Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-07-15 22:49:18
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cữu phụ của nàng quả thật chút gì, nhưng ông cũng là trưởng bối của nàng, đến lượt một cháu như nàng giáo huấn ?

"Thật sự là quá phép tắc ."

Tống Thời An thấy mẫu bày dáng vẻ kinh ngạc, nhàn nhạt : "Mẫu , trấn Hồng Diệp chỉ là một nơi nhỏ bé, phong tục tập quán ở đó khác xa kinh thành. Nương tử xử sự gì sai trái, trong trấn Hồng Diệp đều ca ngợi nàng hết lời."

"Nếu mẫu tin, cứ hỏi Tam thì sẽ rõ."

Trang thị dĩ nhiên tin, bà ngước mắt về phía Tống Thời Âm.

Tống Thời Âm khóe miệng giật giật, thầm nghĩ: "Đại ca, dối thì dối, kéo chứ? Thật là đáng tin chút nào!"

Tuy nghĩ , nhưng ngoài miệng nàng liền gật đầu ngay: " đó, danh tiếng của Đại tẩu ở trấn Hồng Diệp, thậm chí là huyện Hồng Diệp, đều . Không ai quen quen mà dám nàng."

Điều cũng tính là dối, quả thực ai dám Đại tẩu, bởi vì họ sợ đó sẽ Đại tẩu đến tận cửa tính sổ.

Trang thị liếc mắt Tống Thời An, sang liếc Tống Thời Âm một cái, lạnh lùng hừ một tiếng: "Các ngươi hợp tác gạt , giấy gói lửa, cũng ngày chuyện sẽ lộ ."

Khương Xuân hì hì : "Thì chứ? Dù gì phu quân cũng của con , sống chung thành sự thật, mẫu nỡ lòng nào chia rẽ đôi tiểu phu thê chúng con ?"

Trang thị thở hắt , khó chịu : "Ta rảnh mà diễn trò gậy đánh uyên ương, nhưng những chuyện con gây , nếu ai tìm đến tận cửa, con tự xin , đừng mong mặt !"

Khương Xuân hừ lạnh : "Xin ? Nằm mơ , nếu xin thì cũng là Trương thị, phu quân con và còn tay , đến xin con!"

Không đợi Trang thị lên tiếng, nàng khẳng định lập trường: "Xin là chuyện bao giờ , đời đừng mong!"

Trang thị: "..."

Tống Thời An cũng lạnh nhạt : "Kẻ động thủ mới là hèn, Trương thị đụng nương tử , đánh là do tự chuốc lấy. Nhà họ Trương đến thì thôi, nếu dám đến, sẽ đòi món nợ Trương thị !"

Tống Thời Âm hừ lạnh : "Đến , nữ quyến nhà họ, đến một , đại tẩu đánh một , đến hai , đại tẩu đánh hai !"

Khương Xuân trừng mắt Tống Thời Âm, mắng: "Muội đó, xem náo nhiệt sợ chuyện lớn ?"

Trang thị thấy bọn họ đùa như chuyện gì, bất đắc dĩ : "Nữ quyến nhà họ Trương mà đến cửa còn đỡ, chỉ sợ họ đến, giật dây cho ngự sử dâng sớ, tố cáo An ca nhi dung túng thê tử đánh nhà quan."

Ai ngờ lời khiến Tống Thời An bật .

Thấy trong phòng đều qua, giơ tay áo lên ho nhẹ một tiếng, thu nụ , nghiêm túc : "Kệ họ dâng sớ , con là kẻ rể nhà , chẳng lẽ quản thê tử ? Ngay cả hoàng thượng cũng thể ép con, rể, đảo lộn cả thiên hạ, đúng ?"

Trang thị: "..."

Nói thật là lý, bà thể phản bác .

Ngay cả bà còn như thế, nếu những lời các đại thần thấy, họ sẽ kinh ngạc và á khẩu , nhưng cũng thể phản bác một câu nào.

Nghĩ nghĩ , bà thấy chút mong chờ…

bên ngoài, bà vẫn duy trì uy nghi của một đầu gia đình, vẻ kiên nhẫn, phất tay với họ: “Được , , mệt , cần ngả lưng một chút. Các ngươi ai gì thì , đừng ở đây quấy rầy nữa.”

Khương Xuân và Tống Thời Âm liếc mắt , cả hai tỷ hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.

Xem cửa ải qua .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-188.html.]

Khương Xuân thầm nghĩ bà mẫu Trang thị thật cũng khá rộng lượng.

Nếu đổi khác, khi con dâu chuyện "mất mặt" như , chắc chắn mắng cho một trận, phạt quỳ ở từ đường.

Khương Xuân quyết định sẽ đối xử hơn với chồng, cũng sẽ chia cho bà một phần.

