Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 183
Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:32:25
Lượt xem: 158
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói , Thái phu nhân cho mang lễ , đó là một đôi vòng tay ngọc bích xanh biếc.
"Đa tạ Thái phu nhân ban thưởng. Thái phu nhân quả thật tướng mạo , hiền từ phúc hậu, trông như Bồ Tát trong chùa, nhất định sẽ trường thọ."
Khương Xuân nhận lấy chiếc vòng tay, đưa ngược cho Quế Chi, đó mỉm tâng bốc Liêu Thái phu nhân một hồi.
Liêu Thái phu nhân khen đến nỗi tươi như một đóa hoa loa kèn.
Trang thị để Khương Xuân lượt mắt phu nhân của Cẩm Hương hầu, Triệu thị, nhị phu nhân của phủ Cẩm Hương hầu là Mã thị, cùng với con gái của Liêu thái phu nhân, mang theo một nam một nữ trở về nhà đẻ khi góa chồng.
Cả ba đều tặng cho Khương Xuân lễ mắt.
Không chỉ ba họ, mà các nữ quyến khác đến khách, hễ là bối phận cao hơn Khương Xuân, cũng đều tặng lễ mắt.
Chiếc túi đeo chéo vai Quế Diệp gần như nhét đầy.
Khương Xuân thầm cảm thấy thật tầm xa, sớm bảo Quế Diệp – giỏi may vá – cho nàng một chiếc túi đeo chéo, hôm nay quả nhiên cơ hội dùng đến.
Thu nhận một đống lễ mắt lớn như , Khương Xuân cảm thấy chuyến hôm nay thật sự đáng giá.
Sau khi gặp gỡ tất cả các trưởng bối, Khương Xuân liền phu nhân của thế tử phủ Cẩm Hương hầu, Tiêu thị, thê tử của Lộ Thư Vũ – đồng môn và bạn của Tống Thời An – kéo đến hoa sảnh phía .
Tiêu thị nắm lấy tay Khương Xuân, : “Thế tử nhà và Tống lang quân là bạn chí cốt, đại nãi nãi kinh, sớm mong gặp mặt, nay cuối cùng cũng toại nguyện.”
Khương Xuân vội đáp: “Thế tử phu nhân đừng khách sáo như , họ Khương, tên chỉ một chữ Xuân, là chữ Xuân trong cây xuân, thế tử phu nhân gọi là Khương Xuân Khương nương tử đều .”
Tiêu thị liếc nàng, trêu ghẹo: “Bảo đừng khách sáo, mà Khương nương tử một tiếng Thế tử phu nhân! Thế , chúng cũng đừng gọi nương tử nữa, lớn hơn vài tuổi, dày mặt gọi là Khương , gọi là Tiêu tỷ tỷ, ?”
Người chủ động kết giao thiện, Khương Xuân tất nhiên bỏ lỡ cơ hội, liền thuận theo: “Tiêu tỷ tỷ.”
Tiêu thị nở nụ hài lòng: “Thế mới .”
Nói chuyện một lát, hai bước hoa sảnh.
Hoa sảnh phủ Cẩm Hương hầu rộng, chia thành đại sảnh chính giữa và hai tiểu sảnh đông tây.
Ở tiểu sảnh phía tây là những tiểu nương tử xuất giá, còn tiểu sảnh phía đông thì dành cho những nương tử trẻ tuổi.
TBC
Tiêu thị dẫn Khương Xuân tiểu sảnh đông, sắp xếp nàng cạnh cô bạn Cao nương tử, dặn dò: “Ta còn việc phía , phiền Cao tỷ tỷ chăm sóc Khương giúp .”
Cao nương tử nhanh chóng đáp lời: “Được , cứ lo việc của .”
Miệng thì , nhưng trong lòng Cao nương tử thật đánh cho bạn từ nhỏ của một trận.
Vị Khương nương tử rõ ràng là một củ khoai nóng bỏng tay, nàng cửa gặp đủ loại phiền phức, giờ còn sắp xếp bên cạnh , như thể sợ vạ lây!
Quả nhiên, nỗi lo của Cao nương tử cơ sở.
Khương Xuân xuống, kịp uống hết một chén , thấy Trương nương tử phía bắt đầu "thì thầm" với bên cạnh.
Trương nương tử : “Ban đầu cô cô và biểu của định cùng , dù cũng mới kinh cùng tướng công, quen ai, chẳng cần các nàng dẫn nhận diện một chút ?
Ai ngờ, một vị nào đó sẽ đến, để tránh biểu khó xử, các nàng liền đổi ý nữa.
Theo thấy, cần như , đều là khách của phủ Cẩm Hương hầu, chuyện gì mà đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-183.html.]
Cô cô và biểu của thật đúng là những bụng, lúc nào cũng nghĩ cho khác, những hiểu chuyện như bây giờ thật còn nhiều.”
