Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 228
Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:08:46
Lượt xem: 153
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Xuân hì hì : "Các đừng xen gì, việc chăm sóc bệnh nhân là việc cực khổ, lão thái thái nỡ để các tiểu thư quý giá như các ?"
Ý tứ trong lời là, lão thái thái chỉ nỡ để ba con dâu cùng hai cháu dâu chịu khổ mà thôi.
Chu thị xong, lập tức liếc Khương Xuân, tức giận : "Ta chẳng dám để ngươi chăm sóc, khéo bệnh của chẳng thuyên giảm, khi còn ngươi chọc tức đến c.h.ế.t chừng."
Trong lòng Khương Xuân vui mừng, chăm sóc là , nàng cũng cái việc nhọc nhằn . ngoài mặt, nàng bĩu môi, tỏ vẻ oan ức, : "Lão thái thái thì thật là khiến cháu dâu tổn thương quá. Con một lòng hiếu thảo chăm sóc , kết quả hiểu lầm, thật là oan ức lắm. Ôi, lòng con đây, lạnh buốt như băng, phu quân dù dỗ cả đêm cũng chắc con vui lên ."
Chu thị: "..."
Dám uy h.i.ế.p ?
TBC
Ngươi mà ưa, ngươi gây khó dễ cho đích tôn yêu quý của ?
Thật là gian xảo!
Chu thị lười tranh cãi với nàng, liền sang Trang thị, tức giận : "Trang thị, quản lý con dâu của ngươi, đừng để nàng mặt diễn trò."
Trang thị sang Khương Xuân, : "Ngụy tổng giáo đầu giao cho con bài học ? Con về luyện , việc chăm sóc bệnh nhân và hai bá mẫu của con là đủ ."
Ngụy tổng giáo đầu giao bài học thì Trang thị chẳng , nhưng cũng quan trọng, chỉ cần tìm cớ đuổi Khương Xuân để nàng khỏi lão thái thái quở trách.
Nhìn thấy Chung Văn Cẩn yên như cây cọc bên cạnh Khương Xuân, Trang thị hừ nhẹ một tiếng: "Con cũng chẳng ích gì, đừng đây chướng mắt lão thái thái."
Chung Văn Cẩn chỉ mong thể rời khỏi đây, lập tức với Khương Xuân: "Đại tẩu, mẫu lên tiếng, là chúng về ? Đợi đến chiều thỉnh an lão thái thái."
Chu thị xong nửa câu , liền lạnh lùng : "Chiều cũng cần đến, cần các ngươi thỉnh an sáng tối gì hết."
Khương Xuân suýt chút nữa giơ ngón cái tán dương Chung Văn Cẩn.
Quá tuyệt!
Câu thêm của nàng đúng là quá, lão thái thái tiện thể miễn cho bọn họ việc thỉnh an sáng tối, đỡ bao nhiêu sức lực.
Khương Xuân than thở: "Ôi, chúng thật là khổ, ngay cả việc thỉnh an lão thái thái cũng tư cách."
Chung Văn Cẩn hiểu quá rõ tính tình đại tẩu, trong lòng nàng chắc cũng vui mừng như .
Vì , nàng cũng giả bộ thở dài: "Sau , chúng chỉ thể những việc khác, mong sớm ngày đổi cách của lão thái thái."
Hai một kẻ tung, một kẻ hứng, chuyện vô cùng vui vẻ.
Chu thị, lão thái thái tinh ranh như , hiểu thấu tâm tư của các nàng? bà cũng chẳng vạch trần.
Dù bà thấy bọn họ cũng bực , mà bọn họ cũng chẳng mặt bà giả vờ nữa, ở điểm xem như cả hai đều toại nguyện.
Sau khi đuổi hai , Chu thị bảo ba cháu gái cũng về, sang hỏi Trang thị: "Rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi rõ cho ."
Trang thị đem những lời hai con trai với kể một lượt.
Kể xong, bà thở dài: “Hai nàng đều ơn cứu mạng đối với An ca nhi và Duệ ca nhi, kết tóc phu thê, nhà chúng là gia đình giữ thể diện, cũng thể cái chuyện vong ân bội nghĩa, qua cầu rút ván , chỉ thể như thôi.”
Chu thị xong, rơi trầm mặc hồi lâu.
Một lát , bà đột nhiên than thở: “Nhà họ Tống chúng rốt cuộc là gặp vận rủi gì đây...”
Nói đến đây, nghĩ đến việc nhà chịu kiếp nạn lớn, chẳng qua là vì liên lụy bởi tên cháu rể là Thái tử, bà vội vàng ngừng lời.
Trước đó, bà nghĩ sai, cho rằng hai cháu trai bán , ép buộc mà cưới thê tử.
Bà vốn định chỉ cần nhà họ Tống thừa nhận hai cuộc hôn nhân , đó bồi thường cho hai nàng một khoản bạc lớn, thì với món hồi môn hậu hĩnh , họ vẫn thể tái giá gia đình môn đăng hộ đối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-228.html.]
