Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 260
Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:57:41
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một cuộc náo loạn cuối cùng cũng kết thúc.
Bị ép xem một vở kịch lớn, Tống Chấn Đình dùng xong một bát cơm, mới chợt nhớ một chuyện.
“Ăn , ngủ ”, Tống gia khi dùng bữa, trừ khi chuyện quan trọng, bằng đều im lặng thưởng thức bữa ăn của .
Lúc , bàn ăn trong nhà thành sân khấu, hát xong thì xuất hiện, diễn hết cảnh đến cảnh khác ngừng.
Người Tống gia lúc nào mà trở nên thiếu quy củ như ?
Ông thể tin nổi mà về phía Trang thị.
Chỉ thấy Trang thị đang mỉm , vui vẻ nhai thức ăn, như thể chuyện gì xảy .
Ngay cả mẫu ông, Tống lão thái thái, luôn yêu thích quy củ, cũng chỉ lên tiếng trách móc Thiền ca nên lấy tổ tiên chuyện, nhưng phê bình nên đùa bàn ăn.
Thật kỳ quái, thực sự quá kỳ quái .
Tống Chấn Đình đang trầm tư suy nghĩ, thì thấy thê tử của Tống Thời An dùng giọng điệu vô cùng nũng nịu : “Phu quân, phụ chỉ ăn cơm trắng mà ăn rau, chẳng lẽ mới về chút lạ lẫm ? Chàng hãy gắp cho phụ thêm chút món ông thích, đừng là món mặn, quá ngậy dễ khiến ông chịu nổi.”
Tống Chấn Đình: “…”
Ông thấy lạ lẫm ?
Ông là trưởng tộc của Tống gia, trong nhà mà lạ lẫm ?
Nàng đang chọc ai ?!
Trong khi đó, ông là Tống Chấn Thanh, chút quy củ nào, nhảy trêu chọc: “Đại ca, lạ lẫm ? Tiểu thấy lạ, cần tiểu giúp lấy chút rau ?”
Tống Chấn Đình thể nào gì với thê tử của con, càng thể trách ông?
Ông liền liếc mắt, chút khách khí: “Ăn của !”
Tống Chấn Bình thấy , cũng tham gia , : “Nếu đại ca coi trọng tam , để nhị giúp lấy chút rau nhé?”
Vừa dứt lời, cánh tay Ly thị đánh một cái.
Ly thị hừ lạnh: “Người phụ tử hòa thuận, đến lượt ông, kẻ ngoại nhân, chen gì?”
Lời khiến Tống Chấn Bình vui, phản bác: “Thê tử gì ? Kẻ ngoại nhân nào chứ? Ta và đại ca là cùng cha cùng , xương gãy còn nối liền gân, thành kẻ ngoại nhân ?”
Chu thị trừng Ly thị một cái, vui : “Nếu , thì hãy ít , đừng khoe mẽ.”
Ly thị lập tức mặt đỏ bừng, ấp úng : “Vâng.”
Chu thị quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng ở Khương Xuân, lạnh lùng : “Mọi hãy ăn cơm thật ngoan, hôm nay là ngày vui, đừng mà gây rối.”
Khương Xuân dùng khuỷu tay nhẹ nhàng chọc Tống Thời An, “ khẽ”: “Nghe thấy , lão thái thái bảo ăn cơm cho đàng hoàng, đừng mà gây rối.”
Tống Thời An khẽ mỉm , ngoan ngoãn đáp: “Nghe thấy .”
Mọi : “…”
Đây chính là phiên bản thực tế của chỉ hươu bảo ngựa ?
Bữa cơm đầu tiên khi các nam nhân Tống gia trở về, kết thúc trong khí “vui vẻ hòa thuận” như .
***
Trịnh Côn dọn dẹp kỹ lưỡng tiệm ở Tây Thị, lau chùi từ trong ngoài ba , đến mức sạch bóng còn hạt bụi nào.
Sau đó, lang thang quanh các tiệm vải khác trong Tây Thị suốt ba ngày, một danh sách mua sắm nhờ Cao ma ma, giữ cửa tại cửa hàng, chuyển đến Khương Xuân.
Khi nhận danh sách , Khương Xuân phần khó xử.
Không danh sách vấn đề, mà thực tế danh sách đầy đủ, chứng tỏ dồn nhiều tâm huyết việc trong những ngày qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-260.html.]
Điều khiến nàng khó xử là tìm ai để giúp mua sắm.
Trước đây, mỗi khi nàng cần gì, thường nhờ quản sự Vũ của phủ lo liệu.
những thứ đó chủ yếu là những vật dụng nhỏ cần thiết hàng ngày.
Còn danh sách của Trịnh Côn là hàng loạt vật dụng cần thiết để mở tiệm, bao gồm cả đồ lớn lẫn đồ nhỏ.
TBC
Quản sự Vũ mới nhà họ Trang mua về lâu, đang trong tình thế gấp gáp nhận chức, rõ đáng tin .
lúc , Tống Thời An báo tin vui, rằng tìm gia đình quản gia cũ của Tống gia, Tông Hữu Phúc, và cử đón họ.
Gia đình Tông quản gia bán đến vùng Hà Bắc, cách kinh thành xa, hơn nữa năm nay tuyết rơi, đường sá thông thoáng, tính toán kỹ lưỡng thì chỉ mất mười ngày để đón họ về.
