Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:57:26
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thời An hỏi thêm: "Chín loại cửa hàng nào?"

Khương Xuân đếm đầu ngón tay: "Tiền trang, tiệm cầm đồ, tiệm thợ rèn, y quán, hiệu thuốc, tiệm trang sức, tiệm sách, tiệm vải và tiệm hương liệu."

Tống Thời An lướt qua trong đầu những cửa hàng lớn nhỏ ở kinh thành, cuối cùng đưa lời đề nghị của : "Có thể thêm hai loại cửa hàng: tiệm phấn son và tiệm ."

Những tiệm phấn son ở kinh thành giá cả đều đắt đỏ. Kiếp Tống Thời Âm từng cãi với nhị tẩu chỉ vì nhị tẩu tặng Tống Thời Duệ một cây bút kẻ mày của Thư Nhan Các, trị giá mười lượng bạc, trong khi tẩu chỉ tặng cho nàng một hộp son môi trị giá năm lượng bạc.

Nếu hệ thống điểm danh thể chép những món phấn son cao cấp, khi còn trị giá hơn mười lượng bạc.

Còn về tiệm , cần , nếu thể chép loại thượng hạng như Đại Hồng Bào, giá vài chục lượng bạc một cân cũng tranh mua.

Hiếm khi chịu đưa đề nghị, Khương Xuân đáng lẽ nên lập tức đồng ý và khen ngợi một trận.

khi liên quan đến hệ thống điểm danh – nền tảng cho sự an lập mệnh của – nàng cẩn trọng hơn nhiều.

Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, nàng mỉm : "Tiệm thì , ngon lo bán , nhưng còn tiệm phấn son thì thôi , phấn son chất lượng thì cũng bán ở ? Tiệm cầm đồ chẳng nhận thứ . Trừ khi tự mở một tiệm phấn son, nếu thì vẫn nên bỏ qua..."

Hửm? Tự mở một tiệm phấn son?

Có vẻ cũng là ý tồi?

Nàng vốn đang lo mở cửa hàng thứ hai để buôn bán gì.

Ai cũng rằng, kiếm tiền từ phụ nữ là dễ nhất, bất kể là ở hiện đại cổ đại.

Tất nhiên, nếu mở một tiệm phấn son, nhập ít hàng, chỉ dựa phần thưởng nhận từ hệ thống điểm danh ở tiệm phấn son thì chắc chắn đủ.

Tuy nhiên, thể sử dụng những sản phẩm chất lượng cao từ phần thưởng đó như một "cà rốt" để thu hút khách hàng, thiết lập hệ thống tích điểm VIP. Khách đến mua hàng tích lũy điểm đến một mức nhất định thì mới đủ điều kiện mua những món "sản phẩm tùy chỉnh cao cấp," gọi tắt là "hàng cao cấp."

Mà ở kinh thành, giới nhà giàu nổi tiếng thích so bì. Một khi tích đủ điểm để đủ điều kiện mua hàng cao cấp và khoe khoang trong các buổi tụ họp, những quý phụ khác liệu chịu nổi thiệt thòi ?

Chẳng họ sẽ tranh mua sắm tích điểm ?

Chậc, cảm ơn những chiêu trò bán hàng xa xỉ ở hiện đại, nàng cũng định một thương gia gian xảo .

Nàng vòng tay quanh cổ Tống Thời An, hôn nhẹ lên môi một cái khen: "Phu quân thật quá đúng, cả tiệm phấn son lẫn tiệm đều đáng để điểm danh. Đầu óc phu quân quả thật thông minh hơn , ngày ngày Tây Thị mà chẳng nghĩ đến điều , thật là ngốc quá."

Tống Thời An cũng hôn nàng một cái, nhẹ nhàng : "Nếu nàng nghĩ tất cả, thì còn cần phu quân như gì?"

Khương Xuân khúc khích.

là đáng để vui mừng.

Thứ nhất, nàng bí mật lớn nhất của , tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng gỡ bỏ, giờ chỉ thấy cả nhẹ nhõm.

Thứ hai, chuyện mở cửa hàng thứ hai buôn bán gì cũng hướng, cần tốn sức suy nghĩ nữa.

Cũng thể coi như là song hỷ lâm môn ?

Để cảm ơn Tống Thời An vì ý tưởng của , nàng lấy hai cây bút lông hồ từ kho hệ thống, đặt lên bàn.

Nàng hì hì : "Thưởng cho phu quân đấy."

Tống Thời An cúi đầu xuống, ngay lập tức khóe miệng giật giật.

Hai cây bút lông hồ chất lượng thượng hạng trông vẻ quen thuộc.

Chỉ một lát , như bừng tỉnh, ngước mắt Khương Xuân, nhướng mày : "Đây chẳng hai cây bút lông hồ mà nàng việc ở huyện Hồng Diệp, đường gặp đám thư sinh đánh , nhân cơ hội nước đục thả câu mà lấy đó ?"

Khương Xuân hổ nổi giận, nhấc nắm đ.ấ.m nhỏ đ.ấ.m nhẹ lên n.g.ự.c một cái, hờn dỗi : "Chàng châm chọc ! Hừ, giận , nếu dỗ , sẽ giữ hai cây bút mà dùng!"

Tống Thời An lập tức giơ tay ôm lấy nàng, cúi đầu định hôn lên môi nàng.

