Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 261

Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:57:44
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Xuân quả thật nghĩ đến điều .

Dù bây giờ còn bóng dáng đứa trẻ nào, nhưng nàng thể nghĩ xa đến việc sắm sửa đồ cho con?

Tuy nhiên, nàng là lắng , liền : "Vậy thì những món đồ nội thất bằng gỗ sẽ bán nữa."

Dù nàng sinh con gái còn rõ, nhưng con chuẩn sẵn sàng cho tương lai, thể đợi đến khi cần gấp mới lo liệu.

Hơn nữa, theo lời Tống Thời An, ngay cả khi gấp gáp lo liệu cũng chắc kết quả, vì hai loại gỗ hiếm, từ từ tìm kiếm.

Thấy nàng phản ứng như , Tống Thời An kìm mà khẽ , đưa tay xoa nhẹ mái đầu của nàng.

Khương Xuân vui, hờn dỗi : "Chàng đừng chạm đầu , cẩn thận rối tóc ."

Tống Thời An kéo nàng lòng, trêu ghẹo: "Vậy vi phu xoa đầu nàng, xoa chỗ khác ?"

Khương Xuân: "..."

Người , cả ngày chẳng bao giờ nghiêm chỉnh.

Nàng vui : "Không , ngoan ngoãn, chỗ nào cũng chạm."

Cơm chiều còn dùng, trêu chọc nàng, lát nữa nếu khơi dậy lửa tình, đúng bữa ăn, còn ở chính viện dùng bữa.

Hơn nữa, khi nàng khơi dậy, chẳng lẽ động tình?

TBC

Cách chẳng khác gì "giết địch một nghìn, tổn thất tám trăm."

Sao khổ như thế?

Tống Thời An ghé sát tai nàng, khàn giọng : "Không chạm nàng thì sinh con cái ? Nàng bắt đầu tích góp đồ đạc , chuyện sinh con cái cũng nhanh chóng đưa lên lịch trình thôi."

Khương Xuân lườm , mắng: "Trước khi thần khí , chẳng cũng bận rộn ít chuyện sinh con ?"

Tống Thời An cắn nhẹ môi nàng, khẽ: "Đó thể trách vi phu ? Ai bảo nàng dễ thèm thuồng, nếu vi phu nàng thỏa mãn, nàng sẽ chê vô dụng mất."

Vô dụng?

Khóe miệng Khương Xuân giật giật.

Chàng vô dụng? Chàng quá hữu dụng thì !

Thậm chí là phần quá đà!

Hai còn đang bàn luận chuyện phòng the của họ thì đại nha của Trang thị, Bích Thúy, vội vàng chạy tới, rằng Liễu ma ma bên cạnh Thái tử phi đến.

Khương Xuân và Tống Thời An lập tức chạy tới chính viện.

khi họ đến nơi thì Liễu ma ma rời .

Trang thị vội mở lời, đợi đến khi Chung Văn Cẩn và Tống Thời Duệ cũng đến, bà mới : "Thái tử phi triệu kiến ba con chúng , các con hãy chuẩn kỹ càng trong mấy ngày tới, ngày theo cung."

Khương Xuân thành thật hỏi: "Mẫu , chúng con cần chuẩn những gì?"

Trang thị lườm nàng một cái, vui : "Chuẩn trang phục và đồ trang sức cho ngày đó, mỗi buổi sáng đến chính viện để học lễ nghi trong cung với ."

Khương Xuân lập tức lắc đầu nguầy nguậy như trống bỏi: "Buổi sáng ạ, con còn học võ với Ngụy Tổng giáo đầu, tính tình ông mẫu cũng , con dám tùy tiện bỏ học."

Trang thị cũng quên mất chuyện , chỉ thể đổi lời: "Vậy thì đổi sang buổi chiều học."

Khương Xuân lúc hài lòng: "Được."

Trang thị liếc mắt Chung Văn Cẩn, nàng vội đáp: "Vâng, thưa mẫu ."

Khương Xuân tươi : "Mẫu yên tâm, chúng con chắc chắn sẽ học hành nghiêm túc."

Chung Văn Cẩn cũng liên tục gật đầu đồng ý.

Trang thị: "..."

Thật lòng mà , bà yên tâm chút nào.

Đặc biệt là Khương Xuân, nàng vốn chẳng dễ đối phó, dù ở nhà học thuộc hết các quy tắc, ai khi cung nàng gây chuyện bất ngờ gì ?

Trang thị cũng quyết định, khi cung sẽ trông chừng chặt chẽ hai bọn họ, nếu phát hiện dấu hiệu loạn, lập tức ngăn chặn ngay.

Bà nghiêm mặt, nghiêm nghị cảnh cáo: "Trong cung giống bên ngoài, bất kể là nương nương công chúa, chúng đều thể đắc tội. Hai đứa cung theo sát , gì các con theo, tùy tiện."

Nói đến đây, bà đặc biệt Khương Xuân, lạnh lùng bảo: "Đặc biệt là con, gây chuyện, nếu là Thái tử phi mặt, cũng chắc thể bảo vệ con."

Đó tất nhiên chỉ là lời hù dọa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-261.html.]

Trong cung Hoàng thái hậu Hoàng hậu, địa vị cao nhất là Thái tử phi Tống Thời Dự.

Chỉ cần Khương Xuân chọc giận lão Hoàng đế, cho dù đụng chạm đến các phi tần công chúa khác, họ cũng sẽ nể mặt Thái tử phi mà khó của nàng.

