Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:08:51
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diễn biến quả thật ngoài dự đoán của nàng, nhà họ Trình vì danh dự của Trình Văn Uyển, chắc chắn nhận gã Phạm đồ tể con rể.

Chứ còn nữa?

TBC

Đối diện bên ngoài, lớn tiếng tuyên bố rằng Trình Văn Uyển và Phạm đồ tể hề gian tình, mà chỉ hãm hại?

Thế thì cũng cần tin mới .

Không bằng chứng, chỉ suông là hãm hại, xem khác như kẻ ngốc để lừa gạt ?

Trừ khi nhà họ Trình dám thưa kiện với hoàng thượng, để hoàng thượng giao việc cho Đại Lý Tự hoặc Cẩm Y Vệ điều tra.

Tống Thời An dùng phương pháp xông hương, khi xảy chuyện, nha tranh thủ hỗn loạn mang lư hương tiêu hủy chứng cứ, và mở cửa thông gió.

Người nhà họ Trình ngay cả bản cũng chắc rằng khi ầm ĩ lên, Đại Lý Tự Cẩm Y Vệ thể tìm chứng cứ .

Nếu tìm thì tự nhiên chuyện đều , nhưng nếu tìm , nhà sẽ phạm tội lừa dối hoàng thượng, với tính tình nóng nảy của hoàng thượng, chắc chắn sẽ trừng phạt nặng nề.

Đồng thời, việc Trình Văn Uyển giữ trong sạch, còn vu cáo khác, cũng sẽ khiến đều , danh tiếng sẽ hỏng bét, e rằng khó tìm kẻ ngu dốt nào chịu tiếp nhận.

Nếu , nhà họ Trình chỉ thể chịu thiệt, mất phu mất thê, thật sự thua lỗ nặng nề.

Do đó, chỉ thể chấp nhận gã Phạm đồ tể con rể, tìm nhà quyền quý quen , chẳng hạn như phủ An Khánh Bá, để thực hiện một giao dịch lợi ích, khiến nhận gã đồ tể là “thứ tử” bắt cóc.

Sau đó, hai nhà chính thức kết thành thông gia.

Mặc dù phương pháp thể hảo, nhưng chuyện của ba Trình Văn Uyển, Tử Tô và Phạm đồ tể, rốt cuộc là thể rửa sạch.

rốt cuộc, nước trong ao chảy ngoài ruộng.

Chỉ cần Trình Văn Uyển gả cho Phạm đồ tể, từ đó sống khiêm nhường, chỉ cần thảo luận một thời gian, sẽ quên chuyện .

Khương Xuân mỉm , nhẹ nhàng : “Hai trời sinh một đôi, đất tạo thành một cặp, thể nào hợp hơn nữa. Đáng tiếc hai nhà chúng hợp , nếu thì ngày họ thành hôn, nhất định uống ly rượu mừng.”

Tống Thời Âm lặng lẽ : “Quả là đáng tiếc, đáng tiếc ngày đó chúng quá chậm, thấy cảnh náo nhiệt trong Giáng Vân Hiên.”

Khương Xuân liếc nàng: “Có gì mắt , thật chói mắt. Chúng là những phụ nhân chồng thì cũng , còn các tiểu cô nếu thấy thì chỉ e sẽ phát sinh vấn đề.”

Tống Thời Âm tức tối : “Tại chỉ mấy chồng mới , còn chúng xuất giá ? Thật công bằng!”

Khương Xuân mắng: “Đâu nhiều công bằng như ? Nếu công bằng, thì chỉ thể trách các chân ngắn, chậm. Chỗ ở xa hơn chỗ các ở Thính Hạ Viện nhiều, thể đến kịp chỗ náo nhiệt ? Đương nhiên vì cao chân dài, một bước bằng hai bước của các .”

Khương Xuân cao một mét bảy, ba tiểu cô nhà họ Tống đều cao một mét sáu.

Khi họ cùng , ba vị tiểu cô thấp hơn Khương Xuân một cái đầu.

Tống Thời Âm châm chọc đúng chỗ, lập tức nhảy lên: “Đại tẩu, tẩu chuyện thì , công kích như ? Ngươi cao hơn chúng , điều ai cũng thấy, cần tự .”

Khương Xuân : “Có cần thì cũng , quá khiêm tốn thì thành kiêu ngạo.”

Tống Thời Sơ nhẹ : “Đại tẩu cao như , khắp kinh thành, cũng tìm mấy phụ nữ cao hơn tẩu, thật sự là khiến ghen tị.”

Khương Xuân khiêm tốn : “Không gì để ghen tị, cao cái của cao, cao xa, một bước bằng mấy bước của khác. các cũng thấp, vẻ nhỏ nhắn xinh xắn hơn nhiều, một nam nhân thích kiểu như các .”

Ngừng một chút, nàng : “ ca ca các thích kiểu như , khen vòng eo thon gọn, chân dài, chân dài hơn cả mạng sống của khác, yêu thích thôi.”

