Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 220
Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:08:26
Lượt xem: 134
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một lát , bực bội : "Được , , , giỏi là !"
Dù từ nhỏ đến lớn, Tống Thời An luôn vượt trội hơn trong phương diện, thêm cả khoản nữa cũng chẳng .
con Tống Thời An.
Nghĩ đến đây, cảm giác bực bội của Lộ Thư Vũ liền tan biến, ngẩng cao cằm, rạng rỡ: " cha đấy."
Mặt Tống Thời An lập tức tối sầm .
Hắn giơ tay chỉ ngoài cửa, lạnh lùng : "Huynh thể ."
Lộ Thư Vũ lớn: "Khanh Tri , giận kìa."
Tống Thời An trừng mắt , bực bội : "Cút mau, thấy là phiền."
Lộ Thư Vũ vẫn vững, : " thấy Khanh Tri là vui vẻ mà. Này, bảo, thể hoan ái ít ? Phu nhân của cũng oán thán, rằng lý do thể mang thai chính là vì quá chăm chỉ trong việc "cày cấy". Ta thấy dường như cũng chút đạo lý đấy?"
"Huynh, một kẻ yếu ớt đến mức ngay cả việc thường ngày cũng nổi, thì hiểu cái gì chứ?" – Tống Thời An đầu, buồn để ý đến .
Lời của Khương Xuân chắc chắn chỉ là lời bông đùa, con, rõ ràng việc chăm chỉ hơn sẽ hy vọng nhiều hơn so với việc lơ là.
Lộ Thư Vũ ha hả, tiếng càng vang lớn hơn lúc : "Huynh chửi , quả thực là đang nổi giận vì hổ !"
Tống Thời An kìm nổi cảm giác bất lực: "Bị chửi mà còn to như , đầu lừa đá ?"
Lộ Thư Vũ càng lớn: "Huynh càng chửi dữ dội, chứng tỏ càng hổ vì tức giận, ha ha ha..."
Tống Thời An: "..."
Đã hai năm trôi qua, kẻ quả nhiên vẫn giống như , chút đắn, nếu vì sự khác biệt giữa nam và nữ, và Khương Xuân chắc chắn sẽ hợp , chuyện với chán.
Hai cứ thế trong phòng khách ở tiền viện, uống "hòa thuận vui vẻ" trò chuyện suốt một canh giờ.
Cuối cùng cũng đợi đến khi các vị nữ quyến tan hội.
Tiêu thị, là một nữ nhân đang mang thai, từng khó khăn trong việc thai, nên dĩ nhiên chẳng dám bừa, để hai nha dìu đỡ, bước chậm rãi như rùa bò.
"Tiêu tỷ cứ thong thả mà , phu quân của còn đang đợi đây, xin phép một bước nhé."
Khương Xuân kiên nhẫn đồng hành cùng nàng, khi chào hỏi liền vội vã chạy về phía cửa nhị môn.
Ở nhị môn, khi tin nữ quyến tan hội, Tống Thời An cùng Lộ Thư Vũ từ tiền viện chuyển bước đến cửa nhị môn chờ đợi.
Từ xa, Khương Xuân trông thấy Tống Thời An đang nghiêng tựa thùng xe ngựa, vẻ mặt lạnh lùng nhưng phong độ, bèn vẫy tay với , kích động gọi to: "Phu quân! Thiếp ở đây! Phu quân!"
Tống Thời An ngước mắt lên, chỉ thấy Khương Xuân đang mặc áo dài cổ chéo vai màu khói đỏ, kết hợp với váy mã diện màu lam bảo, hai tay nâng cao vạt váy, hớt hải chạy về phía .
Trên đầu, chiếc trâm cài bằng vàng đỏ khảm ngọc cùng chuỗi ngọc đỏ đung đưa qua , như thể sắp bay khỏi đầu nàng.
Hắn kìm mà khóe miệng khẽ co giật.
Các tiểu thư khuê tú xưa nay đều lấy đức hạnh đoan trang trọng, bình thường khi , , , trang sức như trâm cài, bộ diêu khuyên vòng váy chỉ khẽ rung động.
Còn Khương Xuân thì khác hẳn, nếu tóc nàng dày, búi tóc quấn chắc và trâm cài cắm sâu, lẽ chúng nàng hất bay mất tăm từ lâu .
Tống Thời An hề cảm thấy nàng thất lễ, trái , cho rằng nàng thẳng thắn đáng yêu, đầy sức sống, khác biệt với những tiểu thư khuê tú u sầu.
Khương Xuân chạy đến mặt Tống Thời An, buông vạt váy, nhào lòng , vòng tay ôm chặt lấy eo , tươi hỏi: "Phu quân ăn cơm ?"
Lời khiến lòng Tống Thời An ấm áp vô cùng, quả nhiên bất kể lúc nào, nàng cũng quên quan tâm đến sức khỏe của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-220.html.]
