Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 233
Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:08:58
Lượt xem: 130
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Xuân thì kêu lên: "Ai da, đây rõ ràng là một bữa tiệc Hồng Môn, con tay chân vụng về, ăn , nếu đến dự tiệc, chỉ e lỡ lời phật ý Trưởng công chúa, sợ là còn đường về nữa. Vì thế, mẫu , ban cho con vài món trang sức quý giá để con diện ? Ít nhất thì cũng cho con thể diện cuối chứ."
Trang thị thoáng qua đôi trâm ngọc trai rõ ràng thuộc về của hồi môn của Ly thị đầu nàng, mắng: "Đừng năng kiêng nể. Con chán sống thì cũng đừng lôi Trưởng công chúa điện hạ ."
Thật là dám thứ, hề sợ xúc phạm thần linh, lấy mạng sống ?
Khương Xuân chẳng chút nao núng, : "Con đến phủ Trưởng công chúa dự tiệc, mẫu cũng con ăn mặc quá sơ sài, khiến Trưởng công chúa nghĩ rằng mẫu đối xử tệ bạc với con dâu chứ?"
Trang thị cạn lời.
Bà dâu cho lão thái thái Chu thị nửa đời , từng chuyện nào quá đáng như đòi đồ từ chồng.
Mà Khương Xuân, dâu mới bao lâu, chỉ một đòi đồ từ bà.
Mặt dày như tường thành.
Trang thị cũng thể cho, nếu Khương Xuân thật sự thể chuyện ăn mặc tồi tàn mà bước phủ Trưởng công chúa.
Bà đầu dặn San Hô: "San Hô, lấy cây phượng trâm ba đuôi bằng vàng nạm hồng ngọc và trân châu của đây."
Phượng trâm ba đuôi bằng vàng nạm hồng ngọc và trân châu? Chỉ tên thôi là quý giá.
Khương Xuân lập tức tươi rói: "Đa tạ mẫu , mẫu thật là hào phóng, con dâu mẫu như , đúng là phúc phần kiếp ."
TBC
Trang thị hừ lạnh: "Chắc chắn kiếp nhiều điều ác, nên kiếp mới gặp đứa con dâu như ngươi."
Khương Xuân chẳng những giận, còn bật lớn.
Nàng : "Đều là mệnh cả thôi, mẫu cứ nhận mệnh . Ít nhất thì con cao ráo, chân dài, mặt mũi cũng ưa , chắc chắn con cháu tương lai của , lùn."
Trang thị cũng thể phủ nhận điều : "Con cũng chỉ vẻ ngoài là ưu điểm thôi."
Ban đầu bà cảm thấy như , nhưng giờ bà bắt đầu nghi ngờ rằng trưởng tử của cam tâm rể nhà họ Khương, chắc chắn là sắc của nàng mê hoặc.
Nếu thì với đầu óc thông minh của , thêm việc cơ thể hồi phục, lẽ nào nghĩ đến cách thoát khỏi thê tử nghèo khó ?
Không thể, mà là ?
San Hô mang đến một cái hộp gấm, cung kính dâng mặt Khương Xuân.
Khương Xuân mở nắp hộp, chỉ thoáng qua bên trong, suýt nữa ánh vàng của vàng ròng, hồng ngọc và trân châu cho chói mắt.
Vàng thì thôi cũng , đều tương tự như , nhưng hồng ngọc và trân châu dùng để trâm phượng đều là hàng thượng hạng.
Rõ ràng giá trị hề nhỏ.
Trang thị nỡ lòng đưa món trang sức quý giá như cho ?
Khương Xuân cảnh giác hỏi: “Cây trâm phượng là mẫu ban cho con dâu đội, chỉ là cho mượn để đội, ?”
Trang thị: “...”
Bà bất đắc dĩ : “Nhà họ Tống chúng đến nỗi nào thiếu thốn đến mức mượn trâm phượng mà đội, xoay vòng để dùng, chẳng sẽ khiến cho?”
Ý tứ của bà rõ ràng, cây trâm phượng là ban cho Khương Xuân.
Khương Xuân lúc mới yên lòng: “Tất nhiên là , nhà họ Tống chúng cơ nghiệp sâu dày, thể đến mức đó.”
Nàng thấy việc những quý phụ trọng thể diện gì là , nếu các nàng , lấy cơ hội vặt lông cừu?
Cầu cho các nàng càng giả bộ nhiều càng , giả càng nhiều càng .
Như kiểu một con sói lẻn đàn cừu, quả thật là rơi ổ phúc.
Sao nhân cơ hội mà vặt lông cừu thật nhiều?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-233.html.]
Sau khi Tống Thời An xong việc, Khương Xuân kể cho Tống Thời An chuyện trưởng công chúa Tân Thành mời nàng dự tiệc, bảo nàng cứ an tâm mà dự.
Hắn rằng trưởng công chúa Tân Thành tuy phần đắn, nhưng so với những trong hoàng tộc khác, xem là bình thường hiếm .
