Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 215
Cập nhật lúc: 2025-07-15 22:50:25
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xem , việc Chung Văn Cẩn tránh xa chuyện cũng là điều tồi tệ, ít nàng sẽ An Hòa quận chúa và An Bình quận mã mưu tính hết đến khác, suýt nữa mất mạng.
Khương Xuân vỗ nhẹ mu bàn tay của Chung Văn Cẩn, mỉm : “Được, cứ ở đây cùng kể chuyện. Quyển sách mới ‘Nam Kha Nhất Mộng’ cũng lắm đó.”
Khương Xuân vốn tưởng sự việc tạm thời khép , nào ngờ khi đang mải mê kể chuyện đến đoạn cao trào, bỗng nhiên rõ là nha nào của vị tiểu thư nào, vội vã lao , lớn tiếng hô: "Không xong , xong , An Bình quận chúa dẫn theo một trăm thị vệ xông An Viễn hầu phủ để bắt gian !"
Chúng nữ quyến tức khắc mắt sáng rỡ, vội vàng giữ nha , nhao nhao hỏi han tình hình.
Khương Xuân thấy họ cứ xúm mà chẳng rõ cách hóng hớt cho khéo, liền lập tức dậy, đưa tay hiệu bảo họ im lặng.
Chúng nữ quyến lập tức ngậm miệng, dám hó hé thêm.
Họ chẳng hành xử, mà chỉ là vị thật sự chẳng thể trêu chọc .
Khương Xuân cặp mắt sáng ngời, hỏi nha : "An Bình quận mã giờ ở ?"
Nha liền đáp ngay: "Ở trong động đá bên khu giả sơn."
Khương Xuân đôi mắt ánh lên tia nghi hoặc, nha thật điều quá mức, khiến khỏi nghi ngờ nàng nhận lệnh của ai đó, cố tình chạy đến để truyền tin.
Mục đích hẳn nhiên là dẫn xem náo nhiệt.
Đổi khác, nếu phát hiện điều mờ ám, chắc chắn sẽ lùi bước, kiên quyết nhúng tay , tránh cho bản khỏi vướng rắc rối.
Khương Xuân thì khác.
Nàng vốn là kẻ thích xem náo nhiệt, càng lớn chuyện nàng càng thích thú. Vừa xong, nàng liền đầu bảo chúng nữ quyến: "Các vị đừng mà kéo nha đầu hỏi đông hỏi tây nữa, con bé sắp đến nơi , một tiểu nha mà nhiều điều chứ? Theo ý , chi bằng chúng qua đó xem thử, nếu An Bình quận chúa thật sự lớn chuyện với An Bình quận mã, chúng cũng thể giúp sức khuyên giải một phen, chẳng ?"
Chúng nữ quyến dĩ nhiên xem trò vui, chỉ là ai cầm đầu. Giờ thấy Khương Xuân, kẻ vốn nổi danh cứng đầu, nhảy dẫn đầu, họ liền ngần ngại bày tỏ tán đồng ngay.
Vậy là hơn mười vị tiểu thư, kèm theo các nha , bà tử của mỗi , tổng cộng ba bốn chục , ùn ùn kéo về phía khu giả sơn của An Viễn hầu phủ.
TBC
Khi tới nơi, sự dẫn dắt của nha , bọn họ thẳng tiến sâu trong khu giả sơn.
Vừa bước cửa động, lập tức thấy tiếng roi vút qua trung, liền đó là tiếng thét đau đớn của nam nữ.
"Á… đau quá…"
"Á… dừng tay! Quận chúa, nàng dừng tay !"
Mắt Khương Xuân tức thì sáng rực lên, sải bước nhanh chóng tiến về phía .
Sau khi rẽ qua một con đường nhỏ tối om, gian phía trong bỗng mở rộng .
Hàng chục thị vệ tay cầm đuốc thành hai hàng, giữa đó là một vị mỹ nhân vận cung trang hoa lệ, tay cầm một cây roi dài, đang sức quất xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-215.html.]
Khương Xuân đưa mắt theo cây roi.
Tức khắc trong lòng nàng thầm kêu lên: "Ô hô!"
Dưới đất, một đôi nam nữ trẻ tuổi chỉ mặc mỗi áo , nửa trần trụi lăn lóc.
Hai bọn họ chật vật né tránh những cú roi quất xuống, trốn gào, tóc tai bù xù như tổ quạ, mặt đầy nước mắt lẫn bụi bặm, đôi chân trần trụi chằng chịt những vết roi chồng chéo lên .
Không cần ai giới thiệu, Khương Xuân cũng dùng ngón chân mà đoán phận của ba .
Kẻ cầm roi đánh hẳn là An Bình quận chúa, còn đôi nam nữ lăn lộn đất , ai khác ngoài An Hòa quận chúa và An Bình quận mã.
An Bình quận chúa dẫn đến bắt gian ầm ĩ như , đương nhiên chẳng ngại ngùng chuyện khác chứng kiến, nàng chỉ sức vung roi, mỗi cú đánh càng lúc càng mạnh hơn.
