Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 191
Cập nhật lúc: 2025-07-15 22:49:26
Lượt xem: 156
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhị nãi nãi từ ?
Đừng với bà là Duệ ca nhi cũng giống như trai, trở thành rể của nhà nào đó nhỏ bé!
Nếu thế thì bà thà c.h.ế.t cho xong!
Chỉ một lát , Tống Thời Duệ – một vóc dáng cao lớn, khỏe mạnh, làn da nâu sậm khỏe khoắn – dẫn theo một cô nương dáng nhỏ nhắn, gương mặt thanh tú bước .
Cô nương , rõ ràng chính là nữ chính trong nguyên tác – Chung Văn Cẩn.
Tống Thời Duệ khi cửa, kéo Chung Văn Cẩn quỳ xuống mặt Trang thị, giọng trầm thấp mang theo chút nghẹn ngào: "Đứa con bất hiếu Tống Thời Duệ cùng thê tử Chung Văn Cẩn bái kiến mẫu ."
Bị bán suốt hai năm, cộng với nửa năm bắt ngục Thiên Lao, Trang thị hơn hai năm rưỡi gặp nhị tử.
Thế nhưng lúc , bà chẳng tâm trí nào quan tâm nhị tử gầy béo, đen trắng, trong lúc chạy trốn thương , hoặc chịu đựng những khổ cực nào ngoài .
TBC
Tất cả sự chú ý của bà đều dồn phụ nữ trẻ với búi tóc phu nhân bên cạnh nhị tử.
Cô nương trông cùng trang lứa với Khương Xuân, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt hạnh, mũi cao thẳng, đôi môi đào, làn da trắng như tuyết, giống một thôn nữ quanh năm lao động ngoài đồng.
Thêm đó, khí chất bình tĩnh, khi đối diện với bà – mẫu – cũng tỏ sợ hãi e dè, hệt như một tiểu thư bước từ gia đình danh giá, còn là trải qua nhiều sự việc lớn lao.
Sự lòng của Trang thị đối với nàng bất giác vơi bớt đôi phần.
Thế nhưng, bà để ý thấy đầu cô nương chỉ cài một cây trâm bạc trơn tru, tai trống , ngay cả khuyên tai cũng .
Trên tay lẫn hề lấy một món trang sức nào.
Cảnh ngộ thê lương thế , hoặc là gia đình từng phú quý nhưng suy tàn, hoặc cũng giống như Khương Xuân, xuất thôn dã, gì vốn liếng.
Nếu là trường hợp ...
Trang thị lập tức cảm thấy trong lòng trĩu nặng, tim đập thình thịch.
Không thể nào, tuyệt đối thể, con dâu thứ hai của bà tuyệt đối thể xuất từ thôn dã!
Trang thị dám nghĩ sâu thêm, vội vàng gạt ngay ý nghĩ khỏi đầu.
vẫn thể so sánh, gia cảnh của Chung Văn Cẩn còn bằng Khương Xuân.
Khi Khương Xuân theo An ca nhi trở về phủ, nàng mang theo ít hành lý, cả hai còn khoác trang phục bằng lụa gấm.
Thậm chí, họ còn đủ khả năng chuộc Âm tỷ nhi của nhị phòng ngoài và nuôi dưỡng cô bé suốt một năm.
Dù phần lớn bạc đều do An ca nhi kiếm , nhưng cũng thể tách rời khả năng tính toán khéo léo và lo liệu của Khương Xuân.
Nghĩ đến đây, bà khỏi lườm con trai thứ một cái đầy khó chịu.
Đều là phu quân khác, con trai thứ của bà còn theo nghiệp võ quan, thể võ nghệ đều vượt trội hơn hẳn trưởng tử từng suýt mất mạng do thương nặng, cớ trưởng tử thể kiếm tiền mà ?
Trang thị hừ lạnh một tiếng, bực bội : "Đừng quỳ ở đó mà chướng mắt nữa, lên hẵng chuyện."
Tống Thời Duệ kéo Chung Văn Cẩn dậy, đó dẫn nàng đến hành lễ với Thu thị, tam thẩm của .
Khi ánh mắt chuyển đến Khương Xuân, bỗng sững , ngạc nhiên hỏi: "Mẫu , vị nương tử là?"
Tống Thời Âm lập tức trả lời ngay: "Nhị ca, đây là đại tẩu, thê tử của đại ca."
Tống Thời Duệ ngẩn , lẩm bẩm: "Đại ca cũng cưới thê tử ?"
Tống Thời Âm nhanh chóng tiếp lời, sửa : "Nhị ca nhầm , đại ca cưới thê tử, mà là đại ca nhập gia, rể ở nhà đại tẩu, trở thành kẻ ở rể của nhà họ Khương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-191.html.]
Chưa để Tống Thời Duệ phản ứng, nàng hì hì : "Sau , đại ca nối dõi tông đường cho nhà đại tẩu, còn nhiệm vụ nối dõi cho đại phòng thì nhờ hết nhị ca đấy. Nhị ca và nhị tẩu cố gắng nhiều , sinh nhiều con trai, mỗi sinh hai, hai sinh bốn, chắc chắn đại bá mẫu sẽ vui mừng!"
Khương Xuân: "..."
Nếu chắc là thể, nàng còn tưởng Tống Thời Âm là trọng sinh, nếu trúng phóc như thế?
