Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:08:48
Lượt xem: 136

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng , một cháu gái bán là bán, hai cháu gái bán cũng là bán, chẳng gì to tát cả.

Trang thị đáp: "Sơ đây bán phủ huyện lệnh Hoàng huyện ở Đăng Châu, Sơn Đông, nha cho quan huyện Hạ Thư Duy. Sau đó vị huyện lệnh phá , trở thành thông phòng của . Lúc , khi Thái tử sai đến đón Sơ , vị huyện lệnh phận của Sơ , còn bỏ vợ chính để cưới Sơ chính thê, nhưng Sơ từ chối."

Sợ rằng lão thái thái là bảo thủ, khi chuyện Sơ mất trinh tiết vì Hà huyện lệnh, sẽ vì thể diện của nhà họ Tống mà ép nàng gả cho , Trang thị vội bổ sung thêm.

"Sơ , Hà huyện lệnh thi đậu khoa cử là nhờ nhạc phụ trợ giúp, kết quả cảm ơn, ngược bám quyền quý mà đòi bỏ thê tử. Loại vô tình vô nghĩa như thế, nàng thà cạo đầu ni cô chứ tuyệt đối lấy !"

Tình cảnh của Sơ , một cháu gái thứ xuất, so với những gì Chu thị dự liệu còn hơn nhiều, bà thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó bà khen ngợi: "Sơ thật chút chí khí, hổ là do ngươi tự tay dạy dỗ."

Câu chỉ khen Tống Thời Sơ, mà còn khen lây cả Trang thị.

Trang thị kinh ngạc vô cùng, chẳng lẽ hôm nay trời sắp đổ mưa đỏ? Không thì lão thái thái, chồng xưa nay chỉ bắt bẻ , bỗng dưng khen ngợi?

Rồi bà Chu thị hừ lạnh một tiếng: "Nhà họ Tống chúng gia thế như , hạng mèo mả gà đồng nào cũng thể bám . Sơ mất trinh tiết cũng , cứ coi như nàng là quả phụ mất chồng, ngươi tìm cho nàng một mối để tái giá. Triều đình còn khuyến khích quả phụ tái giá, chẳng ai thể ."

Trang thị mỉm : "Con cũng như với Sơ , nàng là hiểu chuyện, lão thái thái cũng đấy, nàng lời, cũng nghĩ thông suốt, chuyện đều theo sắp xếp của con."

Chu thị gật đầu: "Sơ quả là đứa khiến bớt lo."

Còn Âm , từ nhỏ bà nuông chiều hư hỏng, nhiều ý nghĩ riêng.

Nói cách khác, nàng là đứa khiến yên tâm.

Nghĩ đến đây, Chu thị ngước mắt Ly thị, : "Hôn sự của Âm , ngươi chú tâm nhiều hơn, đừng lơ là thứ, cái gì cũng đợi , bà già lo liệu."

Ly thị vội đáp: "Lão thái thái yên tâm, con nhất định sẽ chú tâm. Bên nhà ngoại của nàng cũng sẽ để tâm đến chuyện ."

Trang thị bĩu môi, nhà họ Ly , đám đó quen thói thích gây chuyện thị phi, để tâm thì thôi, chứ để tâm , sợ rằng mười cái Âm cũng đủ để bọn họ hại.

Tình hình nhà đẻ Ly thị, Chu thị thể ?

Nghe , bà liền quở trách: "Âm là con gái ruột của ngươi, ngươi chú tâm, trông cậy nhà đẻ, Ly thị, ngươi là trẻ con cai sữa ?"

Trước mặt hai tỷ khác, Ly thị mắng đến thê thảm, cảm giác hổ bủa vây, trong lòng tránh khỏi oán trách Chu thị, vị di mẫu của nàng.

Tuy nhiên, Chu thị uy nghiêm tích lũy lâu năm, dù oán giận, nàng cũng dám , chỉ đành gật đầu răm rắp: “Lão thái thái dạy bảo , con nhất định sẽ đích chọn lọc, Âm tỷ nhi chọn một mối hôn sự .”

Chu thị lúc mới hài lòng.

Sau đó bà sang hỏi Tam phu nhân Thu thị: “Còn tình hình của Nguyệt tỷ nhi thì ?”

Thu thị lập tức ưỡn thẳng lưng, vẻ mặt đầy kiêu hãnh: “Mẫu cứ yên tâm, Nguyệt tỷ nhi , nàng sớm cữu của sai mua , an trí ở trang viên của phủ Vũ An hầu, chịu khổ chút nào.”

Chu thị mím môi.

Vũ An hầu quả là kẻ gan , dám mạo hiểm, cho chuộc Nguyệt tỷ nhi, cháu gái ngoại của về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-229.html.]

