Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 189
Cập nhật lúc: 2025-07-15 22:49:21
Lượt xem: 144
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Xuân vui vẻ : “Oa, là thăng liền hai cấp?”
Hai mươi bốn tuổi là quan Chính Tứ phẩm, tư cách tham dự Đại triều hội, quả thật là tuổi trẻ tài cao.
Thấy Tống Thời An mấy hứng thú, nàng liền đưa tay kéo tay , nhẹ nhàng lắc lắc, nũng : “Phu quân gì , lão Hoàng đế tinh ranh như , nếu thực sự bù đắp hoặc để Thái tử gia giữ thể diện, ban cho phu quân chút tài vật cũng đủ , chọn cách thăng quan cho phu quân chứ? Chẳng vì phu quân tài năng, đủ tư cách đảm nhận chức Thị học sĩ ?”
Nói đến đây, nàng tiến gần hơn, nhỏ giọng : “Huống hồ, nếu lão Hoàng đế thực sự bù đắp cho Tống gia giữ thể diện cho Thái tử gia, chẳng thể thăng chức cho ba vị lão gia trong nhà ? lão Hoàng đế bỏ qua họ, chỉ thăng chức cho phu quân, điều cho thấy trong mắt ông , phu quân còn giỏi hơn cả ba vị lão gia .”
Tống Thời An xong, khóe môi khẽ cong lên, đưa tay chạm nhẹ chiếc mũi nhỏ của nàng, yêu chiều trách mắng: “Không quy củ, ba vị lão gia trong nhà cũng là mà nàng thể tùy tiện đàm tiếu ? Lần nếu còn để thấy…”
Khương Xuân ngước mắt trừng , nhạt : “Nếu để thấy thì ?”
Tống Thời An ghé môi sát tai nàng, khẽ: “Ta sẽ giống như hôm nay nàng đánh Trương thị, đánh cái m.ô.n.g nhỏ của nàng .”
Khương Xuân đưa bàn tay ma quái của , chộp một cái lên vùng hông săn chắc mỹ do luyện võ của Tống Thời An, hì hì: “Chàng dám đánh , sẽ đánh trả, xem thử ai mới là thiệt thòi hơn nhé!”
Tống Thời An: “...”
Ai thiệt thòi hơn thật sự dễ .
Hắn bất lực : “Nàng giữ ý tứ một chút.”
Giữa ban ngày ban mặt mà sờ soạng m.ô.n.g , nếu tỳ nữ thấy thì còn thể thống gì nữa?
Khương Xuân lườm một cái, bật : “Chao ôi, phu quân bỗng nhiên nghiêm túc như ? Có ngày mai sắp phục chức, trong lòng yên, lo lắng ?”
Nàng từng công chức vài năm khi thời gian lách ở kiếp , tâm trạng lo lắng khi kỳ nghỉ dài kết thúc và việc nàng hiểu rõ, tâm trạng đó quả thực còn nặng nề hơn cả cúng tế tổ tiên.
Tống Thời An thản nhiên đáp: “Có gì mà lo lắng? Mấy việc ở Hàn Lâm Viện đều là chuyện nhỏ, đáng để lo nghĩ.”
Khương Xuân thấy trong gian Đông thứ thêm một chiếc giường La Hán bằng gỗ hoa lê, rõ ràng là từ kho hàng đưa tới, Quế Hoa và Quế Hương chắc hẳn lau chùi sạch sẽ, đó còn chút bụi bặm nào.
Nàng xuống tấm đệm gấm bên cạnh, ngẩng đầu Tống Thời An, hỏi: “Vậy đang lo lắng gì?”
Tống Thời An ngạc nhiên nhướng mày: “Nàng nhận đang lo lắng?”
Khương Xuân đắc ý hếch cằm: “Thiếp chủ động sờ m.ô.n.g , nếu như khi, nhân cơ hội đòi buổi tối chuyện phu thê . Kết quả là những phản ứng gì, mà còn bảo giữ ý tứ, rõ ràng là trong lòng chuyện mà.”
TBC
Tống Thời An cảm động, ngờ rằng, nàng hiểu rõ đến mức .
Hắn xuống tấm đệm gấm bên phía đối diện của bàn nhỏ giường, thở dài: “Ta nhận thư của nhị , hiện giờ tới Thông Châu, ngày mai sẽ về nhà.”
Khương Xuân giả vờ ngây ngô, khuôn mặt tràn đầy vẻ ngây thơ hỏi: “A? Nhị sắp về ? Chuyện chẳng là chuyện ?”
“Chuyện thì đúng là chuyện .” Tống Thời An thở dài một , bất lực : “ năm xưa, nhị đường bán mỏ khai thác trốn thoát giữa chừng, còn một mũi tên b.ắ.n trúng ngực, ngã xuống vực, may mắn một thôn nữ cứu sống, nhờ mới giữ tính mạng. Vì báo ân, nhị cưới thôn nữ đó thê tử. Lần về kinh, cũng sẽ mang nhị xuất thôn dã theo cùng… Vừa ở chính viện, mấy định với mẫu về chuyện , nhưng lo sợ mẫu kinh động quá mức, lỡ xảy chuyện gì ngoài ý , cuối cùng dám mở lời.”
