Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 214
Cập nhật lúc: 2025-07-15 22:50:22
Lượt xem: 137
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
hứa thì Khương Xuân chắc chắn sẽ nuốt lời, nàng gật đầu đáp: "Ta ."
Liễu đại nãi nãi lập tức đề cao cảnh giác.
Thân mẫu bà đặc biệt dặn dò, nếu ai đó xảy mâu thuẫn với Khương cô nương, bà lập tức hòa giải, đừng để Khương cô nương tức giận mà đánh .
Nghe lời Tống Tam cô nương, Liễu đại nãi nãi mơ hồ cảm thấy dường như nếu ai bắt nạt nàng , thì nàng sẽ sai đến gọi Khương cô nương đến giúp đỡ.
Liễu đại nãi nãi thầm nhủ hôm nay theo sát Khương cô nương, đừng để sơ hở mà nàng chạy đến viện Thính Hà, chỗ các tiểu thư tụ họp, gây chuyện đánh thì hỏng bét.
Nào ngờ, sự lo lắng của bà là thừa.
Sau khi thế tử phu nhân họ Tiêu từ phủ Cẩm Hương hầu cùng Lộ Nhị phu nhân đến, Khương cô nương cùng họ trò chuyện vui vẻ, bầu khí vô cùng hòa hợp.
Khương Xuân dày mặt với Tiêu thị: “Hạt dưa ngũ vị của phủ các chị, thấy ăn ngon, từ lúc về nhà đến giờ vẫn còn nhớ mãi.”
Hôm dự tiệc thưởng cúc ở phủ Cẩm Hương hầu, nàng vốn định xin Tiêu thị một ít hạt dưa, nhưng quên mất.
Tiêu thị hiểu ý, lập tức : “Chẳng đáng là bao, nếu Khương thích, lát nữa sai đem đến cho .”
Khương Xuân lập tức vui mừng, tươi : "Cảm tạ Tiêu tỷ tỷ!"
Một lát , nàng như đang khoe bảo vật, : "Ta ăn của tỷ , vài ngày nữa ít thịt kho gửi cho tỷ và Lộ Nhị phu nhân, để các tỷ nếm thử tay nghề của ."
Tiêu thị sợ Khương Xuân hiểu lầm coi thường quà tặng, nên cũng từ chối, chỉ : “Tay nghề của Khương chắc chắn tuyệt, nhờ .”
Lộ Nhị phu nhân lườm Khương Xuân một cái, hờn dỗi : “Muội gọi Tiêu đại tẩu là tỷ tỷ, mà gọi là Nhị phu nhân, thật là khách sáo quá đấy, chúng còn là đồng hương nữa mà.”
Khương Xuân nhân đà hì hì: "Lưu tỷ tỷ."
Lộ Nhị phu nhân lúc mới hài lòng, mỉm : “Khương .”
Nàng đó sang Tiêu thị : “Đại tẩu, nhà thịt kho của Khương ở quê chúng là món ngon trứ danh, mỗi hàng đưa lên đều các gia đình lớn ở trấn tranh mua hết. Lần thật sự nếm phúc !”
Khương Xuân khen đến ngượng ngùng, gãi đầu : “Lưu tỷ tỷ đừng khen nữa, ở chỗ nhỏ như chúng ít thấy chuyện đời, cứ nghĩ thịt kho của là ngon nhất , thật chỉ là chịu khó bỏ thêm hương liệu hơn so với nhà hàng mà thôi. Kinh thành là nơi rồng hổ phục, tiệm lâu đời trăm năm, thậm chí cả truyền nhân của ngự trù cũng đầy rẫy, tay nghề nửa vời của mà so với ? Chỉ là vì chúng thiết, dẫu thịt kho của ngon, các tỷ cũng sẽ chê, nên mới dám mang tặng thôi. Nếu là khác, nhất định chẳng dám tùy tiện, chẳng sẽ khiến kẻ khác chê ?"
Ba trò chuyện rôm rả, Liễu đại nãi nãi trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Bàn luận về ăn uống thế thật , đều là danh giá, trong nhà nào đến mức túng thiếu nổi lửa nấu ăn, hẳn sẽ chẳng vì một chút chuyện ăn uống mà gây cảnh hỗn loạn.
Quy trình thưởng cúc yến của An Viễn hầu phủ khác hẳn với phủ Cẩm Hương hầu, lễ thưởng cúc sắp đặt tiệc trưa.
Trước tiệc trưa, an bài hai hoạt động giải trí.
Trong chính phòng của vài viện khách đều nữ kể chuyện, còn ở lầu diễn kịch phía hậu hoa viên thì cả gánh hát biểu diễn.
Các nữ khách thể tùy ý lựa chọn, hoặc ở trong viện kể chuyện, hoặc cùng phía lầu kịch.
Khương Xuân tính tình nóng nảy, chịu nổi mấy điệu hát ê a, dứt khoát chọn ở viện kể chuyện.
Chung Văn Cẩn khá thích hát, đối với kịch cổ đại cũng phần hứng thú, nàng chần chừ một lát, cuối cùng vẫn quyết định ở cùng đại tẩu kể chuyện.
