Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:09:11
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thời An mở nắp hộp gấm liếc một cái, đó đóng , nhạt: "Nàng là con gái của Hiếu Hiền Hoàng hậu, cũng là ruột thịt của đương kim hoàng thượng, trong tay thiếu gì thứ ."

Khương Xuân tặng lễ vật quý giá, cũng còn cảm thấy việc trò chuyện cùng khác là điều khó chịu nữa, nàng hớn hở : "Hy vọng trưởng công chúa sẽ triệu đến nhiều hơn, để thể vặt thêm ít lông cừu từ nàng ."

Nghĩ đến việc trong kiếp trưởng công chúa Tân Thành mê đắm tranh chữ của đến nhường nào, Tống Thời An khẽ nhạt: "Sẽ cơ hội thôi."

Hai hàn huyên một lúc, đột nhiên Khương Xuân hỏi Tống Thời An: "Chàng về mấy trò quỷ của nhà họ Trình ?"

việc sắp đặt chuyện Trình Văn Uyển và Phạm Đồ Tể "tư thông," Tống Thời An để theo dõi Trình gia ?

Vì thế ngay khi Trình gia động thái, .

Hắn cảm thấy ba chữ "trò quỷ" trong miệng Khương Xuân dùng để miêu tả chuyện thật là thích hợp vô cùng.

Tống Thời An đoán rằng Trình gia vì giữ gìn danh dự cho Trình Văn Uyển, nhất định sẽ chấp nhận Phạm Đồ Tể con rể, nếu Trình Văn Uyển sẽ trở thành một dâm phụ tự nguyện tư thông với đồ tể.

ngờ họ thuyết phục An Khánh Bá nhận Phạm Đồ Tể thứ tử, nhằm nâng cao phận của .

Tuy nhiên chuyện hề đáng ngại.

Gà rừng vẫn là gà rừng, cắm mấy cái lông vũ đuôi là thể hóa thành phượng hoàng.

Lẽ nào bọn họ nghĩ ai cũng như Khương Xuân ?

Vả , Khương Xuân cũng chẳng gà rừng hóa phượng hoàng, mà là hồn phượng hoàng chuyển sinh gà rừng. Người thậm chí còn cả chữ Đại Thực nữa .

Hắn khẽ nhạt: "Đợi xem bọn họ kết thúc thế nào."

Trình Văn Uyển tự coi cao quý, thầm mến bao năm nay, thể chấp nhận Phạm Đồ Tể? Dù thành , cũng chỉ là hình thức bề ngoài mà thôi.

Còn về Phạm Đồ Tể, bỗng nhiên chỉ một đêm An Khánh Bá cha, trở thành con rể của một gia tộc quyền quý như Trình gia, liệu nỡ từ bỏ cái phú quý ngập trời ?

Chắc chắn là .

Vậy nên Trình gia sẽ còn nhiều trò vui lắm.

Khương Xuân "chậc" một tiếng: "Đáng tiếc là thể gần xem, động tĩnh gì, phu quân nhớ báo ngay cho nhé."

Tống Thời An nhẹ nhàng chạm mũi nhỏ của nàng, bảo: "Nàng , chỉ thích chen chuyện náo nhiệt."

Khương Xuân kiêu hãnh ngẩng cao đầu: "Chuyện náo nhiệt của khác thể xem, nhưng trò vui của Trình Đại cô nương thì nhất định xem. Ai bảo nàng dám mơ tưởng đến phu quân của , đuổi để chiếm chỗ chứ."

Tống Thời An đưa tay ôm nàng lòng, nhẹ nhàng vuốt ve lưng nàng, dịu dàng : "Yên tâm, chỉ thuộc về một nàng, ai mơ tưởng cũng vô ích."

Khương Xuân thật cũng khá yên tâm, nhưng miệng hừ hừ : “Ai mà hữu dụng , dẫu đời những nữ tử tài nhiều lắm, chỉ .

mà…”

Nói đến đây, nàng bỗng nhiên trầm mặt xuống, lạnh lùng : “Các nàng nhòm ngó quan trọng, quan trọng là nếu phu quân dám chuyện gì với , sẽ hoạn . Chàng cũng đấy, tay nghề thiến heo của là hạng nhất, đảm bảo nhanh gọn, chuẩn xác, để chịu khổ thêm chút nào.”

Tống Thời An chỉ cảm thấy hạ lạnh buốt, nhịn mà đưa tay ôm lấy đũng quần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-238.html.]

Tống Thời An chỉ ôm lấy trong chốc lát, vội vàng thu tay .

Hành động ôm đũng quần chỉ là bất nhã mà còn khiến cảm thấy tật giật .

Hắn khẽ hắng giọng, nghiêm mặt : “Nàng , thể chuyện gì với nương tử? Tuyệt đối thể.”

Khương Xuân khẽ hừ một tiếng: “Thế gian gì là tuyệt đối cả. Thiếp tin rằng hiện tại sẽ chuyện gì với , nhưng tương lai thì ai dám chắc.”

