Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 194

Cập nhật lúc: 2025-07-15 22:49:33
Lượt xem: 138

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thời An thật sự lo.

Mẫu lẽ sẽ ghen tị, lẽ sẽ khó Khương Xuân, nhưng Khương Xuân dễ dàng để bắt nạt. Dù cũng lo Khương Xuân sẽ chịu thiệt mặt mẫu .

Tất nhiên, cũng lo sẽ thiệt thòi lớn.

Khương Xuân vẻ tùy tiện, nhưng thật trong lòng hiểu rõ chuyện, nể mặt , nàng chắc chắn sẽ giữ chút thể diện cho .

“Chàng thật là...” Trước mặt bao nhiêu , nhất là mặt "con gái ruột" của , dù da mặt dày thế nào, Khương Xuân cũng chút đỏ mặt.

Sợ tiếp tục bày trò, nàng vội cầm lấy đũa công, gắp cho hai miếng ngó sen ướp đường hoa quế, miệng : “Phu quân ăn gì cứ với , sẽ gắp cho .”

“Đa tạ nương tử.”

Tống Thời An hài lòng, cắn một miếng ngó sen, khẽ: “Ngó sen ướp đường hoa quế do nương tử gắp, đúng là ngọt hơn hẳn khác gắp.”

Khương Xuân: “...”

Nàng khẽ quát: “Ăn cơm , đừng mấy lời kỳ lạ đó nữa.”

Tống Thời An kinh ngạc “A” một tiếng: "Kỳ lạ ? suốt hai năm nay, nương tử ngày nào cũng mấy lời ‘kỳ lạ’ như mà.”

Khương Xuân khuỷu tay nhẹ húc một cái, nghiến răng nghiến lợi : “Lúc ăn , khi ngủ bàn, lo ăn cơm , đừng chuyện nữa!”

Trang thị thấy thế cảm thấy buồn , khẽ ho một tiếng, suýt nữa nhịn nổi mà bật .

Nàng dâu cũng ngày hôm nay, đáng đời!

Mặc dù con trai chút kỳ quặc, nhưng việc nó ép nàng dâu đến mức gần như chỉ tìm cái lỗ nẻ để chui xuống, quả thật khiến bà cảm thấy hài lòng.

Cũng may là Tống Thời An dám quá, sợ rằng đến lúc đó Khương Xuân sẽ tính sổ với , khi chuyển sự chú ý của nàng khỏi nhị thê, cũng loạn thêm nữa.

Dùng cơm xong, nghiêm túc về phía Tống Thời Duệ : “Nhị , đến đại thư phòng ở ngoại viện một chuyến.”

*

Đại thư phòng ở ngoại viện vốn là nơi cha bọn họ, Tống đại lão gia, dùng để tiếp đãi các khách nam từ bên ngoài.

May mắn , đồ đạc trong đại thư phòng bộ Hộ bán mất, hiện giờ khôi phục dáng vẻ .

Chỉ điều, kệ sách chẳng còn quyển sách nào, lúc những kệ sách đều trống .

Hai xuống hai chiếc ghế thái sư bàn thư.

Một tiểu tư ở ngoại viện vội vàng mang lên.

Tống Thời An nâng chén , nhẹ nhàng nhấp một ngụm, ngẩng đầu Tống Thời Duệ, hỏi: “Nhị , cùng phụ và nhị thúc bán đến Bắc Sơn việc ở mỏ khai thác khoáng sản ? Sao chạy đến địa phận tỉnh Tô?”

TBC

Khi đó, mặc dù Yến vương quản thúc, nhưng chỉ cần lão hoàng đế g.i.ế.c ông , vị hoàng tử quần thần yêu mến vẫn khả năng trở vũ đài chính trị.

Để cắt đứt cánh tay của ông , tam hoàng tử, kẻ tranh giành vị trí thái tử với Yến vương, tay. Hắn thiết kế bán hết bộ nam đinh của Tống gia đến Bắc Sơn mỏ khai thác khoáng sản, mượn điều kiện khắc nghiệt ở nơi đó để g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ.

Tống Thời An vốn cũng bán đến đó, chỉ là xuất chúng nhất trong thế hệ trẻ của Tống gia, nên trong thiên lao nhận đủ loại “đãi ngộ đặc biệt”.

Khi thả từ thiên lao, gần như hấp hối, đến cả cũng thể.

Những kẻ thấy , đành đưa riêng, bán đến một nơi xa xôi khác.

Nam đinh của Tống gia thể c.h.ế.t ở mỏ khai thác, dù thì nơi đó quan nô và tù binh mỗi ngày đều c.h.ế.t vài , nam đinh Tống gia lẫn trong đó mà c.h.ế.t cũng chẳng gì khác thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-194.html.]

nếu là Tống gia, đặc biệt là Tống Thời An, kẻ tên trong sổ của lão hoàng đế, c.h.ế.t đường tới mỏ khai thác, thì quá nổi bật.