So với các thích khác, kẻ thì sợ lão hoàng đế nổi giận mà mất quan chức, kẻ thì lo đối thủ chính trị bắt thóp, nào nấy đều co đầu rụt cổ như rùa.

Chu thị khen ngợi: “Vũ An hầu trọng tình trọng nghĩa, đúng là .”

Chu thị sáu mươi bốn tuổi, đường mấy ngày liền, còn cho kinh ngạc, lúc cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Miễn cưỡng hỏi thăm xong tình hình của ba đứa cháu gái, bà liền phất tay: “Ta mệt , chợp mắt một lát, các ngươi đều lui , cần chăm bệnh, để nha hầu hạ là .”

Trang thị vội : “Lão thái thái, thuốc sắp xong , đợi uống xong hãy nghỉ ngơi?”

Chu thị nhạt: “Thuốc bổ là ba phần độc, lão bà bệnh tật gì, rảnh rỗi uống thuốc gì?”

TBC

Trang thị: “...”

Trước đó còn giả bệnh giống, bằng ba tỷ họ cũng chẳng bàn bạc chuyện phiên chăm sóc. Ai ngờ tiễn hai nàng dâu và ba đứa cháu gái , bà thậm chí chẳng buồn giả vờ nữa.

Trang thị thể đây?

Bà chỉ đành đỡ Chu thị xuống, kéo chăn đắp cho bà, đó gọi đại nha Thược Dược của Tùng Hạc Viện đến, dặn nàng trông nom lão thái thái.

Rồi bà cùng hai vị tỷ rời khỏi phòng ngủ.

*

Bên , khi trở về Đan Quế Viện, mặc dù trời còn sớm, nhưng Khương Xuân vẫn chợp mắt một chút, để tối tinh thần mà theo Tống Thời An học sách chữ.

Đọc sách, quả thật là một công việc hao tổn thể lực.

Quế Diệp mới tháo hết trang sức đầu nàng xuống, thì bên ngoài vang lên tiếng của Tống Thời Âm, hình như còn lẫn cả giọng của Tống Thời Sơ và Tống Thời Nguyệt.

Khương Xuân thầm than khổ trong lòng, khách đến , giấc ngủ bù hôm nay chắc chắn là thành .

Khương Xuân bước gian đông thứ, thấy ba vị tiểu cô, nàng cố ý vẻ dữ dằn, : “Ta tháo xong trang sức, định chợp mắt một chút, các đến quấy rầy. Các nhất là chuyện quan trọng, bằng lỡ giấc ngủ của , nhất định sẽ tính sổ với các , đánh cho các nát mông!”

Tống Thời Âm bước , tự nhiên tìm một cái ghế xuống, còn tiện tay gọi Tống Thời Sơ và Tống Thời Nguyệt: “Nhị tỷ, Tứ , .”

Gọi xong, nàng mới hì hì Khương Xuân, : “Đại tẩu, đến báo tin vui cho tẩu.”

Khương Xuân nhướn mày: “Ồ? Tin vui gì ?”

Nàng xưa nay đắn, cái gọi là tin vui của nàng, chắc thực sự là tin vui.

Tống Thời Âm hiếm khi vòng vo, liền như đổ đậu từ ống tre: “Đại tẩu cũng , cha của Kim nhi trong viện phụ trách mua sắm cho phủ , hôm nay ngoài mua đồ, mấy lời đồn đại về Trình đại cô nương. Người rằng gã Phạm đồ tể, kẻ gây chuyện với Trình đại cô nương, thật là con thứ thất lạc bên ngoài của An Khánh Bá. Hiện tại gã nhận tổ quy tông, An Khánh Bá phủ còn mở từ đường, ghi tên gã gia phả.

Người còn rằng gã và Trình đại cô nương tình cảm sâu đậm, hai bên phụ mẫu đều hài lòng, trong âm thầm trao đổi bát tự, chỉ là lúc cầu hôn, xem bát tự hợp , cho nên công khai việc . Chuyện hôm đó xảy tại An Viễn hầu phủ, thực là do hai uống say gây nên, tuy phần mất mặt, nhưng vì trao đổi bát tự, hôn sự cũng tiến hành một nửa, nên cũng là phạm tội gian dâm, ngoài cũng tiện nhiều.”

Nói đến đây, Tống Thời Âm dừng một chút, : “ là buồn c.h.ế.t , nhà họ Trình chọn tới chọn lui, vì hôn sự của đại cô nương mà lo lắng đến kiệt sức, cả thành chọn hết các thiếu niên tài tuấn, cuối cùng chọn trúng một gã đồ tể xuất từ thứ tử. So với đại ca, gã đồ tể họ Phạm quả thật là khác một trời một vực, Trình đại cô nương còn trẻ như , mà mắt kém thế ?”

Khương Xuân xong, bĩu môi.

Loading...