Nhân cơ hội, Khương Xuân cũng hỏi về tình hình của quận chúa An Bình và quận chúa An Hòa.
Tống Thời An bảo rằng phía hoàng tộc hiện giờ đang cãi ầm ĩ, phần nhiều cũng chẳng đến , cuối cùng chắc chắn vẫn do lão hoàng đế quyết định.
Trong thời gian ngắn khó mà kết quả gì.
Tống Thời An thản nhiên : “Cả hai đều là nữ nhi hoàng tộc, hoàng thượng e rằng cũng chẳng gì nặng tay với các nàng. Chuyện đến cuối cùng, chịu thiệt thòi nhiều nhất e rằng chỉ Quận mã An Bình.”
Khương Xuân cũng đoán điều .
Nếu chuyện xảy với một nữ tử bình thường, An Hòa quận chúa dan díu với chồng khác, dù dìm lồng heo, thì kết cục cũng .
Hoặc là nàng sẽ ép tự sát để bảo danh tiếng cho các tiểu nương tử trong tộc; hoặc là đưa am ni cô, sống cuộc đời cô độc với đèn xanh và kinh Phật.
hoàng tộc nữ khác.
Không đến các triều đại khác, nữ tử trong hoàng tộc Đại Chu ai là đèn cạn dầu.
Người thì dan díu với chồng khác; kẻ thì cướp đoạt chồng khác về của riêng; nuôi tình nhân; thậm chí còn cả chuyện l.o.ạ.n l.u.â.n với hoàng tộc khác.
Thật là đủ loại chuyện xa.
Ngay cả nạn nhân của vụ việc - quận chúa An Bình, đây chẳng cũng dùng thủ đoạn để cướp phu quân khác, đưa về quận mã của ?
Khiến cho thê tử cũ của quận mã chịu nổi nhục nhã, treo cổ tự vẫn.
Lần quận chúa An Hòa dan díu với quận mã của nàng, cũng chẳng gì là lạ.
Cũng xem như quả báo nhãn tiền.
quận mã An Bình, dù là phu quân của nữ tử hoàng tộc, dám to gan phạm tội thông dâm, để bảo vệ thể diện hoàng thất, lão hoàng đế chắc chắn sẽ giáng tội lên đầu .
Khương Xuân vốn nhiều cảm giác sợ hãi đối với vị Trưởng công chúa Tân Thành - coi là kẻ cuồng thần tượng thời cổ đại. Thêm đó, Tống Thời An cũng dặn nàng yên tâm mà dự tiệc, thế nên ngày hôm , nàng mạnh dạn dự tiệc mà chẳng lo nghĩ gì.
Dĩ nhiên, khi , nàng sai báo cho Ngụy An Thành rằng hôm nay cứ nghỉ thêm một ngày nữa, ngày mai mới bắt đầu chính thức dạy võ.
Chắc hẳn Ngụy An Thành sẽ tức điên lên, gì học trò nào mới ngày đầu học võ bỏ trốn?
cũng chẳng còn cách nào khác, dù Khương Xuân sợ Trưởng công chúa Tân Thành, nhưng nàng cũng chẳng dám dự tiệc, bỏ rơi vị .
Thế là nàng đành chọn cách cho sư phụ leo cây.
Cùng lắm, khi Ngụy An Thành nổi giận, nàng sẽ mượn oai của Trưởng công chúa Tân Thành để đỡ đòn.
Tiếc , thời điểm Trưởng công chúa mời hợp, nếu chậm hai ba ngày nữa, món thịt kho của nàng hầm xong , thể mang đến cho công chúa nếm thử.
Giờ thì chỉ còn cách cắt khẩu phần của Tống Thời An, lấy mấy quả trứng bắc thảo mà Chung Văn Cẩn cho, để Quế Chi tìm một chiếc hộp gấm, đóng gói quà gặp mặt.
Cũng coi như là quảng cáo cho Chung Văn Cẩn.
Câu quảng cáo nàng nghĩ sẵn: “Trứng bắc thảo, Trưởng công chúa ăn xong đều khen ngon.”
Phủ Trưởng công chúa Tân Thành trong hoàng thành, từ nhà họ Tống đến hoàng thành, giữa đường ngang qua Đông Thị.
Đây là đầu tiên Khương Xuân đến Đông Thị, nàng hé rèm xe trộm ngoài.
Cảm giác như đến con phố cổ hiện đại.
Một con đường lát đá thẳng tắp trải dài qua phố, hai bên là những cửa tiệm mang phong cách cổ kính, cổng mỗi cửa tiệm đều treo bảng hiệu, cửa còn dựng những lá cờ phất phới đủ màu sắc.
Dù là mùa đông, nhưng dòng phố vẫn đông đúc, chẳng chút gì tiêu điều của mùa rét.
Khác với Tây Thị nơi đủ loại, khách hàng ở Đông Thị phần lớn ăn mặc chỉnh tề, nhiều còn gia nhân theo .