Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 185
Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:32:30
Lượt xem: 166
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Xuân rửa tay xong, liền đeo ngọc ban chỉ và vòng tay lên.
Quế Chi và Quế Diệp nhanh chóng tiến tới, giúp nàng cài trâm búi tóc.
Chỉ trong chớp mắt, từ một đàn bà hung hăng, chuyên đánh , Khương Xuân biến thành một mỹ nhân với đôi mắt hạnh to tròn, nét mặt ngây thơ tươi rạng rỡ, phong thái duyên dáng vô cùng.
Mọi : “...”
Tốc độ đổi của nàng, thật nhanh hơn cả lật sách.
Khương Xuân phớt lờ ánh mắt ngạc nhiên của , vui vẻ hỏi Tào nương tử: "Cao tỷ tỷ, quá lỗ mãng ?"
Cao nương tử: “...”
Người cũng đánh xong, giờ mới hỏi lỗ mãng , liệu muộn ?
Nàng nhất thời trả lời thế nào.
May mắn , sự xuất hiện của hai tiểu nương tử Tống gia giải vây cho nàng.
Tống Thời Âm kéo theo Tống Thời Nguyệt, hối hả chạy về phía đông tiểu sảnh, chạy hô to: "Tránh , tránh , đại tẩu đánh , mau tránh đường để và tứ can ngăn."
Vài nữ quyến đang theo quản sự nương tử của phủ Cẩm Hương Hầu về phía đông tiểu sảnh, thấy liền ngơ ngác .
ai nấy đều nhanh chân hơn hẳn.
Có chuyện vui để xem, còn chờ gì nữa!
Tống Thời Âm kéo Tống Thời Nguyệt vội vã lao đông tiểu sảnh, từ xa thấy Khương Xuân, liền reo lên: "Đại tẩu, tẩu đánh , đó chứ?"
Căn bản là định can ngăn, bọn họ đến là để xem náo nhiệt thôi.
Vả , cũng chẳng lo đại tẩu sẽ gặp chuyện gì. Với bản lĩnh của đại tẩu, đối phó với mấy quý phụ yếu ớt, chỉ một ngón tay cũng đủ nghiền nát bọn họ.
Khương Xuân tươi: "Các tới muộn , náo nhiệt cũng qua."
Tống Thời Âm giận dữ dậm chân, hối tiếc đến mức đập ngực, oán trách: "Đại tẩu cũng thật là, câu "đánh hổ cần , trận cần phụ tử binh". Tẩu đánh , bảo nha báo cho chúng một tiếng? Ta và tứ cũng thể tới can ngăn chứ!"
Khương Xuân lườm nàng một cái, là tới can ngăn tới xem vui đây?
Ban đầu trêu nàng một câu "còn kịp hóng hớt", nhưng nghĩ đây là nơi công cộng, cuối cùng nàng cũng nuốt lời đó .
Chỉ thuận miệng đáp: "Biết , sẽ gọi các , nếu nhớ ."
Dù đánh cũng là chuyện bộc phát nhất thời — mà khi bộc phát thì ai nghĩ đến nhân.
Cao nương tử vẫn đó, choáng váng.
Tống Thời Âm, vị tam cô nương của Tống gia, khi gia tộc xảy chuyện, mỗi dự tiệc đều thể gặp nàng.
Nàng tuy tính tình phần hoạt bát, thích , nhưng là một tiểu nương tử giáo dưỡng, quy củ lễ nghi chút sai sót, các lão thái thái trong kinh thành yêu mến.
Vậy mà bây giờ, trông thấy gì đây?
Nàng chút quy củ mà chạy loạn tiểu sảnh phía Đông, , khi tin tẩu tẩu của đang đánh với khác, nàng những sức can ngăn, mà còn lộ vẻ tiếc nuối vì chứng kiến náo nhiệt.
Hiển nhiên nàng loại dễ đối phó.
Chẳng nàng mới bán thanh lâu một năm, đường ca của , Tống lang quân, chuộc về ?
Chỉ một năm ngắn ngủi thể khiến một đổi nhiều như ?
Khương Xuân thấy Tống Thời Âm, bỗng nhớ đến mục đích của hôm nay, liền hỏi: “Có "gà" ?”
Tống Thời Âm lắc đầu: “Không .”
Một đám nhát gan, chỉ dám liếc mắt trộm nàng, thì thầm to nhỏ với mấy tỷ , nhưng chẳng ai to gan mà nhảy thách thức nàng.
Thật là khiến nàng thất vọng quá!
Khương Xuân : “Không vội, trời còn dài, sớm muộn gì cũng sẽ "gà" trời cao đất dày mà nhảy thôi.”
Tống Thời Âm nghĩ cũng đúng, gật đầu đáp: “Phải, sớm muộn cũng sẽ để bắt một con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-185.html.]
Người trong hoa sảnh càng lúc càng đông, Tống Thời Âm cùng Tống Thời Nguyệt, hai tiểu bối, ở đó liên tục hành lễ chào hỏi với .
Không trò vui gì để xem, Tống Thời Âm lập tức kéo Tống Thời Nguyệt rời .
Hai tỷ khỏi, Lộ nhị phu nhân liền vội vã bước .