Bộ dáng nàng như thể đánh c.h.ế.t hai kẻ đó tại chỗ.
An Hòa quận chúa kinh hãi sợ hãi, thấy van xin hiệu quả, liền bắt đầu uy h.i.ế.p An Bình quận chúa: "Ngoại tổ mẫu chính là Trường Nghi đại trưởng công chúa, là cô mẫu của Hoàng thượng. Nếu ngươi đánh nông nỗi , ngoại tổ mẫu sẽ bỏ qua !"
Mẫu của An Bình quận chúa chính là Tương Dương trưởng công chúa, tuy rằng Tương Dương trưởng công chúa cùng với lão hoàng đế và Tân Thành trưởng công chúa, nhưng do mẫu phi nàng qua đời sớm, nên tiên đế đưa nàng Khôn Ninh cung, do hoàng hậu Hiếu Hiền, mẫu của lão hoàng đế và Tân Thành trưởng công chúa, nuôi dưỡng.
Dù nàng đích trưởng công chúa, nhưng so với các trưởng công chúa khác, nàng càng uy thế mặt lão hoàng đế, vị hoàng .
An Bình Quận chúa xong lời , lập tức lạnh: “Ngươi cũng đừng lôi ngoại tổ mẫu của ngươi dọa . Cháu gái của bà hổ, lén lút câu dẫn quận mã của An Bình Quận chúa , đánh c.h.ế.t ngươi cũng là đáng đời. Ngươi chạy mặt hoàng thượng tố cáo , cũng sợ. Dù gì nữa, sự thật vẫn là ngươi, tiện nhân , câu dẫn quận mã của . Ta chỉ là lấy răng trả răng mà thôi.”
An Hòa quận chúa lớn tiếng phản bác, nhưng trong giọng lộ rõ vẻ yếu đuối: “Là câu dẫn Quý lang ? Rõ ràng là trúng , hứa với , đợi khi ly hôn với thê tử sẽ đến nhà cầu hôn. Ai ngờ giữa chừng ngươi chen ngang, bức tử thê tử của Quý lang, hủy hoại thanh danh của , ép quận mã của ngươi. Ngươi nghĩ tham vinh hoa phú quý của An Bình Quận chúa phủ ư? Không, hận ngươi đến chết, hận thể băm thây ngươi , nghiền xương thành tro!”
Sắc mặt An Bình Quận chúa lập tức cứng đờ, nàng quận mã An Bình với vẻ thể tin nổi, giọng lạnh lùng chất vấn: “Lời nàng là thật?”
Đến nước , sống c.h.ế.t chẳng còn quan trọng, quận mã An Bình cũng chẳng buồn giả vờ mặt nàng như nữa, lạnh lùng đáp: “, hận ngươi đến chết. Ngươi nghĩ là thứ quý giá lắm ? Ta và thê tử vốn sống êm ấm, bỗng dưng ngươi, một vị quận chúa tôn thất, nhảy rằng ngươi để mắt đến , ép ly hôn với thê tử để quận mã của ngươi. Ta chịu, ngươi liền lấy tiền đồ của cha và uy hiếp, còn cố tình sai ngự sử dâng sớ hặc tội phụ . Vì tương lai của cha và , đành thuận theo ý ngươi, nén đau mà tạm thời ly hôn với thê tử, ai ngờ nàng là cứng cỏi, ngay đêm ly hôn treo cổ tự vẫn… Ta chỉ hận quá hèn nhát, dám tự tay g.i.ế.c ngươi để báo thù cho thê tử, chỉ thể lợi dụng An Hòa quận chúa, vốn đội trời chung với ngươi và còn si mê , để lấy mạng ngươi. Chỉ tiếc chúng vận xui, kế hoạch thực hiện xong ngươi phát hiện. Biết , nên lo tính , lẽ theo lời An Hòa quận chúa, tay với ngươi sớm hơn, thì giờ chẳng đến nông nỗi .”
Sau khi tuôn một tràng đầy cảm xúc, chỉ An Bình Quận chúa sững sờ, mà An Hòa quận chúa cũng kinh ngạc đến ngây .
Một lúc lâu , An Hòa quận chúa mới thốt lên, đầy vẻ tin nổi: “Ngươi mà lợi dụng ? Quý lang, ngươi lợi dụng ? Ta đối với ngươi một lòng một , việc gì cũng nghĩ cho ngươi, cuối cùng ngươi lợi dụng …”
Ba dây dưa lẫn , ai là thắng, Khương Xuân bên mà thấy vô cùng thú vị, thì bỗng bên ngoài vang lên tiếng ồn ào hỗn loạn.
Tiểu nha đầu dẫn đường thấy liền lập tức chạy ngoài.
Chỉ một lát , nàng vội vàng chạy về, thở hổn hển : “Không , ! Trình đại cô nương trúng xuân dược, đang ngủ với một tên đồ tể họ Phạm, bên ngoài loạn hết cả lên !”
Khương Xuân: “???”
Chuyện gì đây?
Thật sự gây cấn đến thế ?