Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 243
Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:09:23
Lượt xem: 116
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ Tống Thời Nguyệt tuổi còn nhỏ, từng thấy chuyện , trong đầu nhiều suy nghĩ đắn, còn lo lắng hỏi: “Hay là mời một đại phu giỏi về xoa bóp đến xem cho đại tẩu?”
Khương Xuân nhẹ ho một tiếng, đáp: “Không gì , Đại ca xem qua cho , thương gì, nghỉ ngơi một chút là .”
Ngoại trừ Tống Thời Nguyệt , còn đều: “……”
Họ chỉ hận đôi tai và cái đầu, thể hiểu rõ ngay lập tức.
Hiểu cái còn chẳng bằng hiểu.
Đặc biệt là ba vị phu nhân, phu quân của họ còn đang từ mỏ vàng xa xôi về kinh thành, hiểu cũng chẳng ích gì.
Sau khi dùng xong điểm tâm, Khương Xuân định món thịt kho.
Thịt kho hết bếp.
Đan Quế Viện khi xây dựng dự trữ chỗ cho bếp, ngay ở góc tây bắc của tam viện.
Chỉ điều Tống gia phân chia, đồ ăn của các viện đều do bếp lớn cung cấp, nên bếp nhỏ cứ thế bỏ trống.
Khương Xuân tự xem một lượt, thấy bếp nhỏ thực sự chỉ là một căn phòng, bên trong trống rỗng, thậm chí ba cái bếp cũng nổi một cái nồi.
Khương Xuân chỉ thể lập một danh sách, lấy hai mươi lượng bạc, đưa cho Quế Chi giao cho quản sự Vũ, tức là cha của Kim Nhi, hầu của Tống Thời Âm, nhờ giúp nàng mua đồ về.
Trong , cái đắt nhất là ba cái nồi, mỗi cái nồi giá mấy lượng bạc, mua xong những thứ cũng , hai mươi lượng bạc lẽ còn bao nhiêu.
Trong kho hệ thống nàng tích trữ ít nồi, nhưng quá lớn, nàng thể lấy .
Hơn nữa, cũng cần thịt nữa.
Khương Xuân tự chợ mua, nhưng xét thấy nàng giờ là Đại nãi nãi Tống gia, chút thích hợp.
Nàng thì , nhưng Trang thị chắc chắn sẽ tức đến ngã quỵ.
Vì , nàng lấy vài lượng bạc, đưa cho quản sự lớn của bếp, Vương quản sự, nhờ giúp mua bốn cái đầu heo và bốn bộ lòng heo về.
Sau khi mua đồ về, Khương Xuân liền bắt tay việc rửa sạch.
Để thuận tiện trong việc sử dụng nước, nàng bảo Vương quản sự đem bốn cái đầu heo và bốn bộ lòng heo chuyển đến bếp lớn.
Trong sân của bếp lớn một cái giếng, bên giếng còn xây dựng hệ thống dẫn nước thải, thuận tiện hơn nhiều so với Đan Quế Viện.
Rồi đó, Khương Xuân khiến cho tất cả trong bếp lớn, thậm chí bộ Tống gia, đều kinh ngạc.
Khi , Trang thị, Ly thị và Thu thị ba nàng dâu đang ở Tùng Hạc Viện bày tỏ hiếu kính, đột nhiên thấy đại nha của Thu thị là Thu Đồng nhanh chóng .
Nàng chút e ngại kêu lên: “Thật thể tin , Đại nãi nãi đang rửa lòng heo trong bếp lớn, rửa đến nỗi đầy đất là phân, xong xuôi còn thoa muối dùng tay xoa, thoa bột mì dùng tay xoa…”
“Ôi…” Trang thị đang uống cháo yến xong liền cảm thấy buồn nôn, lập tức nôn khan.
Ba nàng dâu Trang thị mặt đồng loạt hiện rõ vẻ châm biếm hề che giấu.
Ly thị châm chọc : “Đại tẩu, nếu nhớ lầm, con dâu của An ca từng , khi nào nàng xong món thịt kho, sẽ gửi cho Cẩm Hương hầu phu nhân, Lộ nhị phu nhân và Công chúa Tân Thành một phần… Tẩu chắc rằng khi đưa đồ đến, hai nhà sẽ lập tức cắt đứt quan hệ với nhà chúng ?”
Trang thị trong lòng cũng cho rằng Khương Xuân đang bừa.
Bà dĩ nhiên ăn thịt kho, nhưng món thịt kho ở tửu lâu chỉ thịt đầu heo, tim gan heo và chân heo mà thôi.
Cũng thấy nhà nào bán món lòng heo bẩn thỉu hôi hám cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-243.html.]
bà tiện phá hỏng thanh danh con dâu mặt Ly thị.
Chỉ thể cố gắng giữ bình tĩnh : “Con dâu của An ca nhà là thợ mổ, nàng cũng ít thịt kho ở quê, liệu lòng heo thể , nàng chút hiểu ?”
