Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:08:24
Lượt xem: 137

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thời An khoác cẩm bào màu nguyệt bạch, gương mặt lạnh lùng nghiêng dựa thùng xe ngựa ở nhị môn, thần thái ngầu tuấn mỹ, khiến những nha bà tử ngang qua khỏi ngoái .

Lúc chỉ mới giữa trưa, đúng lúc dùng cơm, dùng xong còn thưởng hoa cúc, ít cũng một canh giờ mới thể tàn tiệc.

Khách đến là quý, An Viễn hầu phủ tuyệt đối thể để khách chờ trong gió lạnh.

Thế tử Lạc Cẩn Thừa hầu báo tin, vội vàng chạy đến, mời Tống Thời An ngoại viện, cho dọn một bàn tiệc thượng hạng.

Tống Thời An mới từ ngoài thành trở về, kịp dùng cơm, cũng khách khí, liền xuống ăn tạm.

Quả thực chỉ là ăn tạm mà thôi.

Có lẽ hôm nay An Viễn hầu phủ xảy quá nhiều chuyện, Lạc Cẩn Thừa bận rộn đến mức đầu óc mụ mị, quên mất Tống Thời An ăn chay.

Bàn tiệc bày , phần lớn đều là món mặn, chỉ năm món chay, trong đó ba món còn xào bằng mỡ động vật.

Tống Thời An đành ăn qua loa hai món xào bằng dầu đậu, ăn hai bát cơm đặt đũa xuống.

TBC

Mãi đến lúc , Lạc Cẩn Thừa mới chợt nhớ Tống Thời An ăn chay, hối hận thôi, liên tục xin .

Tống Thời An phất tay, ôn hòa : “Không , phủ các ngài hôm nay mở tiệc, đông việc nhiều, thế tử quên cũng là chuyện thường tình. Huống chi, vốn là kẻ mời mà đến, chủ nhà đuổi là may, thể trách chủ nhà tiếp đãi chu đáo?”

Một lời khiến Lạc Cẩn Thừa trong lòng thoải mái hơn nhiều.

Hai dùng xong cơm, bỗng hầu đến báo với Lạc Cẩn Thừa rằng Thế tử phủ Cẩm Hương hầu đến.

Lạc Cẩn Thừa vội vàng bước , đích mời ngoại viện.

Lộ Thư Vũ thấy bạn đồng môn Tống Thời An cũng đang ở đó, liền nhướn mày : “Ồ, cũng ở đây , Khanh Tri ?”

Tống Thời An khẽ gật đầu: “Khiêm An .”

Lộ Thư Vũ vốn khoe khoang chuyện thê tử mang thai, nhưng thấy thế tử An Viễn hầu phủ Lạc Cẩn Thừa vẫn còn ở đây, liền : “Lạc trong phủ nhiều việc, ngươi cứ lo liệu, với Khanh Tri ngoài, tự chúng thể lo liệu .”

Lạc Cẩn Thừa quả thực còn việc cần xử lý, liền lập tức thuận theo: “Vậy xin thất lễ , nếu Tống và Lộ việc gì, cứ dặn dò Thanh Tùng là .”

Y chỉ về phía tiểu tư hầu bên cạnh.

Tống Thời An gật đầu: “Được.”

Đợi Lạc Cẩn Thừa rời , Lộ Thư Vũ liền đuổi tiểu tư, trường tùy của hai , và cả Thanh Tùng ngoài đợi.

Rồi đắc ý Tống Thời An : “Khanh Tri , để tin, thê tử thai .”

Tống Thời An kinh ngạc Lộ Thư Vũ, chân thành : “Chúc mừng Khiêm An .”

Lộ Thư Vũ và thê tử Tiêu thị thành hôn bảy năm, nhưng đến nay vẫn lấy một đứa con.

, thất trong phủ cũng ít, nhưng ai thể mang thai.

Không chỉ Lộ Thư Vũ lo lắng, mà cả phủ Cẩm Hương hầu cũng sốt ruột, vì nhà tước vị cần thừa kế.

Nếu bản con nối dõi, nhận nuôi huyết mạch của khác con thừa tự, đến lúc kế thừa tước vị, việc xin phong thế tử cho đứa con nuôi còn xem tình hình chính trị lúc bấy giờ và tâm trạng của hoàng đế.

Biến quá nhiều, thể nào thuận lợi như con ruột.

Nay Tiêu thị thai, chỉ giảm bớt phiền phức trong việc thừa kế tước vị, mà còn chứng minh rõ ràng rằng Lộ Thư Vũ bình thường về khả năng sinh con.

Nếu , thê tử chính thất và cả thất đều thai, dù thái y phán rằng Lộ Thư Vũ khỏe mạnh, ngoài cũng tin.

Thực tế, những năm qua trong kinh thành ít lời đồn, khiến Lộ Thư Vũ tức giận mà chẳng .

Dẫu , đúng là bất kỳ thê nào sinh con cho , nên thể mạnh miệng .

Nay cuối cùng cũng thể nở mày nở mặt.

