Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 198

Cập nhật lúc: 2025-07-15 22:49:43
Lượt xem: 141

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vậy là cơ nghiệp lớn xem như mất . Lão gia họ Tô nghĩ đến việc mở thêm một cửa tiệm nhỏ khác, sinh thêm một đứa con trai để đào tạo từ đầu ?

Trong lòng thì chế giễu, nhưng ngoài mặt nàng chỉ mỉm : "Đa tạ Tiết chưởng quầy cho , nếu tiệm cầm đồ nhà họ Tô đáng tin như , tới món gì cần cầm cố sẽ đến đó."

Tiết chưởng quầy đáp: "Phu nhân khách khí ."

Rời khỏi tiệm than củi, Khương Xuân đến tửu lâu gọi một phần "mang về," dẫn trở căn nhà phố Thăng Bình.

TBC

Phải, tửu lâu và quán ăn ở kinh thành phục vụ mang về. Họ chuyên trách việc giao hàng. Sau khi dùng xong, họ sẽ đến tận nơi để thu dọn hộp thức ăn và bát đũa.

Tất cả đều miễn phí.

Chỉ điều khác với hiện đại là tự hoặc sai gia nhân đến tận nơi gọi món.

Sau khi dùng bữa trưa tại nhà mới, đợi khi tiệm than củi giao đủ hai nghìn cân than, họ mới trở về nhà họ Tống.

Dù căn nhà mới bài trí gần như tất, chỉ còn thiếu vài món đồ gia dụng như nồi niêu, bát đĩa mang từ làng Đại Liễu đến nữa là xong, nhưng xưa khi dọn nhà thường chọn ngày lành tháng , thể tùy tiện dọn là dọn.

Ngày , khi Khương Xuân đến tiệm cầm đồ, nàng sẽ nhân tiện tìm một thầy tướng , nhờ ông xem qua lịch chọn ngày nào thích hợp để chuyển nhà chính thức.

*

Vào giữa buổi chiều, họ nhà họ Tống.

Khương Xuân ước chừng giờ , Trang phu nhân chắc đang nghỉ trưa, nên định chính viện, mà tính Đan Quế viện ngay.

Không ngờ, mới bước qua cổng nhị môn, một tiểu nha ở chính viện tên Hổ Phách vội vã chạy tới, hốt hoảng : "Đại nãi nãi, may quá về, Trình phu nhân dẫn theo Tôn phu nhân và Trương phu nhân đang chuyện với đại thái thái ở chính viện."

Nghe giọng của tiểu nha , rõ ràng là chờ nàng ở nhị môn lâu.

Khương Xuân nhướng mày: “Hôm qua thấy động tĩnh gì, còn tưởng bọn họ định chịu thiệt mà im lặng nuốt cục tức chứ, ngờ đến tìm tận cửa.”

Hổ Phách l.i.ế.m môi, yếu ớt : “Đại nãi nãi, Trình đại cô nương cũng tới…”

Nghe , Khương Xuân hừ lạnh một tiếng.

Cứ tưởng Trình đại cô nương thể nhịn tiếp mà ở lưng giở trò, ai dè nàng mới xử lý Trương thị, nàng kìm mà lộ diện ?

Khương Xuân gì thêm với Hổ Phách, nhấc chân thẳng về phía chính viện.

Trang thị vụ để bà tự lo, giờ đến tận cửa , nàng là đầu sỏ gây chuyện, thể lộ mặt?

Khương Xuân khí thế hùng hổ tiến chính viện, xắn tay áo, quyết tâm nếu bọn họ dám gì khó , nàng sẽ cho tất cả một trận.

Đánh một là đánh, đánh một đám cũng là đánh, nàng ngại.

Đánh cho bọn họ sợ, từ nay về thấy nàng là tránh xa, dám chọc nàng – một kẻ điên dễ đối phó.

Ai ngờ tình hình trong Đông thứ gian khác hẳn những gì nàng tưởng tượng.

Bên trong đang vui vẻ, hòa thuận vô cùng.

Người đang chuyện chính là Trình đại cô nương, vị hôn thê đây của Tống Thời An: “Chung nương tử, ngươi còn cả dược thảo ư? Ta thật khâm phục, thì chẳng tài cán gì, chỉ cần nhầm lẫn hẹ với mạ non là phúc .”

Chung Văn Cẩn định khiêm tốn đôi lời, nhưng thấy Khương Xuân bước , liền lập tức dậy, nở một nụ ngọt ngào: “Đại tẩu về ạ?”

Ngọn lửa trong lòng Khương Xuân khi thấy nụ ngoan ngoãn dễ thương của con gái ruột lập tức dịu phần nào.

“Ừ, xong việc liền về ngay.” Nàng gật đầu đáp , đó sang Trang thị, cung kính cúi chào: “Mẫu .”

Trang thị liền : “Còn mau chào Trình đại phu nhân và Tôn phu nhân?”