Nàng hết đánh giá Khương Xuân từ đầu đến chân, thấy y phục của nàng vẫn chỉnh tề, tóc tai gọn gàng, trong lòng thầm thở phào một .
vẫn yên tâm, liền hỏi: “Khương nương tử, ngươi chứ?”
Khương Xuân liếc mắt nàng, hờn dỗi : “Chúng là đồng hương, bản lĩnh của chẳng lẽ ngươi còn rõ? Nếu chuyện thì cũng là khác chuyện thôi.”
Dù , danh tiếng của nàng, "Tuần Hải Dạ Xoa", ở Hồng Diệp huyện vang dội như sấm bên tai, nàng tin Lộ nhị phu nhân từng qua đại danh của khi còn ở nhà đẻ.
Lộ nhị phu nhân mím môi nhẹ: “Khương nương tử thì . Nếu ngươi may thương ở phủ của chúng , Tống lang quân hẳn sẽ để chúng yên .”
Khương Xuân lập tức nở nụ rạng rỡ, vị Lộ nhị phu nhân thật hiểu chuyện, kịp khoe ân ái thì nàng giúp nàng khoe .
Thế thể thuận nước đẩy thuyền !
Khương Xuân khẽ kêu "Aiya," hai tay ôm mặt, "e thẹn" : "Phu quân của quá để tâm đến , luôn lo cái lo cái , hận thể cột đai lưng mà dẫn khắp nơi, thật là phiền phức."
TBC
Nói đến câu "thật là phiền phức," giọng nàng như rót mật, ngọt đến mức khiến cảm thấy ngấy.
Mọi : "..."
Giữa nơi đông như thế , Khương nương tử mà dám những lời như "cột đai lưng" thế , đúng là từng thấy ai mặt dày như !
Dù Lộ nhị nãi nãi đây vài chứng kiến Khương nương tử khoe ân ái mỗi khi gặp ai ở trấn Hồng Diệp, chứng kiến, nàng vẫn khỏi cảm thán mà thán phục.
Lộ nhị nãi nãi : "Tình cảm giữa Khương nương tử và Tống lang quân vẫn luôn sâu đậm như thế."
"Báo — Tân Thành trưởng công chúa đến!"
Ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng the thé đặc trưng của thái giám thông báo.
Nghe , tất cả lập tức dậy.
Khi trưởng công chúa Tân Thành, vận trang phục quý phái, đầu đội đầy châu ngọc, bà v.ú dìu bước , ngay lập tức quỳ xuống hành lễ: "Tham kiến trưởng công chúa điện hạ, nguyện điện hạ thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế."
Khương Xuân lẫn trong đám đông, cúi đầu thấp, miệng lẩm bẩm vài tiếng, lẫn lộn cho lệ.
Trưởng công chúa Tân Thành khẽ nâng tay, : "Miễn lễ."
Mọi đều lên.
Lộ nhị nãi nãi nhanh chóng bước tới, dẫn trưởng công chúa Tân Thành đến vị trí chủ tọa ở phía .
Trưởng công chúa từ chối, bởi các vị cô mẫu địa vị cao hơn đều đang dự tiệc tại chính viện, mà trong hàng trưởng công chúa cùng thế hệ, nàng là phận tôn quý nhất, vốn là trưởng nữ chính thống của hoàng gia.
Do , vị trí chủ tọa nàng tự nhiên.
Vừa xuống, nàng kìm nổi mà hỏi: "Bản cung hình như nơi đánh ?"
Lộ nhị nãi nãi dám giấu diếm, chỉ nhẹ nhàng đáp: "Bẩm trưởng công chúa, là Tống đại nãi nãi và Tôn đại nãi nãi chút xích mích, nhưng giờ chuyện xong xuôi."
Trưởng công chúa Tân Thành mà vẫn mơ hồ: "Tống đại nãi nãi là ai? Tôn đại nãi nãi là ai?"
Nghe gọi tên, Khương Xuân lập tức bước phía , tiến thêm vài bước, khẽ cúi hành lễ: "Tống Thời An phu nhân, Khương Xuân tham kiến trưởng công chúa điện hạ."
Trưởng công chúa Tân Thành hờ hững đáp: "À, thì là phu nhân của Tống Thời An."
Vừa xong, dường như nàng chợt nhận điều gì, đôi mắt mở to vài phần, vẻ mặt khó tin: "Ngươi là phu nhân của Tống Thời An, Tống Khanh Tri?"
Nghe Tống Khanh Tri cưới một cô gái quê mùa, nghề đồ tể, nàng vốn dĩ tin.
Một phong lưu tiêu sái như , cầm kỳ thi họa đều tinh thông, thể cưới một cô gái thôn dã, một chữ vợ?
Chắc chắn là những kẻ ganh ghét Tống gia bịa chuyện mà thôi!
Lùi một vạn bước mà , cho dù Tống Khanh Tri thật sự cưới một cô nương thôn dã vợ, thì cô nương cũng là con gái hoặc cháu gái của một đại nho ẩn cư nơi thôn quê, học vấn sâu rộng.
Kết quả là, nàng thấy gì đây?