Hắn giơ tay ôm lấy vai nàng, kéo nàng sát , môi nở một nụ nhẹ: "Ăn , An Viễn hầu phủ thể để phu quân của nàng đói chứ?"
Khương Xuân hài lòng : "Làm phiền An Viễn hầu phủ tốn kém ."
Nghĩ ngợi một chút, nàng liền đổi sắc mặt, hừ nhẹ: "Đợi về nhà, chuyện cần hỏi tội . Nếu dám giấu giếm, xem trị !"
Tống Thời An dường như đoán nguyên do, liền ngoan ngoãn gật đầu: "Được, tùy nàng thẩm vấn thế nào, nhất định sẽ hết, giấu diếm một câu."
Lúc , đám nữ quyến đang từng nhóm về phía nhị môn, hai họ cứ thế ngang nhiên ôm ấp trò chuyện mắt .
Lộ Thư Vũ bên cạnh mà ê răng, lẩm bẩm: "Khanh Tri , ít cũng nên giữ chút liêm sỉ chứ. Huynh , trong kinh thành ít tiểu thư danh môn thầm ngưỡng mộ . Huynh cứ mặt bọn họ mà ôm ấp tẩu tẩu như , e rằng lòng các nàng sẽ tan nát mất thôi."
Khương Xuân ngay lập tức ôm chặt lấy phu quân hơn, lạnh lùng : "Phu quân là của , mặc kệ các nàng tan nát . Nếu ai dám dòm ngó phu quân , thì đừng trách khách khí, sẽ đánh cho bọn họ sống nổi!"
Biết rằng nên quá vui mừng quá xúc động, nhưng Tiêu thị vẫn nhịn mà bật "phì" một tiếng.
Tống Thời An liền giơ tay, dùng một ngón tay khẽ cọ lên chiếc mũi nhỏ nhắn của Khương Xuân, bất đắc dĩ yêu chiều : "Thật là với nàng."
Lộ Thư Vũ: "..."
Bạn của ma nhập ? Sao trở nên ngọt ngào như chứ?
Từ xa, Lão phu nhân của phủ Cẩm Hương hầu, Liêu thị, thấy cảnh liền với Trang thị: "Trưởng tử cùng trưởng tức của bà thật ân ái, xem bao lâu nữa, bà sẽ sớm bồng cháu ."
Trang thị , liền nở nụ tươi tắn.
, thể tiếp .
Đứa con đầu lòng của Khương Xuân sinh mang họ Khương, tiếp tục thừa kế hương hỏa của Khương gia. Dù nàng sinh con trai, thì là cháu đích tôn chỉ là ngoại tôn vẫn thể rõ.
Nếu Khương lang quân nhất quyết tự nhận là gia gia, thì bà cũng tiện tranh giành tổ mẫu, nếu chẳng thứ sẽ loạn lên ?
Xem , tổ mẫu, bà chỉ thể trông cậy nhà lão nhị mà thôi.
TBC
Nghĩ đến đây, bà đầu liếc Chung Văn Cẩn đang cúi đầu ngoan ngoãn theo một cái đầy trách móc.
Chung Văn Cẩn co rút cổ .
Nàng cũng ngốc, đương nhiên hiểu rõ ý của bà là đang trách nàng sinh nở.
năm nay nàng mới chỉ mười tám tuổi, nếu so với hiện tại thì chẳng chỉ thi đỗ đại học ? Sớm như , thật sự nàng vẫn thể chấp nhận .
May mắn là Tống Thời Duệ cũng hiểu cho nàng, mỗi gần gũi đều ngoan ngoãn sử dụng chiếc "dù nhỏ" mà nàng chuẩn .
Nếu , với tần suất hai ba ngày một của họ, chắc hẳn nàng mang thai từ lâu .
Vài đợi tại nhị môn trong chốc lát, đợi ba tỷ Tống Thời Sơ, Tống Thời m, và Tống Thời Nguyệt tụ tập đông đủ, tất cả lên xe ngựa, khởi hành về nhà.
*
Trở về Đan Quế Viện, Khương Xuân liền một bộ thường phục.
Nàng cũng bảo Quế Chi tháo hết trang sức búi tóc của , chỉ để một cây trâm mây đầu vàng và một bông nhung hoa.
Sau đó, nàng đuổi hết đám nha ngoài.
Ngồi xuống giường La Hán, Khương Xuân nghiêm mặt, dùng giọng điệu đầy nghiêm nghị hỏi Tống Thời An: "Chuyện giữa Trình đại cô nương và Phạm đồ tể, do giở trò ?"
Tống Thời An xuống chiếc đệm gấm bên cạnh, mà cố ý chen chung với Khương Xuân cùng một chiếc đệm.
Khương Xuân liền đưa tay nhẹ đẩy , bực bội : "Thiếp đang chuyện nghiêm túc đây, đừng dính dính lấy nữa, qua bên mà , hoặc đó trả lời cũng ."