa, hướng về phía Tây Thị mà .
Lần , Lưu quản sự cho xa phu đường vòng qua giữa Tây Thị khi trở về, khiến Khương Xuân khen ngợi ngớt. Lần , ông áp dụng chiêu cũ, khiến Khương Xuân vui vẻ thôi. Chẳng trách Trang gia cử Lưu quản sự đến giúp đỡ Trang thị, ông chỉ việc hiệu quả mà còn cách hài lòng chủ nhân.
Khương Xuân quyết định chờ khi mua xong phủ , sẽ thưởng cho năm lượng bạc vì công lao vất vả.
Mặc dù năm lượng bạc đối với những quản sự như chẳng đáng là bao, nhưng ít nhất cũng là chút lòng thành.
Thế nhưng, năm lượng bạc đối với Khương Xuân mà , là tiêu tốn khá nhiều .
TBC
Rốt cuộc, khi mua phủ xong, trong tay nàng chỉ còn mấy chục lượng bạc vụn, cần tiết kiệm ?
Nhiều hơn một lượng cũng thể thưởng thêm!
Ngay cả đám hầu ở Đan Quế Uyển, nàng cũng chỉ thưởng cho mỗi một chiếc nhẫn bạc từ hệ thống điểm danh mà , bốn nha và hai mụ già mất sáu chiếc, trong kho chỉ còn bốn chiếc thôi.
Đợi mấy ngày nữa khi Tống Thời An phục chức, thừa lúc ở nhà, nàng dẫn đến tiệm cầm đồ một chuyến, mang những món đồ linh tinh trong kho cầm lấy bạc.
Còn tính toán xem nên chuẩn lễ vật gì cho Tống lão thái thái, ba vị lão gia, cũng như hai Tống Thời Duệ và Tống Thời Thiền.
Không chỉ .
Những thích trong vòng năm đời của Tống gia đều liên lụy, tất cả đều bán , đợi khi những lượt về kinh, họ chắc chắn sẽ đến phủ bái kiến.
Những cùng thế hệ với Tống Thời An, ít thành , thậm chí còn vài đứa con .
Người dẫn theo con đến bái kiến thẩm thẩm, nàng thể chuẩn chút lễ gặp mặt?
Thật sự là việc gì cũng cần đến tiền.
Chẳng trách trong nguyên tác, nữ chính kinh kịp thở vội vàng kiếm tiền, thực sự là kiếm tiền !