Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 268
Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:58:01
Lượt xem: 129
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi : "..."
Ý nàng là đại phu nhân nhà họ Tống còn bằng bà đồng ?
À , là kiếm nhiều tiền hơn chứ?
Đặc biệt là quận chúa Phúc Ninh, vốn ghen tị với Khương Xuân đến phát điên, hôm nay nàng đúng lúc rơi tay , thể nhân cơ hội dạy cho nàng một bài học, nàng mất mặt. Ai ngờ Công chúa Cẩm Thành phá đám, hủy hoại kế hoạch của !
TBC
Giờ lời vô ơn của Khương Xuân, quận chúa Phúc Ninh nhịn , mỉa mai: "Nghe giọng điệu của ngươi, hình như ngươi chẳng coi trọng vị trí đại phu nhân nhà họ Tống cho lắm? Nếu coi trọng, chi bằng sớm nhường vị trí đó cho khác, tránh khổ chính ."
Khương Xuân hì hì: "Ta cũng nhường lắm, nhưng mà phu quân rời xa , rằng sẽ theo đó. Nhà họ Tống dù cũng là gia tộc danh tiếng, thể dẫn theo trưởng tôn của nhà họ lang thang khắp giang hồ, ăn cơm thô mà sống chật vật ? Không còn cách nào khác, chỉ thể tạm bợ ở nhà họ Tống, sống tạm những ngày thôi. Ta thật là quá khổ !"
Những lời mang đầy sự khoe khoang suýt chút nữa khiến quận chúa Phúc Ninh tức điên, nhưng nàng thể bộc phát.
Những mặt ở đây đều là những tinh ý, nếu nàng chút biểu hiện gì khác lạ, tất cả đều thể nhận .
Lỡ như Công chúa Cẩm Thành chỉ dọa nàng chứ thực sự bí mật của nàng thì ?
Nàng nhất định giữ vững bình tĩnh, thể để trở thành kẻ ngốc tự phơi bày điểm yếu.
Vì nàng chỉ nhàn nhạt : "Ồ? Vậy thì đúng là thiệt thòi cho ngươi quá nhỉ."
Khương Xuân dùng một tay khoác cánh tay của Trang thị, nắm lấy tay Chung Văn Cẩn, thở dài: "Ài, thực cũng là quá thiệt thòi, dù ở nhà , mẫu như ruột, nhị lúc nào cũng nhường nhịn, gia đình như thực sự khó tìm. Ta đây, chỉ cần đủ là vui."
Tống Thời Dự giả vờ lấy khăn lau môi, khẽ thầm trong im lặng một lúc.
Người đại tẩu , thật là khiến tức mà gì .
Là đồng học của trưởng công chúa Tương Dương, Đức phi đương nhiên hiểu rõ tâm tư của quận chúa Phúc Ninh.
Nhìn thấy Khương Xuân chuyện điên điên khùng khùng, nhưng mỗi lời đều như đ.â.m thẳng lòng quận chúa Phúc Ninh, bà lo sợ nàng sẽ kích động quá mức mà những hành động mất mặt, hoặc những lời quá đáng.
Liền vội vã dậy, với quận chúa Phúc Ninh: "Bản cung mệt , Phúc Ninh, con đỡ bản cung về cung Dực Khôn nghỉ ngơi."
Quận chúa Phúc Ninh phần tình nguyện, nhưng nàng mất mặt, còn kéo theo Đức phi nương nương vốn dĩ khẩu vị ngoài giữa trời lạnh đến vườn ngự hoa cứu vãn tình thế, giờ thực sự tiện từ chối lệnh của bà.
Đành dậy, tiến lên đỡ lấy cánh tay của Đức phi, dìu bà ngoài.
Khi ngang qua Khương Xuân, nàng quên hậm hực lườm nàng một cái.
Khương Xuân lè lưỡi mặt quỷ với nàng.
Quận chúa Phúc Ninh tức đến mức suýt nhảy dựng lên, nhưng Đức phi nương nương ở ngay bên cạnh, nàng tiện quá, chỉ đành kìm nén cơn giận.
Kìm nén đến mức mặt nàng đỏ bừng.
Kết hợp với những dấu tay xanh tím và vết cào của móng tay sâu nông khác , trông hệt như một nữ quỷ đáng sợ với gương mặt dữ tợn.
Khương Xuân trong lòng khẽ tặc lưỡi, đưa tay sờ gương mặt trắng nõn mịn màng như trứng gà bóc vỏ của .
Cảnh tượng vặn quận chúa Phúc Ninh đầu thấy, sắc mặt nàng lập tức tối sầm .
Sắc mặt của nàng bây giờ là đỏ xen lẫn đen, đen xen lẫn đỏ, cứ đen đỏ đan xen .
Nhìn thấy , Khương Xuân suýt chút nữa nhịn nổi .
Đức phi cùng quận chúa Phúc Ninh rời , Dung phi cũng nán lâu, nhanh chóng đưa Công chúa Cẩm Thành cùng Thu nhị cô nương rời khỏi.
Không còn ngoài, Tống Thời Dự cũng kìm nén nữa, lập tức bật : "Xuân nương, chuyện thật buồn quá, đúng là khiến tức c.h.ế.t mà chẳng gì . Ta thấy quận chúa Phúc Ninh chọc tức đến nhẹ."