Nếu lão hoàng đế truy xét, e rằng dễ thu xếp.

Đây chính là nguyên nhân mà Tống Thời An bán lòng vòng đến huyện Hồng Diệp, phủ Tề Châu.

Tống Thời Duệ thở dài một tiếng, : “Ban đầu định trốn, tính ngoan ngoãn theo phụ và nhị thúc đến Bắc Sơn mỏ khai thác, thể chăm sóc lẫn .

đường, một đêm nọ, nhị thúc trúng thực, nửa đêm đau đến tỉnh giấc, sợ đánh thức nha dịch mắng, nên lén lút kéo dây thừng rừng giải quyết.

Vừa vặn thấy hai tên nha dịch trong rừng chuyện, rằng thượng cấp cài mỏ khai thác Bắc Sơn, chờ đến khi nam đinh Tống gia đến nơi, sẽ nhanh chóng sắp xếp để chúng chết.

Tam thúc trở về báo cho phụ , khi cân nhắc kỹ lưỡng, phụ cho rằng nam nhân Tống gia e là khó thoát khỏi kiếp nạn, liền lệnh cho tìm cơ hội bỏ trốn.

Ông rằng thể sống sót một , trốn ngoài dù kẻ ăn mày ẩn trong núi sâu rừng thẳm cũng , miễn là giữ chút huyết mạch cho Tống gia.

Tự nhiên thể nào đồng ý. Nếu bỏ trốn, sai dịch sẽ thể báo cáo với cấp , nhất định sẽ giận lây đến phụ và những khác.

phụ , nhị thúc, tam thúc, thậm chí tam đều khuyên bỏ trốn, họ rằng dù chạy, khi bọn họ đến Bắc Sơn khai mỏ cũng đường sống.

Còn rằng họ để những khác trốn, mà trong đám nam nhân Tống gia , chỉ đường võ quan, cũng chỉ mới khả năng chạy thoát.”

Nói đến đây, thở dài một tiếng nặng nề: "Vì trốn."

Những lời nhị , đời Tống Thời An qua một , vì thế hiện tại trong lòng hề gợn sóng.

Hắn thản nhiên : "Sau đó thì ?"

Tống Thời Duệ tiếp tục kể: "Thời cơ và địa điểm chọn đều , vốn dĩ trốn thoát thuận lợi, nhưng may gặp tướng quân Tùng Hóa dẫn săn gần đó. Biết quan nô bỏ trốn, lập tức phái tinh binh truy đuổi.

Ta cướp một con ngựa, thúc ngựa chạy suốt năm, sáu ngày, kết quả những kẻ như chó điên, đuổi theo ngừng suốt năm, sáu ngày.

Sau khi con ngựa kiệt sức mà chết, cuối cùng vẫn chúng bắt kịp.

Trải qua một trận ác đấu, trúng một mũi tên ngực, một mũi tên bụng, ép đến đường cùng, chỉ thể nhảy xuống từ vách núi cao ngàn trượng."

Nói đến đây, dừng , Tống Thời An “quan tâm” hỏi: “Thương tích lành hẳn ?”

Tống Thời Duệ gật đầu đáp: "Đều lành , may nhờ Cẩn nương, nếu nàng nghĩ cách tìm một vị tăng sư từ phương xa, lấy thuốc hạ sốt, chỉ sợ sớm c.h.ế.t vì vết thương nhiễm trùng gây sốt cao ."

Nếu Khương Xuân ở đây, lời liền thể đoán , cái gọi là thuốc hạ sốt của tăng sư phương xa, rõ ràng là thuốc hạ sốt hiện đại mà Chung Văn Cẩn mua từ cửa hàng mạng.

Tống Thời An thở phào một : "Vậy thì ."

Hắn cũng truy hỏi thêm chuyện đó.

cũng chỉ là cho lệ, đời hỏi qua tất cả .

Nhị trúng hai mũi tên, trong đó một mũi ngực, còn rơi từ vách núi cao ngàn trượng xuống, quân Tùng Hóa phụ trách truy lùng khi trở về liền báo với sai dịch rằng chết.

Bọn chúng còn dẫn theo sai dịch đến tận nơi xem chỗ rơi xuống vách núi, một vũng m.á.u lớn.

dịch báo cáo triều đình, triều đình liền xoá tên , phái tiếp tục tìm kiếm t.h.i t.h.ể nữa.

thì nơi rơi xuống cũng là vách núi sâu thăm thẳm, tìm kiếm cũng cách nào.

Tống Thời Duệ trong lòng đầy nghi hoặc, thấy đại ca hỏi thêm, vội vàng đổi thế chủ động, hỏi: “Đại ca, đây dám hỏi mẫu , phụ , nhị thúc, tam thúc và tam họ ?”

Những trong tộc khác hỏi, vì nếu những đàn ông của chi chính giữ mạng, thì đám tộc nhân chắc chắn cũng khó mà thoát.

Loading...