Không sai, nữ chính Chung Văn Cẩn thực sự sẽ sinh đôi hai , hai sinh bốn, tất cả đều là con trai.
Dựa sức của một nàng, mà tỷ lệ sinh con của nhà họ Tống tăng lên rõ rệt.
Trang thị tuy lên tiếng, nhưng khi tưởng tượng đến cảnh bốn đứa cháu trai quây quần bên gọi bà là tổ mẫu, khóe miệng nhịn mà cong lên.
Vậy nên bà giả vờ như thấy những lời thích hợp của Tống Thời Âm, một cô nương xuất giá.
Còn thích hợp , đợi nhị tức phụ về sẽ tự phán đoán.
Chung Văn Cẩn khẽ cào tay Tống Thời Duệ.
Tống Thời Duệ hồi thần, vội vàng hướng về phía Khương Xuân cúi chắp tay thi lễ: "Tiểu xin bái kiến đại tẩu."
Chung Văn Cẩn cũng hành lễ nghiêm chỉnh, với giọng điệu điềm tĩnh, nàng : "Văn Cẩn bái kiến đại tẩu."
Khương Xuân dậy, tự đưa tay đỡ Chung Văn Cẩn lên.
Nàng trêu ghẹo: "Mẫu ngày thường luôn chê con vụng về, tham ăn lười biếng, còn lấy của cải nhà chồng về giúp đỡ nhà đẻ. Nay thêm nhị như thần tiên giáng trần thế , sợ rằng con, là đại tẩu, mặt mẫu cũng chẳng còn chỗ nữa ."
Khoé miệng của Trang thị khẽ giật giật, trong lòng thầm nghĩ: "Cái đồ , cũng coi như chút tự giác đấy."
Khương Xuân tháo đôi vòng tay bằng ngọc xanh đang đeo, tươi rói, đeo tay Chung Văn Cẩn: "Ta là xuất từ nhà đồ tể nơi thôn dã, tay gì quý giá. Đây là đôi vòng hôm qua lão phu nhân phủ Hầu gia tặng khi đến dự yến tiệc, nếu nhị chê, thì cứ đeo chơi nhé."
"Đa tạ đại tẩu." Chung Văn Cẩn hiểu rằng đây cũng coi như đầu tiên nàng, là dâu mới, mắt gia đình chồng. Theo quy củ đương thời, đại tẩu tặng quà gặp mặt cho nàng, nên nàng cũng từ chối.
Thêm nữa, vì món quà đại tẩu tặng quá quý giá, nàng khỏi thêm vài lời: "Muội cũng chỉ là thôn nữ xuất nơi thôn dã, nhà chỉ hai mẫu đất cằn, còn chẳng bằng nhà đại tẩu. Nhà đồ tể còn hơn nhiều so với những nông dân sống nhờ thời tiết như nhà ."
Chưa đợi Khương Xuân đáp , Trang thị đưa tay lên ôm ngực, tay còn run rẩy chỉ về phía Chung Văn Cẩn, khó khăn thốt lên: "Ngươi... ngươi gì? Ngươi là thôn nữ xuất từ vùng quê ư?"
Chung Văn Cẩn , lễ phép đối diện với Trang thị, bình tĩnh : "Thưa mẫu , đúng . Con dâu là vùng Thập Lý Câu, trấn An Hòa, huyện Ninh An, phủ Tô Châu, tỉnh Giang Tô. Gia đình con dâu ba đời đều là nông dân sống nhờ thiên nhiên."
Trang thị xong, lập tức nghẹn thở, mắt trợn trắng, hình đổ gục về phía .
Khương Xuân vẫn luôn chú ý sắc mặt của Trang thị, thấy tình hình , lập tức với Quế Chi: "Ngươi mau mời Hoa đại phu ở tiền viện đến đây."
San Hô và Bích Thúy nhanh tay đỡ lấy Trang thị.
Khương Xuân bước lên, cắn răng, dùng móng tay cái nhấn nhẹ huyệt nhân trung của Trang thị.
Phải, chỉ là nhấn nhẹ, với sức của nàng mà nhấn mạnh thì e rằng bà thể nhấn đến c.h.ế.t ngay.
Trang thị đau quá, tỉnh trong cơn mê.
Tống Thời Duệ kéo Chung Văn Cẩn quỳ xuống giường La Hán, lo lắng : "Mẫu , hãy bớt giận, để con giải thích rõ ngọn nguồn chuyện."
Trang thị , lập tức nhắm mắt, còn đầu sang một bên.
Tống Thời Duệ mẫu vẫn thể , nên tự tiếp: "Hai năm , con vốn cùng phụ , nhị thúc, tam thúc và tam bán mỏ khai thác đá để việc.
Làm việc ở mỏ đá khổ cực, những bán đó phần lớn thoát khỏi cái chết, con nghĩ bằng giá giữ một dòng dõi cho nhà họ Tống, nên nửa đường trốn .
Không may, gặp tướng quân Tòng Hóa đang săn gần đó, nô dịch trốn thoát, liền phái tinh binh truy đuổi con.
Con họ truy đuổi suốt năm sáu ngày, cuối cùng vẫn bắt kịp.
Con liều mạng chống cự, cuối cùng một mũi tên b.ắ.n trúng ngực, một mũi tên xuyên bụng, rơi xuống vách núi."