Khương Xuân bí ẩn: "Mọi còn ? Ta giọng điệu của Công chúa Cẩm Thành, quận chúa Phúc Ninh e rằng ý với phu quân của , nên mới bắt lấy cơ hội để đến tìm gây chuyện, mất mặt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-268.html.]
Chung Văn Cẩn "a" một tiếng: "Ta hình như từng ai quận chúa Phúc Ninh và đại tiểu thư Trình là đồng học. Là đồng học mà nhớ thương vị hôn phu của khác, thật đúng là hổ ?"
Trang thị cùng Tống Thời Dự thật sự chuyện , , hai con liếc , chút ngỡ ngàng.
Quận chúa Phúc Ninh đích thực xuất cao quý hơn Khương Xuân, thậm chí còn cao quý hơn Trình đại tiểu thư, nhưng cái tính cách ngang ngược và bướng bỉnh của nàng , thử hỏi lang quân nào chịu đựng nổi?
Ít nhất thì Tống Thời An thể chịu nổi.
Vì , khi tâm ý của quận chúa Phúc Ninh, Trang thị và Tống Thời Dự chẳng hề bận tâm, thậm chí còn cảm thấy khó chịu.
Khương Xuân khẩy: "Ai ? đây , nàng nghĩ gì thì nghĩ thôi. Giờ phu quân kết hôn với , nếu nàng chỉ giữ trong lòng thì cũng thôi , nhưng nếu dám ý đồ , hừ..."
Mấy nữ tử trong hoàng tộc , chuyện cướp chồng khác chẳng khác gì chuyện cơm bữa, như quận chúa An Bình, vì ý quận mã An Bình nên ép buộc ly hôn với thê tử, đó mới cưới .
Chính vì mà thê tử của quận mã An Bình tìm đến cái chết.
nàng chẳng những chuyện gì, mà còn ngang nhiên đến phủ An Viễn hầu để bắt gian.
Nếu Tống Thời An là thê của thái tử, mà chỉ là một công tử gia tộc bình thường, thì quận chúa Phúc Ninh e rằng tay cướp từ lâu .
Phải rằng lưng nàng chỉ Đức phi, mà còn trưởng công chúa Tương Dương, mối quan hệ thiết với lão hoàng đế, đủ hai chỗ dựa lớn.
Cướp một công tử gia tộc chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay thôi.
Tống Thời Dự thu biểu cảm, lạnh lùng : "Muội yên tâm, An ca loại dễ bắt nạt, cũng sẽ nhắc nhở thái tử phái theo dõi nàng. Nếu nàng dám ý đồ gì , chúng sẽ cho nàng bắt quả tang, để nàng thể thoát khỏi hậu quả."
Khương Xuân lập tức hì hì : "Đa tạ nương nương tay giúp đỡ."
Nàng vốn dĩ định tự đối đầu với quận chúa Phúc Ninh, gặp chuyện như thế , đương nhiên là để Tống Thời An giải quyết.
Sau khi tạ ơn, Khương Xuân nghiêm túc : "Nương nương nhớ kiểm tra xem vụ bánh khoai môn táo đỏ do ngự thiện phòng nhầm lẫn trong lúc bận rộn ai đó cố ý hãm hại ."
Nàng đề cập đến chuyện cung nữ trong Đông cung, tin rằng với sự thông minh của Tống Thời Dự, chắc chắn sẽ điều tra rõ ràng.
Tống Thời Dư gật đầu: "Cứ yên tâm, nhất định sẽ cho một lời giải thích."
Khương Xuân : "Có giải thích cho cũng quan trọng, chỉ sợ kẻ đó hại luôn cả nương nương thôi."
Nghe , Trang thị lập tức lo lắng : "Xuân nương đúng, nương nương tra rõ chuyện , nếu là trùng hợp, nhất định bắt kẻ ."
Tống Thời Dự gật đầu: "Đó là điều đương nhiên."
Khương Xuân cung một chuyến, ăn bánh ngọt ngon lành, xem một trận kịch giữa những nữ tử kiêu ngạo, khi về, đại tẩu Tống Thời Dự còn thưởng cho nàng hai bộ trang sức và tám cuộn lụa thượng hạng.
Thật uổng công .
Vì thế, khi tạ ơn, nàng hì hì với Tống Thời Dự: "Nương nương, khi nào rảnh nhớ gọi chúng cung chuyện cùng , chúng vui lòng."
Trang thị khỏi mỉm gượng.
Vào cung ăn uống ban thưởng, một kẻ tham lam như Khương Xuân vui chứ?
Tống Thời Dự đáp: "Được, khi nào rảnh sẽ gọi các ngươi ."
Khương Xuân lập tức mỉm rạng rỡ.
---
Chiều tối, khi Tống Thời An tan , Khương Xuân kể chuyện xảy trong ngày cho .
Tống Thời An chút d.a.o động trong lòng, nhưng ngoài mặt vẻ ngạc nhiên: "Công chúa Tân Thành và quận chúa Phúc Ninh đánh á?"
Khương Xuân : "Công chúa Tân Thành thương xót cho đồng học của là Thu nhị cô nương, nên cố ý kiếm chuyện với nhị . Còn quận chúa Phúc Ninh thì đến gây sự với , bảo ăn mất bánh khoai môn táo đỏ mà nàng sai ngự thiện phòng cho Đức phi nương nương. Cả hai đều xử lý chúng , vì tranh cãi nổ , cuối cùng biến thành một trận đánh lớn, đến mức Đức phi và Dung phi đều kinh động."