Nghĩ đến đây, nàng dừng bước khi định bước khỏi gian Đông thứ, đầu hỏi Trang thị: “Mẫu , con dâu biếu hồng táo, mẫu thấy thế nào? Nếu mẫu thấy ngon, con sẽ cho mang thêm đến.”

Trang thị bực bội đáp: “Hồng táo gì chứ? Một ngày con tức giận đến mức huyết khí dâng trào mấy , cần hồng táo cũng đủ khí huyết dồi dào . Con mà thực sự hiếu thuận, thì ơn bớt gây chuyện, bớt tức giận vài , niệm Phật lắm !”

Lần nàng biếu đến ba cân hồng táo, mà bà đem cơm ăn , mà nhanh hết ?

Khương Xuân giả vờ như thấy lời của Trang thị, tự nhiên đáp: “Aiya, hồng táo nấu cùng ngân nhĩ món chè hồng táo ngân nhĩ là bổ khí huyết nhất, đúng lúc con còn ít ngân nhĩ loại , để con sai mang qua cho một gói, nhớ bảo nấu chè hồng táo ngân nhĩ mà uống nhé.”

TBC

Trang thị nghĩ rằng ngân nhĩ chắc là từ nhị nãi nãi nhà Hầu phủ Cẩm Hương biếu cho nàng, liền hừ lạnh một tiếng: “Cái gì mà đồ chứ, thèm, con cứ giữ mà từ từ ăn.”

Khương Xuân tươi đáp: “Để con sai mang qua cho mẫu .”

Nói xong nàng qua loa cúi chào, hai tay nhấc vạt váy lên, nhảy một bước qua bậc cửa, tung tăng chạy về phía Tống Thời An đang đợi nàng cổng sân.

Trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh, chỉ còn Trang thị cùng hai tỳ nữ San Hô và Bích Thúy.

Trang thị dựa chiếc gối dựa phía , hừ một tiếng: “Cái đại tức phụ nhà các ngươi, tai vấn đề, chỉ tự theo ý .”

Bích Thúy : “Nô tỳ thấy đại tức phụ hiếu thuận, rằng phu nhân ngại, tiện nhận đồ của nàng, nên giả vờ như hiểu ý phu nhân.”

San Hô phụ họa: “Bích Thúy đúng, đại tức phụ xuất thấp kém, trong tay nào món đồ gì ? nàng lòng, hễ chút đồ , đều quên biếu phu nhân một phần. Mặc dù đồ chắc quý giá, nhưng điều đáng quý nhất chính là tấm lòng hiếu thuận đó.”

Trang thị liếc mắt hai bọn họ, mắng: “Một , hai đều nàng lời , mau khai thật, nhận lợi lộc từ nàng ?”

Bích Thúy đưa tay mặt Trang thị, : “Dạ, đây là chiếc nhẫn Đại nãi nãi ban cho. Hầu gái và bà tử ở Đan Quế Viện mỗi đều một cái. Nô tỳ và San Hô tỷ tỷ cũng phúc ban một chiếc. Phu nhân xem thử, đây tính là tang vật mà Đại nãi nãi mua chuộc chúng nô tỳ ?”

Trang thị liếc qua chiếc nhẫn bạc, tinh xảo, nhưng dù tinh xảo đến thì cũng chỉ là một chiếc nhẫn bạc đơn giản mà thôi, giá trị bao nhiêu bạc chứ?

San Hô : “Nô tỳ và Bích Thúy là của Trang gia, bao nhiêu thứ từng thấy qua, cũng đến mức vì chút ít như mà lòng hẹp hòi .”

Trang thị liếc mắt: “Chỉ là đùa thôi, các ngươi còn thật thà giải thích gì.”

Nghe , San Hô và Bích Thúy đồng loạt , cùng cất tiếng: “Phu nhân trêu đùa chúng nô tỳ !”

*

Lúc , Khương Xuân đang nắm tay Tống Thời An, cùng về Đan Quế Viện.

Trên đường, Khương Xuân đuổi Tống Thời Âm, định theo kẻ phá đám, về.

Khi về đến Đan Quế Viện, nàng thấy Quế Hoa và Quế Hương, hai tiểu nha đang dùng bàn là than để là phẳng một bộ quan phục thêu bổ tử ngực.

Khương Xuân thấy, sang Tống Thời An, nhướn mày hỏi: “Đây là quan phục của phu quân ?”

Tống Thời An gật đầu, : “Ngày mai đến Hàn Lâm Viện nhậm chức .”

Ngừng một lúc, nhàn nhạt thêm: “Có lẽ để bù đắp, hoặc cũng để giữ thể diện cho Thái tử tỷ phu, Hoàng thượng còn thăng chức cho , từ Chính Ngũ phẩm Thị giảng lên Chính Tứ phẩm Thị học sĩ.”

Loading...