Nương tử bên cạnh nàng, Vương nương tử, là thê tử của môn sinh Trình Đại lão gia, tự nhiên về phe Trương nương tử. Nghe , Vương nương tử liền hưởng ứng: “Trương nương tử lắm, Trình đại cô nương còn ? Nàng nổi tiếng là xinh , tính tình , mấy hôm lão thái thái nhà còn khen ngợi, bảo vị lang quân nào phúc lấy cô nương như ?”
Trương nương tử thở dài : “Nhiều nhà nhờ tới cầu lắm, ngưỡng cửa nhà cô cô sắp giẫm nát , nhưng biểu của chẳng đồng ý ai cả.
Chao ôi, chắc là vì đau lòng quá sâu nên khó lòng chấp nhận tái giá thôi.”
Lúc trời còn sớm, tiểu sảnh đông chỉ ba bốn nhóm rải rác.
Khương Xuân vốn quen vị Trương nương tử , nhưng khi nàng nhắc đến “Trình đại cô nương,” Khương Xuân bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Thì những lời là nhắm nàng!
Tống Thời Âm bên còn kịp tìm con "gà" để g.i.ế.c gà dọa khỉ, thì bên của Khương Xuân một con xuất hiện .
Khương Xuân vận sức ở eo, đột ngột xoay một trăm tám mươi độ, đối mặt với Trương nương tử mà xuống, thậm chí còn vắt chéo chân, tư thế ung dung tự tại.
Nàng bốc một nắm hạt dưa ngũ vị trong tay, nhàn nhã bóc hạt dưa, thờ ơ : "Chẳng lẽ đêm qua vị nương tử đây uống say tỉnh? Sáng sớm lời hồ đồ, đúng là buồn thật."
Trương nương tử sửng sốt.
Bà vốn nghĩ rằng cô thôn nữ g.i.ế.c lợn từ quê lên , đầu tiên tham dự yến hội thưởng cúc lớn như ở phủ Cẩm Hương hầu, dù sợ hãi co ro, cũng rụt rè dè dặt.
Cho dù thấy những lời bóng gió châm chọc của , nàng chắc cũng chỉ tức giận trong lòng, dám một câu.
Nào ngờ, mới mở lời, nàng lập tức phản pháo, dám như thế chứ?!
Trương nương tử lạnh một tiếng, lớn giọng quát: "Khương nương tử gì ? Ta đang cùng Vương nương tử chuyện gia đình, ngươi đột nhiên nhảy cắt ngang, lời vô lý, thật là quá phép tắc!"
Khương Xuân búng một nắm hạt dưa bóc sạch miệng, nhai xong nuốt, mới nhạt : "Đừng mà giả vờ. Ngươi ở lưng phu quân , thấy, xin , cũng chẳng chịu bản , giờ còn định trở mặt đổ tội cho .
Không hổ là họ hàng nhà họ Trình, cái trò ác nhân cáo trạng đúng là chơi thuần thục.
Đều là hồ ly ngàn năm cả, đừng mà ở đây giả vờ ngây thơ, tình cảm gì chứ?
Quá đau lòng ? Toàn thành ai mà hôn sự giữa Tống gia và nhà họ Trình hủy bỏ là vì nhà họ Trình thấy Tống gia tịch thu tài sản và bỏ tù, vội vã rút lui để tránh liên lụy.
Vậy mà qua miệng ngươi, nhà họ Trình thành bên hại, còn Tống Thời An, cưới thê tử khác khi hủy hôn, trở thành kẻ phụ bạc. Ngươi trò cho ai ?
Tống gia giữ thể diện, chuyện của khác, nhưng Khương Xuân thì , thể chịu những thứ dơ bẩn mắt."
Nói đến đây, suýt chút nữa nàng lỡ miệng luôn chữ "Liêu Trai", may mà kịp thời sửa .
Trương nương tử đối đáp thẳng thừng như , mặt lúc xanh lúc đỏ, nhất thời tìm lý do để phản bác.
Bà chỉ còn cách phắt dậy, bước nhanh tới mặt Khương Xuân, lớn tiếng quát: "Ai là thứ dơ bẩn? Ngươi ai là dơ bẩn? Ngươi dám mắng ?"
Khương Xuân ngẩng đầu lên, từ thẳng bà , nhạo: "Ô kìa, Trương nương tử còn trẻ mà tai thính nữa ? Ta ai là thứ dơ bẩn ? Đương nhiên là..."
Nàng cố tình kéo dài giọng, một lát mới dứt khoát thốt hai chữ: "Là ngươi!"
Trương nương tử tức đến phát điên, giơ tay mạnh mẽ đẩy vai Khương Xuân một cái, của Khương Xuân ngả , đầu và cổ rung lên ba cái.
"Haha..." Khương Xuân bật .
Xem rời khỏi huyện Hồng Diệp, danh tiếng "Tuần hải xoa" của Khương Xuân nàng còn tác dụng nữa, đến mèo chó gì cũng dám động tay động chân với nàng .