Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 204
Cập nhật lúc: 2025-07-15 22:49:58
Lượt xem: 153
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo lý thuyết, Ly lão thái thái đón cháu ngoại Tống Thời Âm về Ly phủ, chỉ cần nhà họ Ly đồng ý là , cần sự đồng ý của Trang phu nhân, đại bá mẫu .
mà nhà họ Ly hiện giờ về Kinh, chủ gia đình là Trang phu nhân .
Trang phu nhân ngẩng mắt Tống Thời Âm, tươi : “Chỉ cần Âm nhi chịu, đại bá mẫu tự nhiên ý kiến gì.”
TBC
Tống Thời Âm đương nhiên chịu, lập tức lắc đầu : “Ta cũng nhớ ngoại tổ mẫu, nhưng hiện giờ cha, cùng trưởng đều về, ở nhà chờ đợi, chờ bọn họ trở về. Trước khi họ trở về, cả.”
Trang phu nhân khó xử : “Tính cách của Âm nhi các cũng , luôn cứng đầu như , là một hiếu thảo, nàng nhất quyết ở nhà chờ cha và trưởng, ai cũng thể gì . Xin hai vị ma ma về rõ với lão thái thái nhà các ngươi, lão thái thái vốn dĩ là hiểu , hẳn sẽ hiểu tâm ý hiếu thảo của Âm nhi.”
Ma ma mặt tròn cố gắng thuyết phục Tống Thời Âm: “Ly phủ cách Tống phủ chỉ cách hai con phố, việc truyền tin thuận tiện, biểu cô nhà chúng chờ đợi phu nhân và lão gia cùng biểu thiếu gia cũng giống .”
Tống Thời Âm vui la lên: “Cha và trưởng còn sống c.h.ế.t rõ, tâm trạng ở nhà , để ngoài , thành cái gì? Danh tiếng của còn cần ? Các ngươi hãy về , về hãy với ngoại tổ mẫu, khi cha và trưởng trở về, cả nhà chúng sẽ cùng đến Ly gia thăm bà.”
Hai ma ma thấy biểu cô kiên quyết, nhiều cũng vô ích, chỉ thể chọn cách cáo từ.
Người , Tống Thời Âm vẫn dài thuỗn khuôn mặt.
Tống Thời Nguyệt thấy , : “Tam tỷ, tỷ qua viện ngủ trưa ? Ngủ dậy chúng cùng luyện chữ, tiện thể giúp xem chữ Khanh Tri của tiến bộ ?”
Tống Thời Âm liếc mắt khó chịu về phía nàng: “Ngủ với gì, nết ngủ tệ quá, ngủ là tập quyền giường, ngủ với .
Cho dù ngủ với ai, cũng ngủ với đại tẩu mềm mại thơm ngát.”
Vừa dứt lời, đều đồng loạt dõi mắt về phía Khương Xuân.
Khương Xuân nhếch miệng , mắng vui: “Ta nào ngủ với ! Muội cũng bớt hăng hái , nếu để đại ca , cẩn thận sẽ tính sổ với .”
Tống Thời Âm bĩu môi, hùng hổ : “Đại ca đúng là một cái bình giấm, ngay cả đường như mà cũng ghen, thật là quá nhỏ mọn! Sớm muộn gì cũng sẽ chiếm chỗ của , cùng tẩu tẩu dịu dàng ngủ chung!”
Khương Xuân: “......”
Nàng liếc Tống Thời Âm một cái, mặt mày chán ghét : “Muội ngủ cùng , nhưng ngủ với , bằng đại ca .”
Tống Thời Âm che ngực, kêu lên: “A a a, đại tẩu thể nông cạn như , đại ca tuy , nhưng chỉ dựa sắc mà sống, sắc phai tàn thì tình yêu cũng tiêu tan, nào linh hồn thú vị như đây?”
Khương Xuân thấy hổ mà còn tự hào : “ thì nông cạn, chỉ yêu cái và…”
Tống Thời Âm tò mò truy hỏi: “Còn gì nữa?”
Khương Xuân tươi : “Đây là điều mà một cô nương chồng như nên , đợi đến khi kết hôn sẽ hiểu.”
Trang thị: “......”
Bà suýt nữa tối sầm mắt.
Nàng thật sự quá vô tư, thậm chí còn dám những lời mặt chồng, đời còn điều gì mà nàng dám ?
Thật đáng tiếc Khương Xuân câu hỏi trắc nghiệm tâm hồn của bà, nếu nàng chắc chắn sẽ đáp : “Có chứ, dám ăn phân.”
Trang thị trừng mắt Khương Xuân, quát: “Con im miệng!”
Chưa kịp để Khương Xuân đáp , Tống Thời Âm liền “hử” một tiếng, như bừng tỉnh : “À, hiểu đại tẩu gì , đại ca ngờ……”
“Im miệng!” Trang thị vội vàng ném một cái gối ôm về phía Tống Thời Âm, ngắt lời nàng .
Tống Thời Âm dậy đặt cái gối ôm trở giường La Hán, lầm bầm: “Sao như , gì mà đại bá mẫu ném , ném đại tẩu, kẻ gây họa chứ?”
Trang thị: “......”