Tống Thời Âm: “…”

Tống Thời Sơ: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-230.html.]

Tống Thời Nguyệt: “…”

Tống Thời Âm bịt tai , gì: “Đại tẩu, chúng vẫn còn là tiểu cô xuất giá, ai tẩu những chuyện riêng tư , tẩu đừng ô uế tai chúng !”

Tống Thời Nguyệt, vốn dĩ ít , bỗng nhiên mở miệng: “Đại ca và đại tẩu tình cảm thắm thiết, thật khiến khác ghen tị. Nếu cũng thể tìm một phu quân như , thật là quá .”

Khương Xuân lập tức : “Yên tâm, nhất định sẽ tìm .”

Trong nguyên tác, Tống Thời Nguyệt và phu quân nàng ân ái, nhưng là đôi phu thê mẫu mực ở kinh thành.

***

Cũng rõ là do lão thái thái Chu thị chuyện nhị thái thái Lý thị thiếu Khương Xuân năm trăm lượng bạc chuộc , là do Ly thị sợ Chu thị mắng mỏ.

Dù thế nào nữa, chiều hôm lão thái thái trở về, Ly thị liền sai nha đưa cho Khương Xuân năm trăm lượng bạc, cùng với một đôi trâm hoa ngọc trai.

Đôi trâm hoa tinh xảo, những hạt ngọc trai đó đều tròn trịa, đầy đặn, một vết tì vết, thể thấy chất lượng vô cùng .

Hiển nhiên đây là quà tạ ơn của Ly thị, cảm tạ Khương Xuân bỏ tiền chuộc Tống Thời Âm khỏi thanh lâu.

Bất kể Ly thị thực sự cảm kích , chỉ là ép tạ ơn, thì tóm tặng quà là .

Khương Xuân vui vẻ ngắm nghía một hồi, bảo Quế Chi cài trâm lên đầu .

Nàng chỉ là một cô gái thôn dã, từng thấy qua thứ , thể nhịn lập tức cài lên đầu để khoe khoang?

Hợp lý, hợp lý.

Ly thị trả tiền chuộc , Khương Xuân cũng chần chừ, lấy tám trăm lượng từ tiền tám trăm sáu mươi ba lượng mà nàng cầm đồ đó, cùng với sáu trăm lượng từ việc bán long diên hương, cộng thành một ngàn chín trăm lượng, tự mang đến cho Chung Văn Cẩn.

Đây là đầu tiên Khương Xuân đến Thanh Trúc Viện, quẹo qua cửa Thùy Hoa, thấy trong sân đầu tiên một rừng trúc xanh um tùm.

Gió thổi qua, lá trúc xào xạc vang lên.

Lúc là tháng mười một, cây cỏ đều héo tàn, chỉ còn hai rừng trúc là màu xanh duy nhất trong sân.

Khi gặp Chung Văn Cẩn, Khương Xuân khỏi khen ngợi những cây trúc .

Chung Văn Cẩn dẫn Khương Xuân chính viện thứ hai, : “Tướng công thích trúc, thấy bình thường, trái càng thích cây đan quế trong viện của đại tẩu. Ta còn đang tính chờ đến mùa xuân năm , sẽ đào bớt rừng trúc ở phía tây để trồng cây đan quế, chỉ là đến lúc đó tướng công nổi giận với .”

Khương Xuân liền đưa chủ ý : “Muội tranh thủ lúc triều, lén đào , đến khi về thì sự , thể thật sự vì mấy cây trúc mà loạn với ?”

Chung Văn Cẩn vỗ tay “chát” một cái, khen: “Vẫn là đại tẩu nhiều mưu mẹo, đến lúc đó sẽ .”

Khương Xuân che miệng trộm.

Bài trí trong chính phòng của Thanh Trúc Viện khác gì so với Đan Quế Viện, một đồ nội thất hộ bộ trả , phần thiếu thì Trang thị sai mua đồ mới về để bổ sung.

Khương Xuân vòng vo, xuống lấy ngân phiếu từ túi tiền , đặt lên cái bàn cao giữa hai .

Nàng : “Trước đó hứa với nhị sẽ góp vốn chuyện ăn của , chỉ là hôm nay nhị thẩm mới trả tiền chuộc của tam cho , nên kéo dài đến bây giờ.”

Chung Văn Cẩn khách sáo, cầm lấy ngân phiếu lật xem từng tờ, thấy đến một ngàn chín trăm lượng, lập tức tươi rạng rỡ.

ngân phiếu vốn khởi nghiệp, việc ăn buôn bán của nàng cuối cùng cũng thể chính thức bắt đầu.

Không nhanh chóng khởi sự thì cuộc sống nàng cũng thể tiếp tục .

Sau khi đến kinh thành mới phát hiện , nơi nào cũng cần dùng tiền.

Loading...