Khương Xuân quyết định sẽ chờ.
Có thể trở thành quản gia cho một gia tộc danh giá như Tống gia, Tông Hữu Phúc chắc chắn đơn giản. Ngoài việc nắm rõ tình hình của Tống gia, ông còn hiểu rõ về kinh thành.
Nhờ ông giúp đỡ mua sắm các vật dụng cần thiết để mở tiệm thì gì hợp lý hơn.
Thậm chí, đến cả việc tìm môi giới vải vóc, nàng cũng thể nhờ ông giới thiệu những đáng tin cậy.
Tuy nhiên, nàng vẫn gửi thông tin cho Trịnh Côn, bảo nhanh chóng tìm hiểu thêm về môi giới vải vóc.
Nàng để rèn luyện thêm, để thể tự đảm đương việc.
Họ mới đến đây, đầu mở tiệm, nhờ Tông quản gia giúp đỡ vẫn còn thể chấp nhận .
nếu mở thêm tiệm khác mà vẫn nhờ đến Tông quản gia, thì thật .
Vì , hơn hết là để Trịnh Côn tự tìm hiểu. Nếu thể tìm đáng tin, thì càng , nếu tìm cũng , dù gì cũng đường lui nhờ đến Tông quản gia.
Khương Xuân cũng . Nàng một nữa kiểm tra kho hàng của , lập một danh sách và nhờ Tống Thời An giúp bán những vật phẩm trong danh sách.
Trước hết là đồ nội thất.
Đã : Hai chiếc giường la hán gỗ trắc đỏ, một chiếc sập quý phi gỗ trắc đỏ, hai chiếc bô gỗ trắc đỏ khảm vàng, một bộ bình phong thêu Tô Châu, một chiếc ghế vòng gỗ hương, hai bộ tủ đỉnh gỗ hương, một chiếc bô gỗ trắc tím khảm vàng, một đôi ghế Thái Sư gỗ trắc đỏ, một chiếc bình hít thuốc lá, hai cây gậy gỗ mun, sáu chuỗi vòng tay trầm hương.
Tiếp đến là bút mực giấy nghiên.
Đã : 65 d.a.o giấy Tuyên, 30 thỏi mực tùng yên, ba khối nghiên Đoan, 48 cây bút tre, 25 d.a.o giấy bông trắng, bốn d.a.o giấy tằm kén, 10 d.a.o giấy đỏ vảy vàng, hai cây bút hồ, hai thỏi mực xám, 50 tờ thẻ Hoán Hoa, 20 cây bút thỏ, 19 d.a.o giấy Thanh Tâm, 20 thỏi mực khói dầu, tám thỏi mực khảm vàng, 12 d.a.o giấy vân nước, ba khối đá chặn giấy ngọc, hai khối nghiên bùn.
Ngoài còn một đôi sư tử đá mà nàng phân loại .
Khi liệt kê xong, nàng mới nhận lượng vật phẩm thể mang bán nhiều như nàng tưởng.
Sắt là hàng kiểm soát, các vật dụng sắt thể mang bán mà chỉ để dùng trong nhà, hoặc đưa cho thợ rèn chế tạo thành vật dụng khác.
Dược liệu cũng nỡ bán, dược liệu từ hệ thống đều là loại chất lượng , bán thì tiếc, chi bằng để dùng cho nhà .
Gia vị giá trị như hạt tiêu bán , chỉ còn ít hoa hồi và quế là những loại gia vị thông thường, để dành thịt kho còn đủ, nỡ đem bán?
Trang sức tuy nhiều loại linh tinh, nhưng một phần để dùng, phần nhỏ để quà tặng hoặc thưởng cho hầu, cũng thể bán .
Vải vóc thì thể bán, và cũng là mặt hàng lượng nhiều nhất.
Tuy nhiên, nàng sắp mở tiệm vải, nên bán thông qua tiệm vải của là , cần nhờ Tống Thời An.
Còn vài hũ rượu, giữ cho Khương Hà uống là .
Ngoài còn vài loại hương liệu nhận từ việc điểm danh ở tiệm hương, lượng quá ít nên đáng để phiền phức, đợi khi nào tích lũy nhiều hơn bán cũng muộn.
Tất nhiên, nàng cũng đặc biệt giữ một vài món thích hợp để tặng Tống Thời An, chờ dịp thích hợp sẽ đem tặng , tạo bất ngờ cho .
Tuy chỉ từng thứ, nhưng khi Tống Thời An trở về khi xong công việc buổi chiều, vẫn lựa chọn một vài món.
Hắn : "Bút mực giấy nghiên thì , thể mua ở các tiệm thư họa, nhưng mấy món đồ nội thất từ gỗ hương và gỗ trắc tím thì đừng bán. Gỗ trắc tím và gỗ hương vốn dĩ hiếm, nhiều gia đình tìm kiếm từ khi tiểu thư trong nhà chào đời để sắm đủ một bộ nội thất từ gỗ trắc tím hoặc gỗ hương. Không ít gia đình tìm kiếm suốt mười mấy năm mới thể gom đủ. Trước tiên nàng bán , nếu chúng sinh con gái thì ? Lúc đó hối hận cũng ích gì.”
Dù những gia đình chịu bỏ tiền lớn để mua những món nội thất đắt đỏ thiếu tiền, nhưng ngay cả khi trả giá cao hơn để mua , họ cũng sẽ đồng ý.