Nếu nhắc, Khương Xuân tám phần sẽ trực tiếp tìm chỗ xuống, coi như trong phòng ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-198.html.]

Để tránh lễ nghĩa, bà đành lên tiếng nhắc nhở.

Khương Xuân vốn để ý đến hai mụ già đầy mưu mô , nhưng Trang thị lên tiếng, nàng đành giữ thể diện cho chồng.

, nàng , tùy tiện hành một cái phúc lễ mấy chuẩn mực, miệng hờ hững : “Kính chào Trình đại phu nhân, Tôn phu nhân.”

Trang thị khẽ co giật khóe môi.

Cố ý, chắc chắn cố ý.

Đừng tưởng bà , thực lễ bái của nàng hành .

Hoàn thể so với nhà nhị phu nhân.

Tất nhiên, đó là khi nàng nghiêm túc thực hiện lễ bái.

phần lớn thời gian, kể cả mặt bà, nàng đều qua loa, thậm chí gập gối quá một phân, chỉ cúi cho qua chuyện.

Hiện tại nàng cũng như .

Trình phu nhân và Tôn phu nhân hiển nhiên sự tu dưỡng hơn hẳn Trương nương tử, đồng loạt giơ tay : “Đại nãi nãi cần đa lễ.”

Trang thị trách yêu: “Gọi gì là đại nãi nãi, đừng dọa nàng . Các cứ gọi nàng là Xuân nương , Xuân trong chữ cây xuân.”

Khương Xuân tiện tìm một chiếc ghế xuống, tươi : “Là chữ Xuân trong mầm xuân thơm, thích mùi , trứng xào mầm xuân ăn hoài chán, ví dụ như trượng phu của ; nhưng cũng chịu mùi , ngửi thấy liền khó chịu, yên, chỉ mong loại bỏ nó ngay.”

Nói một tràng dài xong, nàng dựa lưng ghế, thở dài một tiếng: “Ai thích gì thì ăn nấy, mỗi mỗi khẩu vị mà.”

Chung Văn Cẩn che miệng trộm ống tay áo.

Đại tẩu miệng lưỡi đúng là sắc bén, mỉa mai châm biếm, quên khoe khéo ân ái với phu quân.

Xem chỉ mạnh mẽ, mà lời lẽ của đại tẩu cũng là hạng nhất.

Trình phu nhân và Tôn phu nhân những lời châm chọc , dù tu dưỡng đến mấy, sắc mặt cũng tránh khỏi khó coi.

Trái , đại tiểu thư nhà họ Trình vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nàng khẽ mím môi, dậy hành lễ một nửa theo bậc ngang vai, : “Trình Văn Uyên xin gặp Khương tỷ tỷ.”

Khương Xuân chẳng chút khách khí, đáp trả ngay: “Trình đại tiểu thư cứ gọi là Khương nương tử , ngươi thích nhận loạn tỷ tỷ, nhưng dám nhận loạn .”

Nụ mặt Trình Văn Uyên lập tức đông cứng .

Nàng từng đoán rằng vị nương tử g.i.ế.c heo đến từ thôn quê mà Tống Thời An cưới dễ đối phó, chữ thì cũng đành, còn dùng chân tay để dọa nạt khác.

nàng ngờ Khương Xuân nể mặt đến , lời chát chúa, vô cùng khó .

Trình Văn Uyên mất một lúc mới gượng : “Khương nương tử, ngươi đừng nghĩ nhiều, hôm nay chúng đến để truy cứu tội , ngược là để xin ngươi.”

Khương Xuân liếc mắt Trương nương tử, tươi : “Trương nương tử xin ư? Thật ?”

Trương nương tử thấy gương mặt đáng ghét của nàng, liền cảm thấy khắp đau đớn, cơn giận trào dâng thể kìm nén.

nàng vẫn cố nén cơn thịnh nộ, khó nhọc dậy, cúi hành lễ : “ , hôm nay đến để tạ Khương nương tử.”

Khương Xuân tận tai Trương nương tử đến tạ , nhưng trong lòng nàng chẳng cảm thấy vui vẻ gì.

Trên đời , lý nào đánh xin kẻ đánh ?

Nếu , thì chỉ chứng tỏ rằng kẻ đánh chắc chắn mưu đồ lớn.

Chính xác hơn, kẻ đánh mưu đồ nhỏ.

Trương nương tử rõ ràng chỉ là một quân thí, nhà họ Trình phái để dò xét thực lực của nàng.

Nếu nàng giống nguyên chủ, theo lời khuyên của Khương Hà, khi kinh thì đổi phong cách mạnh mẽ ngày xưa, cố gắng gây xích mích với ai, việc gì cũng nhẫn nhịn, thì nhà họ Trình khi thấy thể khiến nguyên chủ mất mặt, nhất định sẽ bày thêm mưu kế khác.

Loading...