Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 224

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:08:36
Lượt xem: 134

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , đều lượt dậy cáo lui.

Với xuất thế gia và nhiều năm đảm nhận vai trò chủ mẫu, nếu Trang thị điều bất thường từ sự việc hôm qua, thì coi như bà sống uổng công bao năm.

Nhìn bộ dạng thần trí mơ hồ của đại cô nương nhà họ Trình, rõ ràng là nàng khác tính kế.

gần đây khiến đại cô nương phật lòng dường như chỉ một Khương Xuân.

Tuy nhiên, Khương Xuân vốn là một cô gái xuất thôn quê, mổ lợn, mới chân ướt chân ráo đến kinh thành, chẳng quen ai, hiển nhiên khả năng tính kế đại cô nương nhà họ Trình.

con trai bà, An ca nhi, khả năng .

Đáng tiếc hôm nay triều, khi tan triều còn đến Hàn Lâm Viện, bằng bà nhất định sẽ gọi đến mà hỏi cho lẽ.

là, Trình đại cô nương xúi giục Trương nương tử gây sự với Khương Xuân, nhưng Khương Xuân những chịu thiệt, mà còn ngược đánh Trương nương tử một trận, khiến nàng mất hết thể diện.

oán hận đại cô nương vì chuyện đó, thì cũng nên tính kế mất danh tiết của nàng , như quả là phần quá đáng.

Bởi với một nữ nhân, danh tiết là điều tối quan trọng.

Dựa tình cảm giữa hai vợ chồng, Trang thị tin rằng Khương Xuân chắc hẳn rõ nội tình.

, đợi đến khi rời , bà lập tức hỏi: “Con Trình đại cô nương chuyện gì quá đáng, khiến An ca nhi tốn nhiều công sức như để tính kế nàng ?”

Hỏi xong, bà trừng mắt Khương Xuân, lạnh lùng : “Đừng mà giả ngu, con chắc chắn nguyên do. Ngụy Tổng giáo đầu đang đợi con, đừng dối kéo dài thời gian.”

Khương Xuân cũng định giấu giếm, thản nhiên đáp: “Trình Văn Uyển vì trở thành con dâu của mẫu , tìm một gã đồ tể dáng vẻ đoan chính, hình khỏe mạnh, mua cho một căn nhà ngay cạnh Khương phủ, định để quyến rũ con ngoại tình, đội mũ xanh cho phu quân con, để phu quân bỏ con mà lấy nàng .”

Nói đến đây, nàng thẳng mắt Trang thị, lạnh: “Vậy mẫu nghĩ xem, phu quân nên tính kế nàng , ghép nàng với tên đồ tể đó thành một cặp ?”

Khương Xuân một tràng, Trang thị xong, ngẫm nghĩ một hồi mới hiểu rõ tình hình.

thể tin nổi: “Tìm quyến rũ con ngoại tình? Tâm địa của Trình đại cô nương độc ác như ?”

Khương Xuân khách quan giải thích hộ Trình Văn Uyển: “Cũng chắc là ý của nàng , nhà họ Trình chắc chắn cũng nhúng tay .”

Nàng ngừng một lát, hừ lạnh: “ chuyện Trình Đại tiểu thư gả cho phu quân của con, thì là thật, thể chối cãi.”

Trình Văn Uyển nhắm Tống Thời An, nhà họ Trình nhắm quyền thế và giàu của nhà họ Tống, chỉ là mỗi bên đều toan tính riêng, tự tìm lợi ích cho mà thôi.

Trang thị nhắm mắt , thở dài một tiếng: “Ta mà, An ca nhi xưa nay việc luôn quy củ, thể nào vì Trình Đại tiểu thư đắc tội ngươi mà tay độc ác, hóa còn chuyện bên trong như .”

Như thì chuyện mới hợp lý.

Người nhà họ Trình hèn hạ như thế, dám tính kế đến thê tử của , thê tử đội mũ xanh cho , thì lấy oán trả oán, cũng là lẽ đương nhiên.

Người nhà họ Tống chúng là đất sét, dễ dàng bắt nạt như .

Trang thị nghĩ ngợi một lúc, nghiêm túc : “Người nhà họ Trình chịu một đòn lớn như , chắc chắn sẽ tìm cách trả đũa, khi ngoài, con nhất định mang theo hộ viện, cũng nên mang theo thêm vài a và bà tử.”

Nghĩ đến Đan Quế Viện giờ chỉ bốn a và hai bà tử, bà chủ động : “Sau sẽ gọi bà mối đến, mua thêm vài a và bà tử cho con.”

Chỉ thêm cho Đan Quế Viện là đủ, các viện khác cũng cần bổ sung thêm, điều rõ ràng sẽ là một khoản chi nhỏ.