Dừng một chút, bà “ bụng” : “Nếu như nhị hứng thú với lòng heo, khi xong, sẽ bảo nàng dâu của An ca gửi cho nàng một phần, để thưởng thức cho thật .”
Ly thị lễ phép từ chối: “Cảm ơn ý của đại tẩu, thích ăn thịt kho, thôi đừng hỏng đồ của nàng dâu An ca.”
Trang thị khúc khích: “Nhị từng ăn lòng heo, thích ? Biết hợp với khẩu vị của thì ?”
Lý thị hừ : “Lòng thành của thê tử An ca, đại tẩu chồng nhất định ăn nhiều lòng heo hơn một chút, nếu thì thê tử An ca chẳng vất vả vô ích ?”
Mới bước cửa, Tống Thời Âm liền kêu lên: “Cái gì? Đại tẩu lòng heo? Ta thích ăn, thích ăn! Ôi, hôm nay là ngày gì , như Tết đến nơi !”
Bốn vị trưởng bối mặt đều: “……”
Đặc biệt là Ly thị, mới châm biếm đại tẩu xong, đầu thấy con gái chạy đến phá hỏng thanh danh của .
Bà vui : “Con, một cô gái nhỏ, kiêng khem, đừng ăn cái gì bẩn thỉu hôi hám.”
Tống Thời Âm vui đáp: “Cái gì bẩn thỉu hôi hám, mẫu , đang gì ? Lòng heo nào hôi, những hôi, ăn còn thơm. Đại tẩu thịt kho cẩn thận, lòng heo sẽ rửa bằng bột mì và muối hàng chục , đó ngâm trong nước muối để khử mùi, mới cho nồi kho. Lòng heo kho xong chút mùi lạ nào, thơm đến mức thể nuốt cả lưỡi . Hơn nữa, đại tẩu thấy việc rửa phiền phức, muối quý giá, nên bán lòng heo lãi, chỉ thường để nhà ăn, bên ngoài mua cũng .”
Ly thị trừng mắt con gái, trách mắng: “Món đồ đó, đáng để con khen ngợi như ? Con là tiểu thư Tống gia, từ nhỏ ăn sơn hào hải vị, bộ dạng hiểu như ?”
Tống Thời Âm lầm bầm: “Sơn hào hải vị thì thường , lòng heo của đại tẩu thì thường , nếu cho con chọn, chắc chắn con chọn lòng heo.”
Chu thị phẩy tay, bảo các nha mang bát yến , vui : “Âm , con liên tục lòng heo, là đến thăm bà nội cố tình buồn nôn ?”
Tống Thời Âm ấm ức ngậm miệng .
nàng lén lút hiệu cho Tống Thời Sơ và Tống Thời Nguyệt, còn chỉ về phía bếp lớn.
Ý , khi khỏi Tùng Hạc Viện, họ sẽ đến bếp lớn tìm đại tẩu.
TBC
Hành động nhỏ Chu thị với đôi mắt tinh tường thấy, sắc mặt lập tức sa sầm xuống.
Âm vốn là cháu gái mà bà yêu thương nhất, tình cảm giữa họ , bình thường Âm chuyện gì, tìm Ly thị mà đều đến tìm bà nội.
Ai ngờ hai năm trôi qua, lòng nàng thê tửcuar An ca, một cô gái mổ heo quê mùa, quyến rũ , việc đều theo nàng.
Thê tử của An ca nàng cũng theo đó, như một cái đuôi .
Tương ứng, mối quan hệ với bà cũng trở nên xa cách, còn như đây suốt ngày quấn quýt bên , gọi bà nội bà nội.
Chu thị vốn ưa Khương Xuân, nay thêm một tội “giành” cháu gái với , vì thế càng thích nàng.
Bà trừng mắt Tống Thời Âm một cái, mới sang hỏi Trang thị: “Công chúa Tân Thành gọi nàng dâu An ca đến gặp, là chuyện gì?”
Trang thị lắc đầu, đáp: “Thê tử An ca , Công chúa Tân Thành triệu nàng đến chỉ là chuyện phiếm, chuyện gì quan trọng.”
Chu thị bĩu môi, chút hiểu : “Công chúa Tân Thành phận cao quý, gì để chuyện với một cô gái mổ heo quê mùa chứ?”
Trang thị đáp: “Có lẽ là tò mò về nàng dâu An ca.”
Nói câu , Chu thị tỏ ý đồng tình, gật đầu : “Có lẽ chỉ thể giải thích như .”
trong lòng vẫn chút nghi hoặc, Công chúa Tân Thành, là con gái của Hiếu Hiền Hoàng Hậu, là ruột của Hoàng thượng, từ đến nay luôn cao cao tại thượng, bao giờ để ý đến bất kỳ gia đình nào tước vị.
Dù cho chút tò mò về Khương Xuân, cô gái mổ heo quê mùa, cũng chẳng cần thiết đặc biệt gửi mời nàng đến phủ công chúa dự tiệc chứ?
Có là quá mức coi trọng nàng ?