Tất nhiên, những điều cần , nếu nàng sẽ thật sự loạn.

Khương Xuân vô tội : "Con gây chuyện khi nào chứ? Không đều là chuyện tự tìm đến con , vì thể diện Tống gia nên con mới phản kích mà? Nếu mẫu con như , con thật sự oan quá."

Trang thị mím môi, giọng dịu : "Con là của Thái tử phi, trong cung ngốc, chắc chắn sẽ tìm con gây chuyện."

Không , Khương Xuân cảm thấy Trang thị đang giơ "lá cờ" nhận thua, nhưng nàng biểu hiện rõ ràng.

Nàng chỉ đành đáp: "Không ai gây chuyện với con, thì con chắc chắn sẽ phiền Thái tử phi nương nương."

Trang thị thấy nàng đầy chắc chắn, trong lòng cũng yên tâm hơn.

Chỉ cần Khương Xuân gây chuyện, một Chung Văn Cẩn cũng nên sóng gió.

rõ ràng, Trang thị yên tâm quá sớm.

Tất nhiên, đó là chuyện .

*

Hai ngày khi cung, Khương Xuân bận rộn.

Buổi sáng, nàng nhất định theo Ngụy An Thành học võ, buổi chiều học lễ nghi cung đình với Trang thị trong một canh giờ.

Sau đó vội vàng Đan Quế Viện để lạp xưởng.

Bây giờ là giữa tháng mười một, chính là thời điểm nhất để lạp xưởng.

Nếu để trễ hơn, may gặp nhiều ngày tuyết lớn gió mạnh, dù lạp xưởng thể khô , hương vị cũng sẽ ảnh hưởng nhiều.

Hôm qua, Khương Xuân bảo Vũ quản sự mua về cho nàng một con heo nguyên con cùng bộ ruột heo.

Ruột heo nàng sạch và ngâm từ hôm qua, nhiệm vụ hôm nay là cắt thịt, ướp gia vị và nhồi lạp xưởng.

Thời gian gấp rút, công việc nặng nề, vì nàng chỉ triệu tập sáu nha và sáu bà tử của Đan Quế Viện, mà còn tự cầm d.a.o lớn để .

Tống Thời Âm chị dâu nhồi lạp xưởng, liền kéo Tống Thời Sơ và Tống Thời Nguyệt đến xem, kết quả Khương Xuân bắt việc.

Tống Thời Âm Khương Xuân "dạy dỗ" (vắt kiệt sức) hai năm, kỹ năng dùng d.a.o cũng tạm , nên tham gia đội cắt thịt.

Tống Thời Sơ và Tống Thời Nguyệt cắt thức ăn, Khương Xuân cũng thời gian dạy tại chỗ, nên sắp xếp cho họ công việc vận chuyển, chịu trách nhiệm mang những miếng thịt cắt xong thớt sang cái chậu gỗ lớn bên cạnh.

Một thời gian ngắn , trong Đan Quế Viện đều bận rộn, nhộn nhịp hẳn lên.

Người Tống gia tin , phản ứng mỗi một khác.

Chu thị và Ly thị, cực kỳ chê bai, hận thể tránh xa Đan Quế Viện.

Thậm chí, họ còn cấm hầu trong viện gần Đan Quế Viện, sợ mang về những mùi hôi mong .

Những từng nếm thử món ruột heo xào cay của Khương Xuân khỏi mong chờ.

Khương Xuân phụ lòng mong đợi của họ, nàng cũng một phần lạp xưởng vị cay.

Nàng lấy ớt mà Chung Văn Cẩn đưa, cho lên chảo sắt nóng và rang khô, đó dùng cối giã thành bột ớt, trộn cùng các loại gia vị khác phần thịt trong chậu gỗ.

Ướp suốt nửa ngày, đến hôm khi nàng học lễ nghi cung đình xong trở về, bắt đầu nhồi lạp xưởng.

Mặc dù thời cổ đại máy nhồi lạp xưởng, nhưng việc khó nàng, nàng trực tiếp mượn từ nhà bếp vài cái phễu lớn vốn dùng để phân chia xì dầu và giấm.

Nàng buộc ruột heo đầu phễu, đó nhồi thịt phễu, nếu tắc thì dùng đũa đẩy xuống.

Hiệu suất việc khá .

Hai chậu thịt lớn, chỉ trong một buổi chiều là nhồi xong.

Nhồi xong, nàng dùng dây thừng buộc lạp xưởng thành từng đoạn treo chúng ở nơi thoáng mát để hong khô.

Thông thường chỉ cần hong khô bảy đến mười ngày là đủ, chi tiết thì nàng xem tình trạng khô của lạp xưởng mà quyết định.

Nhìn dãy lạp xưởng treo dọc theo bức tường phía tây của nhà bếp nhỏ, Khương Xuân cảm thấy tràn đầy cảm giác thành tựu và hài lòng.

Nhồi xong lạp xưởng , dù gặp nạn đói như năm , cũng lo thiếu thịt ăn.

Đây chẳng là câu nổi tiếng: “Tay thịt, lòng lo” ?

Chỉ tiếc rằng lạp xưởng nhồi xong, thể ăn ngay, nếu ngày mai cung nàng thể mang theo một ít cho gia đình Thái tử phi nếm thử.

Loading...