Bà cũng ném Khương Xuân, nhưng thật, bà chút dám.
Ba ngày , hành lý của Tống Thời Duệ cùng với Chung Văn Cẩn cuối cùng cũng gửi tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-204.html.]
Hôm đó, bữa trưa, Chung Văn Cẩn bưng một chiếc bình sứ, phân phát cho mỗi hai viên thuốc.
Nàng : “Đây là thần dược trừ giun mà từ một vị lương y ngoại quốc, thể tiêu diệt giun trong bụng mà tổn hại đến phổi phế. Mọi yên tâm, vài tháng , và Nhị gia cũng dùng , cả hai đến giờ vẫn còn khỏe mạnh.”
Khương Xuân: “…”
Nhìn hình dáng và kích thước của viên thuốc trắng, nếu nàng nhận nhầm thì đây hẳn là thuốc trị giun sán?
Miệng nàng co , cái thật khác xa với món quà gặp mặt mà nàng tưởng tượng.
mà, thể , đây đúng là thứ nàng cần.
Tống Thời Duệ thì , dù cũng lớn lên trong thế gia, tình trạng vệ sinh tương đối , cho dù ký sinh trùng trong bụng, chắc chắn cũng nhiều.
Nguyên chủ sống ở nông thôn, thường ngày thả lỏng, mùa hè thường trực tiếp bưng nước giếng mới gánh về để uống, trong bụng chắc chắn ít ký sinh trùng.
Vì , khi nhận viên thuốc, nàng nghĩ ngợi gì, liền ném luôn viên thuốc miệng, cầm chén uống một ngụm lớn.
“Ục” một tiếng, cả lẫn viên thuốc đều nuốt trọn.
Đến khi Trang thị lên tiếng ngăn cản cũng kịp.
Bà thở dài: “Con gấp gáp cái gì? Tám đời từng ăn thuốc ? Nếu viên thuốc độc, đầu tiên độc c.h.ế.t chính là con đấy!”
Khương Xuân ngả ghế, đầy lý lẽ : “Chết thì chết, c.h.ế.t một con, cứu cả nhà Tống gia, cũng ?”
Chung Văn Cẩn xúc động đến rơi lệ, lập tức nắm tay Khương Xuân, cảm thán: “Đại tẩu, tỷ thật sự quá tin tưởng , đến nỗi chút nghi ngờ, thật sự, thật sự cảm động!”
Nàng khi lấy thuốc trị giun sán, thật sự trong lòng lo lắng, sợ tin tưởng , bề ngoài nhận viên thuốc lưng trực tiếp vứt .
Đây là thứ nàng tốn nhiều tiền từ hệ thống thương thành Phân Tứ Tứ mua về, rằng tất cả các sản phẩm thuốc ở hệ thống thương thành đều rẻ.
Nếu lãng phí, nàng sẽ đau lòng ngủ .
Không ngờ đại tẩu ủng hộ như , điều khiến nàng khỏi cảm động.
Khương Xuân thực cũng khá cảm động, Chung Văn Cẩn trực tiếp tặng thuốc trị giun sán quà gặp mặt.
Điều rõ ràng khác hẳn với trong nguyên tác.
Trong nguyên tác, Tống Thời Âm hoàng tử phái đưa về, tiếp khách tại Hồng Túy Tiêm Hương một năm, tính tình trở nên cực đoan và nhạy cảm.
Chung Văn Cẩn, nhị tẩu theo Tống Thời Duệ kinh, Tống Thời Âm cùng Chung Văn Cẩn đại náo một trận.
Bị châm chọc một phen, quà gặp mặt của Chung Văn Cẩn cũng tỉ mỉ, tùy tiện cho hai bánh xà phòng cộng thêm tám quả trứng bách thảo để xong chuyện.
Trong kiếp , Tống Thời Âm Tống Thời Duệ chuộc sớm, bụng “dạy dỗ” một năm, mỗi ngày ngây ngô vui vẻ, tự nhiên sẽ gây chuyện với Chung Văn Cẩn.
Khương Xuân đoán rằng quà gặp mặt của Chung Văn Cẩn sẽ vì thế mà đổi, đối với điều cũng đầy mong chờ, nhưng ngờ sự đổi lớn đến .
Con gái ruột của , thật sự quá chân thành.
Khương Xuân mỉm nắm tay Chung Văn Cẩn, : “Chúng oán thù gì, còn sợ hại ?”
Tống Thời Âm thấy đại tẩu ăn viên thuốc, cũng giống như trong câu chuyện rằng, miệng phun bọt mép m.á.u tươi, vì cũng bắt chước ăn xuống.
Khương Xuân ngẩng mắt Trang thị, khuyên: “Mẫu , thứ như , cũng nên nhanh chóng ăn , cẩn thận đêm dài lắm mộng, trộm lấy mất viên thuốc.”
Trang thị miệng mím .
Trộm nào mà mắt, dám trộm nhà của hoàng tử?
Hơn nữa, cho dù trộm nhân lúc Tống gia hiện giờ ít, vệ sĩ ít, gan to trời đến trộm cướp, lấy những thứ giá trị trong kho, đến chính phòng trộm hai viên thuốc rõ nguồn gốc gì?