Lời rõ ràng lý.

Tống Thời An im lặng một lát, trầm giọng : “Nếu ngày điều gì với nàng, nàng cần nương tay, cứ hoạn .”

Khương Xuân chỉ là yêu thương, kính trọng, mà còn là ân nhân giúp dưỡng thể.

Nếu phản bội nàng, thì chẳng khác gì vong ân bội nghĩa, phá vỡ cầu qua sông, tệ hơn cả loài cầm thú.

Hắn mà tệ hơn cả cầm thú, nàng hoạn cũng là đáng đời, là tự chuốc lấy hậu quả, chẳng thể oán trách ai .

Khương Xuân chỉ đùa một câu mà thôi, dù nếu Tống Thời An thật sự ngủ với nữ tử khác, nàng cũng thể hoạn tiếp tục sống với như chuyện gì xảy .

Hơn nữa, lúc đó lẽ là Quốc trượng kiêm Thủ phụ nội các , hoạn thì nàng cũng khó mà sống yên.

Phải, hoạn thể khiến nàng hả giận, nhưng nếu cái giá của cơn hả giận đó là tính mạng của , nàng cảm thấy đáng.

Không còn cách nào khác, Khương Xuân tuy là kẻ hài hước, điên khùng, nhưng trong lòng cán cân rõ ràng, chuyện gì nên , chuyện gì nên , nàng đều cân nhắc kỹ lưỡng.

Nếu thật sự ngày phản bội nàng, nàng chỉ cần một tờ hưu thư đuổi khỏi cửa, đầu cưới một tiểu trượng phu trẻ hơn, ngoan ngoãn hơn, dỗ nàng hơn.

Nàng nghĩ thế nào trong lòng, thì cũng miệng như thế: “Yên tâm, sẽ thế .”

Nghe , lòng Tống Thời An cảm động vô cùng, đến cả khi phản bội nàng, nàng vẫn nỡ tổn thương thể .

Rồi Khương Xuân lạnh : “Nếu nữ tử khác nhơ bẩn, hoạn cũng cảm thấy bẩn, chỉ cần một tờ hưu thư đuổi khỏi cửa. Rồi đầu cưới một tiểu trượng phu hơn, hình hơn, trẻ hơn, và dỗ hơn.”

TBC

Khụ, tuy rằng tìm một hơn, dáng dấp hơn chút khó, nhưng điều đó quan trọng.

lời đanh thép thế chỉ cần đ.â.m trúng tim khác là đủ.

Và hiệu quả đúng là vô cùng tuyệt vời, Tống Thời An lập tức như đ.â.m đến phát điên.

Sắc mặt trầm xuống như nước, đột ngột đưa tay bóp lấy cằm nàng, đôi mắt phượng đầy giận dữ, lời thốt lạnh như thể ngâm trong nước băng ngàn năm.

"Đuổi khỏi cửa, xoay đầu đón một tiểu tế hơn , dáng hơn, trẻ hơn, khéo dỗ nàng hơn? Khương Xuân, chẳng lẽ đối với nàng đủ , mà nàng còn tâm tư nghĩ đến nam nhân khác?"

Khương Xuân đưa tay vỗ nhẹ lên mu bàn tay , bất đắc dĩ : "Chàng đừng ngang ngạnh vô lý. Thiếp là trong trường hợp tiên chuyện với . Nếu phản bội , lẽ nào ngậm đắng nuốt cay, tiếp tục chung sống với một nam nhân bẩn thỉu? Đừng mà nghĩ tới, ngay cả một nén nhang cũng chịu đựng nổi."

Tống Thời An lạnh giọng: "Nàng xem, đến chuyện phản bội nàng nàng cũng tính toán sẵn, thể thấy nàng chẳng hề tin tưởng ."

Khương Xuân lườm một cái, vui : "Thiếp tin thì liên quan gì đến việc phản bội ? Cho dù tin đến mức nào, nếu phản bội , thì vẫn sẽ thôi. Nếu sớm chuẩn , suy tính kỹ lưỡng, đợi đến lúc thật sự phản bội , chẳng sẽ bối rối ?"

Khương Xuân cũng là con , tuy tính tình độc lập, phóng khoáng nhưng nàng cũng lo lắng và mơ hồ về tương lai bất định. Mỗi khi đối diện với những lo âu, nàng thường lập kế hoạch trong lòng, dự trù tình huống, dù là . Có như , nàng mới thấy yên tâm hơn nhiều. Dù là tình huống tệ nhất cũng dự tính, thì những việc khác chỉ là chuyện nhỏ.

Tống Thời An lạnh lùng : "Niềm tin thể quan trọng đối với các cặp phu thê khác, nhưng với chúng , điều đó quan trọng, ít nhất đối với . Ta cần sự tin tưởng của nàng, và cũng học cách tin tưởng nàng."

Loading...