Nàng cảm thấy nếu rời khỏi đại tẩu, nhiều khả năng sẽ xảy chuyện .
Khương Xuân thấy Chung Văn Cẩn bên cạnh chẳng hề lay chuyển, ngạc nhiên hỏi: "Phía hát kịch lớn đấy, nhị qua góp vui ?"
Theo nguyên tác, Chung Văn Cẩn ở thời hiện đại vốn là một tín đồ cuồng nhiệt của kịch, thuộc lòng đủ loại kiến thức về kịch nghệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-214.html.]
Lúc khi tiền, nàng chỉ chăm chỉ dự yến tiệc, tranh thủ kịch khắp nơi.
Đến khi nàng kiếm bội tiền nhờ buôn bán đa ngành, nàng tự bỏ vốn lập một gánh hát, tự kịch bản để cho hát riêng cho .
Gánh hát một thời nổi danh khắp kinh thành, mỗi khi Tống gia tổ chức yến tiệc, thiệp mời đều tranh nát đầu, những tín đồ yêu kịch để gánh hát của nàng biểu diễn, ai nấy đều thi triển đủ loại thần thông.
Chung Văn Cẩn đáp: "Lần đầu ngoài dự yến, mẫu dặn dò theo sát đại tẩu, đại tẩu hát, cũng ."
Khương Xuân nhướng mày.
TBC
Đừng Chung Văn Cẩn mặt Trang thị ngoan ngoãn lời, nhưng con gái , chẳng lẽ hiểu rõ?
Nha đầu vốn chẳng hạng an phận.
Theo nguyên tác, nguyên chủ cũng giống như , lựa chọn ở viện kể chuyện, còn Chung Văn Cẩn thì dẫn theo nha Liễu Nha lầu hát.
Do nàng chút sợ đám đông, nên đường chính đông đúc mà chọn đường nhỏ.
đường núi quanh co, nàng và Liễu Nha cứ lòng vòng, chẳng hiểu lạc khu giả sơn của An Viễn hầu phủ.
Rồi bất ngờ trông thấy cảnh An Hòa quận chúa cùng An Bình quận mã đang lén lút tư tình.
Lúc đó, hai đang trốn trong động đá sâu trong giả sơn, y phục nửa cởi, tay chân quấn quýt, quên cả trời đất mà đắm trong ái ân.
Chung Văn Cẩn kinh ngạc một lát, liền lập tức kéo Liễu Nha lui trong im lặng.
Vốn dĩ các nàng thể lặng lẽ rời mà chẳng ai , nhưng ngờ do quá căng thẳng, ngay khi sắp bước khỏi hang động, Liễu Nha vô tình giẫm váy của Chung Văn Cẩn.
Chung Văn Cẩn vấp ngã, phát tiếng "bịch" thật lớn, khiến hai trong hang động bừng tỉnh.
Mặc dù Chung Văn Cẩn lập tức bò dậy, màng đến đau đớn , kéo Liễu Nha chạy như bay ngoài, nhưng nàng vô tình để rơi ngọc bội mà Tống Thời Duệ tặng, khắc ký hiệu của Tống gia, ngay tại hiện trường.
Quận mã An Bình vội vàng đuổi theo ngoài, nhặt lên miếng ngọc bội, liền đưa cho An Hòa quận chủ, bảo nàng tra xét phận của hai .
Phần còn giao cho lo liệu việc diệt khẩu.
Bởi lẽ đời , chỉ c.h.ế.t mới giữ kín miệng .
Việc đó dẫn đến một vụ huyết án trong hoàng thất Đại Chu.
Hiện giờ, Chung Văn Cẩn chọn theo lời Trang thị, ngoan ngoãn ở bên cạnh .
Nếu như , nàng thể phanh phui chuyện dơ bẩn giữa An Hòa quận chúa và Quận mã An Bình? Tương lai, khi bọn họ cấu kết hãm hại Quận chúa An Bình, thì còn ai thể chứng chống chúng?
mà chuyện liên quan gì đến Khương Xuân chứ?
An Hòa quận chúa và Quận mã An Bình đích thực là hạng chẳng gì, nhưng Quận chủ An Bình cũng chẳng thứ lành gì.
Năm xưa, nàng trông thấy Quận mã An Bình, khi đó kết hôn, liền ép buộc bỏ vợ cưới .
Thê tử cũ của Quận mã An Bình, đêm về nhà đẻ khi buộc ly hôn, dùng một dải lụa trắng kết thúc cuộc đời , khi chỉ mới mười tám tuổi.
Còn như câu : “Ba cùng hội, chắc chắn sẽ kẻ hại.” Quận chủ An Bình như ý nguyện lấy Quận mã An Bình, nhưng ai ngờ Quận mã sang lén lút với biểu của nàng , An Hòa quận chúa.
Hai kẻ còn cùng mưu hại nàng .
Nếu Chung Văn Cẩn tình cờ phát hiện chuyện của chúng, thêm việc chúng nhiều tìm cách hãm hại, diệt khẩu nàng, thì Chung Văn Cẩn chắc vạch trần sự việc.