Ai ngờ trong đó còn ơn cứu mạng dính líu .
Như , hai cuộc hôn nhân nhà họ Tống thừa nhận, và còn đối xử tử tế với hai nàng , nếu , ngoài chắc chắn sẽ đem việc bàn tán, chỉ trích nhà họ Tống.
Rồi chuyện sẽ liên lụy đến cả Thái tử.
Duệ ca nhi lẽ , trông cũng khá an phận thủ thường, nhưng mỗi khi nghĩ đến dáng vẻ ngông nghênh của thê tử An ca nhi, đầu Chu thị vốn đau, nay thực sự bắt đầu đau nhức.
Bà vội lắc đầu, cố gắng gạt hình ảnh Khương Xuân khỏi đầu, sang hỏi Trang thị: “Trong nhà còn chuyện gì lớn nữa , ngươi cứ hết , già , thể chịu .”
Trang thị vốn định về chuyện của đích nữ Sơ tỷ nhi của , nghĩ ngợi một hồi, bà đầu Ly thị, : “Chuyện của Âm tỷ nhi, để nhị tự với lão thái thái .”
Sắc mặt Ly thị lập tức trở nên khó coi, giọng điệu chua chát giễu cợt: “Sơ tỷ nhi là đích trưởng nữ, đại tẩu hãy để lão thái thái chuyện của Sơ tỷ nhi .”
Trang thị thản nhiên đáp: “So với chuyện của Âm tỷ nhi, chuyện của Sơ tỷ nhi chẳng đáng gì, nhị cứ .”
Chu thị một bên , sắc mặt ngày càng tối .
Hóa hai cháu gái, Sơ tỷ nhi và Âm tỷ nhi, đều chuyện?
Thấy hai đùn đẩy qua , rõ ràng là chuyện nhỏ.
Mà chuyện của nữ tử thì thể là chuyện gì lớn khiến các nàng khó đến ?
Đa phần chỉ thể liên quan đến trinh tiết.
Nghĩ đến đây, Chu thị mặt mày đanh , đập mạnh tay lên bàn đầu giường, lạnh lùng : “Đừng cãi nữa, Ly thị, ngươi !”
So với Sơ tỷ nhi, cháu gái thứ xuất, rõ ràng bà vẫn quan tâm Âm tỷ nhi, đứa cháu mà bà thương yêu nhất.
Bị gọi tên, Ly thị mím môi, khó khăn : “Âm tỷ nhi bán kỹ viện ở thành Thiệu Hưng, ở đó một năm, đó An ca nhi chuộc về.”
Lời dứt, mắt Chu thị tối sầm , thể mềm nhũn, ngã thẳng .
Ba giật kinh hãi, vội vàng chạy tới đỡ.
Trang thị bắt chước Khương Xuân, dùng móng tay bấm mạnh huyệt nhân trung của Chu thị.
Chu thị véo vài cái, mí mắt giật giật vài cái dần dần tỉnh .
Ly thị sợ đến mức mồ hôi lạnh toát trán, thấy di ruột kiêm mẫu tỉnh , liền vội vàng trấn an: "Lão thái thái yên tâm, vì Âm còn cập kê, nên mụ tú bà trong lầu chỉ cho nàng học thổi sáo, gảy đàn, hề tiếp khách, sự trong sạch vẫn còn."
Trang thị nhân cơ hội trách móc Ly thị: "Nhị , chuyện cũng thật chẳng trọng tâm gì cả, câu quan trọng nhất thì chẳng chịu , cho lão thái thái suýt dọa chết!"
Ly thị đuối lý, hiếm khi cãi .
Chu thị , thở phào nhẹ nhõm, trừng mắt Ly thị một cái.
Trang thị đúng, nàng chuyện đúng là chẳng trọng tâm gì cả, câu quan trọng nhất thì chịu , suýt nữa bà sợ chết.
Âm còn trong sạch là , dù bán kỹ viện một năm, danh tiếng vết nhưng cũng là vấn đề quá lớn.
Dù , hiện tại Tống gia của bọn họ khác xưa, trở thành nhạc gia của Thái tử. Sau khi Thái tử đăng cơ, trưởng tử của nhà sẽ phong Thừa Ân công hoặc Thừa Ân hầu.
Mà Âm là thê của Thái tử, dù danh tiếng chút tì vết thì vẫn tranh cưới.
Người đời vốn là thực tế như .
Bà trấn an Ly thị: "Không chuyện lớn, ngươi cũng đừng vẻ mặt u sầu như , cứ yên tâm , hôn sự của Âm chắc chắn sẽ tệ."
Nói xong, bà sang Trang thị, hừ lạnh : "Nói , tình hình của Sơ thế nào?"
Chẳng lẽ cũng bán kỹ viện?