May mắn là bộ Hộ trả hầu hết tài sản của nhà họ Tống, những thứ bán hoặc hư hỏng cũng bồi thường theo giá trị, bây giờ chỉ còn vài điền trang và cửa hàng kiểm kê xong.

Trong nhà cũng đến nỗi bạc để mua hầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-224.html.]

Khương Xuân cũng từ chối, Đan Quế Viện lớn như , chỉ sáu hầu quả thực là đủ.

Nàng : “Đa tạ mẫu lo lắng cho con và phu quân, con nhất định sẽ hiếu thuận với mẫu .”

Trang thị kiêu ngạo : “Ta con trai hiếu thuận là đủ , chẳng cần hiếu thuận của con.”

Khương Xuân giả vờ ngây ngô: “Hiếu thuận của con cũng chẳng cần ? A, hóa mẫu thích con đến , điều thật khiến con cảm thấy sủng ái mà lo sợ.”

Trang thị: “...”

Nàng dâu thật đúng là lúc nào cũng vờ như hiểu ý khác, tự tự vui, thật hết cách với nàng.

Bà phất tay hiệu: “Được , mau gặp Ngụy Tổng giáo đầu.”

Thấy Khương Xuân nhấc chân định , Trang thị nhịn , thêm vài câu: “Ngụy tổng giáo đầu nổi tiếng nóng tính, từ khi thương ở chân, tính khí càng tệ hơn. Con theo học võ nghệ, thì nhẫn nại nhiều hơn, đừng đối đầu gay gắt với . Nếu , một khi sư đồ các ngươi gây gổ, bất kể là giận dỗi dạy nữa, con tức giận học, chung quy thiệt thòi nhất vẫn là con."

Khương Xuân tươi đáp: "Ngụy tổng giáo đầu nóng tính cũng chẳng , chỉ cần bản lĩnh thật là . Con đây chẳng gì hơn , chỉ là tính khí , dễ nổi giận."

Trang thị khẽ nhếch môi.

Ngươi mê đến mức còn sáng suốt nữa , gì mà như đang nhảm ?

Ngươi tính tình , dễ nổi giận? Vậy thì khắp thiên hạ chẳng ai nóng tính, dễ nổi giận nữa .

Nói cho cùng, Trang thị vẫn cảm thấy võ sư mà con trai bà mời về mấy phù hợp. Dù Ngụy tổng giáo đầu quả thật bản lĩnh cao cường, nhưng tính khí quá tệ.

Mà Khương Xuân cũng là nóng nảy, dễ phát hỏa.

TBC

Chỉ e rằng, Ngụy tổng giáo đầu chẳng dạy bao lâu, hai họ sẽ đánh , cuối cùng tan rã.

***

Khi Khương Xuân từ chính viện trở về Đan Quế Viện, Ngụy An Thành đợi trong thư phòng nội của viện suốt cả khắc đồng hồ.

Vốn là nóng tính, Ngụy An Thành chỉ vì Tống Thời An nhờ vả khác giúp đỡ, còn tự đến tận nơi mời , tặng kèm một thanh trường đao do thợ nổi tiếng chế tác, mới khiến miễn cưỡng nhận lời dạy võ nghệ cho phu nhân của Tống đại gia.

Ai ngờ, Khương nương tử để đợi suốt một khắc đồng hồ. Là nàng cho một bài học, để thử hạ thấp khí thế của ?

Nếu đúng thì nàng tính sai .

Tính nóng nảy đến mức ngay cả Hoàng thượng cũng chẳng , còn từng : "Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời."

Một nữ nhân như nàng, thể khiến đổi tính nết chứ?

Khương nương tử từng chút “thành tích lẫy lừng”, nhưng chẳng qua chỉ là những chuyện nhỏ như tát mặt các quý phụ yếu đuối mà thôi.

Chẳng lẽ nàng dám đánh ?

Ngay cả khi nàng dám đánh, thì cũng đánh thắng mới .

Hắn loại yên chịu trận. Quyền cước mắt, nếu chẳng may nàng thương chỗ nào, đó là do nàng tự chuốc lấy, chẳng thể trách .

Với tâm thế như , Ngụy An Thành gặp Khương Xuân.

Vừa bước cửa, Khương Xuân liền nở nụ áy náy : "Thật quá, kho tìm lễ vật cho sư phụ, nên đến trễ. Mong sư phụ đừng chấp nhặt."

Nói xong, nàng đưa tay từ lưng , đặt một pho tượng Thái Sơn Thạch Cảm Đương chạm khắc sống động lên chiếc bàn cao bên cạnh Ngụy An Thành với tiếng “cạch” lớn.

Chấn động đến mức chén bàn cũng rung lên ba .

Loading...