, giờ đây phấn khởi vô cùng.

Trong lòng Tống Thời An khỏi dâng lên chút cảm giác chua xót.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-219.html.]

Ngay cả vị bằng hữu suốt bảy năm con cũng sắp con nối dõi, còn dù chăm chỉ gieo hạt hơn một năm, bụng của Khương Xuân chẳng chút động tĩnh.

Dù tình cảm phu thê bọn họ luôn , việc gì cũng cùng bàn bạc, nhưng thể Khương Xuân dù cũng là mượn từ khác, ai liệu một ngày nào đó nàng sẽ đột ngột biến mất?

Hắn luôn cảm thấy nếu một đứa con chung, hai mới thực sự gắn kết.

Thân thể của Khương Xuân, khỏe mạnh đến mức thể khỏe hơn nữa, khắp thiên hạ lẽ chẳng tìm một nữ tử nào khỏe mạnh hơn nàng.

Tống Thời An tin tưởng thể của .

Dù Tào đại phu của Bảo Hòa Đường ở huyện Hồng Diệp rằng thể điều dưỡng , trở ngại gì trong chuyện con cái.

Sau khi hồi kinh, cũng nhờ thái y bắt mạch, thái y cũng rằng khỏe mạnh.

từng ngâm trong nước lạnh băng của ngục giam suốt một thời gian, liệu ảnh hưởng đến nội tạng , Tào đại phu và thái y lẽ chắc chẩn đoán .

Nếu vì mà cả hai con nối dõi, Khương Xuân ý nghĩ gì rõ, nhưng chắc chắn sẽ cảm thấy vô cùng hối tiếc.

Nghĩ chỉ thấy trời xanh trêu , kiếp Khương Xuân của kiếp tổn thương, từ đó con với bất kỳ nữ nhân nào.

Kiếp phúc phận đổi , tìm Khương Xuân, một tình yêu đích thực, khát khao sinh con đẻ cái cùng nàng, kết quả chính ”.

Hắn cũng với Khương Xuân thế nào đây.

Chỉ mới nghĩ đến những chuyện , lòng liền trĩu nặng thôi.

Ngay lúc đó, Lộ Thư Vũ, xem như kẻ từng trải, quyết định khuyên nhủ Tống Thời An vài câu bằng lòng của .

"Khanh Tri , chuyện tử tôn thể nóng vội. Huynh về thể ngày ngày hoan ái mãi, quá độ sẽ ."

Tống Thời An: "???"

Hắn trừng mắt Lộ Thư Vũ, bực bội : "Ai vội vàng chuyện tử tôn chứ? Mà ngày ngày cùng thê tử hoan ái? Nói bậy bạ gì !"

Lộ Thư Vũ lập tức kêu oan: "Ta bậy bạ gì chứ? Rõ ràng là phu nhân ở hoa sảnh, mặt bao nhiêu nữ quyến mà chính miệng đấy!"

Tống Thời An: "..."

Khương Xuân , nàng kể hết thứ ngoài chứ?

mà, khụ, chính thê tử của khen ngợi về khoản hoan ái cũng khiến Tống Thời An thấy lòng đầy đắc ý.

Vả , nàng cũng hẳn là phóng đại.

Lúc mới tân hôn, quả thật bọn họ ngày nào cũng cùng hoan ái, kéo dài suốt một thời gian khá lâu.

Chỉ đến khi Khương Xuân lo cho sức khỏe, mới kiên quyết yêu cầu chỉ ba ngày mới hoan ái một , khi mới giảm .

Thấy Tống Thời An gì, Lộ Thư Vũ nghi ngờ hơn.

Hắn dùng khuỷu tay huých nhẹ Tống Thời An, nhướng mày hỏi: "Các ngươi thực sự ngày ngày hoan ái ư? Huynh quả nhiên lợi hại như ? Ta phần tin đấy!"

Tống Thời An liếc mắt , đắc ý : "Nương tử của thành thật nhất, từng thèm dối."

Lộ Thư Vũ bất lực thốt lên: "Hừ, đắc ý nữa ?"

Tống Thời An liếc mắt nữa: "Chuyện ngày ngày hoan ái, chỉ là việc nhỏ. Khiêm An ?"

Nam nhân mà, điều thể chấp nhận nhất là nghi ngờ về khả năng , càng chịu nổi khi đem so với khác.

Lộ Thư Vũ lập tức lớn tiếng kêu lên: "Ai thế? Chuyện hoan ái hằng ngày cũng giống như ăn cơm uống nước, dễ dàng như thế, thể ?"

Tống Thời An "xì" một tiếng: "Thật ư? Nếu dễ dàng thế, thì vẻ tin nổi mà hỏi chứ? Khiêm An , giỏi dối ."

Hai từ thuở còn là đồng môn, hiểu rõ tính tình đến mức thể nào hơn nữa.

Nói một cách thô thiển, chỉ cần Lộ Thư Vũ nhấc chân, Tống Thời An cũng định gì.

Lộ Thư Vũ chọc tức.

Loading...