Tống Thời Duệ, tên thật là, chuyện tìm đến đại ca, nhưng giao việc rắc rối như thông báo cho mẫu về nhị . Khi mẫu đang giận dữ, nếu chắc chắn bà sẽ đổ hết lên đầu Khương Xuân.
Chi bằng để tự đối mặt với cơn giận của mẫu thôi!
Khương Xuân âm thầm bĩu môi, trách ở chính viện thôi, hóa là vì chuyện .
Nàng giả bộ ngạc nhiên: “Gì cơ? Nhị cũng lấy một cô gái xuất thôn dã vợ? Thật là to gan! Mẫu mà chuyện , chắc chắn sẽ tức đến ngất xỉu mất thôi!”
Một con trai cưới thôn nữ vợ thì thôi, Trang thị còn thể tự an ủi rằng bà vẫn còn một đứa con khác, thể theo ý cưới một nàng dâu hợp ý.
Kết quả là cả hai đứa con trai đều cưới thôn nữ vợ, bà hết hy vọng, tức giận đến sinh bệnh mới lạ.
Vì , Khương Xuân chân thành đề nghị: “Phu quân, sáng mai nha môn, nhớ ghé qua y quán tìm một vị đại phu, để ông đến phủ ở một ngày, chúng sẽ trả tiền công theo ngày.”
Tống Thời An thấy ý kiến , liền ngay: “Được, sáng mai sẽ tìm đại phu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-189.html.]
Trong nhà thì nhờ nàng chăm lo nhiều hơn. Nếu việc gì giải quyết , nhớ bảo đến Hàn Lâm Viện tìm .”
Khương Xuân đáp ứng.
*
Đêm đó, hai xuống, Khương Xuân thấy ngay mặt , ngoan ngoãn, nhịn mà đưa tay xoa nắn lên cơ bắp rắn chắc của .
Miệng thì ghé sát tai , thổi khí khúc khích : “Phu quân, ?”
Tống Thời An thẳng dậy, xuống gối, đó kéo nàng lòng, ôm chặt lấy.
Hắn nhàn nhạt : “Mai đến nha môn, nàng cũng chuẩn đón nhị và nhị . Ngủ ngoan, đừng quậy phá.”
Khương Xuân, thuộc loại chịu nếu kéo, nhưng lùi nếu đánh.
Ban đầu, nàng chỉ định trêu đùa một chút. Nếu lập tức mắc câu, nàng sẽ nhanh chóng kêu dừng để ngủ.
khi vẻ đạo mạo, đắn như , nàng càng thấy thú vị.
Ngón tay nàng liền trượt xuống, nắm lấy chỗ quan trọng, bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển.
Tống Thời An: “……”
Cái , chắc chắn là cố ý .
Ngày thường, mỗi khi mật với nàng, nàng luôn viện đủ cớ từ chối, dỗ dành lâu mới xong chuyện.
Hôm nay, khi tỏ thái độ nghiêm chỉnh, nàng chạy đến trêu chọc.
Ánh mắt lóe lên, đôi mắt phượng dài hạ xuống, biểu cảm mặt càng thêm lạnh lùng: “Đừng nghịch ngợm.”
“Thiếp cứ nghịch đấy.” Khương Xuân hất cằm, ngón tay khéo léo điều chỉnh, khiến thứ trở nên hảo.
Sau đó, nàng nhắm chuẩn mục tiêu, một cú thẳng xuống .
Sau đó, Khương Xuân khúc khích: "Chàng còn đánh m.ô.n.g ? Hừ, để cho nếm thử cảm giác Khương Bá Vương dạy dỗ Tống thị đây!"
Đôi mắt phượng của Tống Thời An lập tức mở to, miệng hít một lạnh.
Cái … chủ động như ?
Hơn nữa, còn là tư thế !
Tư thế từng nghĩ đến , nhưng từng cơ hội thực hiện.
Không ngờ nàng tự leo lên như .
Trực tiếp mang đến cho sự kích thích cả về tinh thần lẫn thể xác.
Hắn nhắm hờ mắt tận hưởng, nhưng vẫn nhạt : "Nàng lên gì? Nàng ?"
Khương Xuân lập tức khơi dậy lòng hiếu thắng, kiêu ngạo hất cằm: "Thiếp ư? Đừng coi thường , nhiều thứ lắm!"
Dù nàng cũng xem qua cả nghìn bộ "phim" , chẳng lẽ ngay cả tư thế cũng ?
Nàng liền vận dụng sức mạnh của eo và bụng, trình diễn cho thấy thế nào là "núi sông nhấp nhô."
Hai tay Tống Thời An nắm chặt tấm chăn gấm , suýt chút nữa kiềm chế nổi mà phát tiếng.
Sau một lúc, khẽ nhạt: "Chỉ thôi ?"