Khương Xuân nhanh chóng đưa tay chặn .

Nàng hừ : "Đừng mà giở cái trò đầu giường cãi cuối giường hòa, mắc mưu ."

Tống Thời An liếc nàng một cái, bật : "Ta chỉ hôn nương tử thôi mà, nương tử đang nghĩ gì thế? Chẳng lẽ hôm mới no say, hôm nay đói ?"

Khương Xuân lườm , hậm hực : "Chàng còn dám ! Chàng thô bạo đến mức hành hạ đau ê ẩm hai ngày mới khỏi. Thiếp còn tính sổ với , nhắc đến !"

Kích thích thì kích thích, nhưng quá mức, nàng cần nghỉ ngơi, đợi vài ngày nữa khi đói lắm mới tính tiếp.

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-254.html.]

Tống Thời An cũng chối cãi, ngoan ngoãn nhận : "Lần đầu nắm rõ chừng mực, thô bạo quá, nhất định sẽ chú ý."

Khương Xuân trừng mắt : "Chàng còn định ?"

Tống Thời An nhếch môi, ý vị thâm sâu : "Nương tử ? Ta thấy hôm đó nương tử cũng vẻ thích thú đấy."

Khương Xuân chịu thừa nhận, dứt khoát phủ nhận: "Chàng đừng linh tinh, ."

Tống Thời An sợ chọc nàng giận quá nên cũng tiếp tục trêu chọc, mỉm nhã nhặn: "Được , nương tử , là bậy. Thực thích thú là ."

Khương Xuân giật giật khóe miệng, hừ nhẹ : "Chàng vẫn là đừng thích quá mức thì hơn."

Nếu thích quá thì chẳng đòi kéo trò chơi nhập vai ?

Tống Thời An đồng ý cũng phản đối, chuyển chủ đề: "Nhị cũng hệ thống điểm danh như nàng?"

Một câu như sét đánh ngang tai, khiến Khương Xuân mất một lúc lâu mới hồn .

Hắn ?

Chẳng lẽ nhị cũng giống nàng, khi dùng kho hệ thống để lấy đồ thì vô tình thấy manh mối?

Bằng , hai gia đình họ mới trở về kinh thành lâu, ngày thường Tống Thời An với Chung Văn Cẩn – – gần như chuyện, bí mật của nàng ?

đây là chuyện thể hỏi, nàng tự đoán trong lòng?

Dứt khoát chọn cách hỏi Tống Thời An: "Chàng ?"

Tống Thời An nhếch môi, ranh mãnh: "Ta đoán mò thôi."

Không đợi Khương Xuân phản ứng, khẽ : "Nhìn phản ứng của nương tử, vẻ như đoán sai."

Khương Xuân: "..."

Tên , thật sự quá lão luyện , còn dám lừa nàng?

Tuy nhiên, nàng vẫn tin tưởng.

Dù gì thì với một thâm sâu khó lường như , chẳng thể nào căn cứ.

Nàng hừ lạnh một tiếng: "Chàng bớt lừa , mau thật."

Tống Thời An thật thà trả lời: "Thấy nàng suốt ngày quấn quanh nhị , còn tìm đủ cách để lấy lòng, nên sinh nghi. Dù thì với tính cách của nàng, chẳng bao giờ việc gì mà lợi cả. Hơn nữa, hai cũng chỉ mới quen , giúp đỡ vô điều kiện ? Liên tưởng đến mấy thứ thần dược trừ giun, nước phòng , và trứng bách thảo mà nàng cho nàng, thật khó mà nghi ngờ rằng nàng cũng một món bảo vật nào đó. Và lẽ món bảo vật đó còn ưu việt hơn của nàng, vì thế nàng mới dốc sức lấy lòng nhị , tìm cách thiết với nàng ."

Khương Xuân công nhận.

Hắn quả thật tỉ mỉ, nghĩ đến cả những điều như .

Nàng nhịn mà giơ ngón tay cái lên, chân thành : "Phu quân, giỏi quá, tất cả đều đoán đúng."

Tống Thời An nhếch môi đầy tự đắc, nhưng ngoài miệng vẫn nhạt nhẽo : "Chỉ là chút chuyện nhỏ, động não một chút là hiểu , đáng để nàng khen ngợi ."

Khương Xuân: "..."

Nàng giật giật khóe miệng.

Khen một câu, mà tự mãn , chẳng khiêm tốn là gì cả.

Tuy , nàng vẫn kể cho chi tiết về hệ thống Phân Tứ Tứ Chung Văn Cẩn.

Nghe xong, Tống Thời An khỏi cảm thán: "Hai đúng là như sinh để một cặp, bảo vật của hai hợp đến kỳ lạ."

Điều đúng thật.

Khương Xuân lúc nổi tính hài hước, nhịn đùa: "Phu quân đừng thế, chỉ thích nam nhân thôi, ý gì với nữ nhân, định bạn tri kỷ với nhị ."

Tống Thời An: "..."

Ý là thế ?

Hắn chỉ bảo vật của hai hợp thôi, nàng với nhị hợp .

Hừ, dù hai hợp thật nữa, cũng đừng hòng thành sự.

Hắn tuyệt đối sẽ để ai, dù là nữ nhân, cướp mất Khương Xuân.

Loading...