Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 273

Cập nhật lúc: 2025-07-16 22:58:14
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù gì những món đồ đắt nhất như gỗ tử đàn và gỗ hoàng hoa lê Tống Thời An cho nàng bán, nàng cũng nỡ bán.

Tống Thời An liếc nàng một cái, bật : "Bốn, năm trăm lượng? Chỉ riêng cặp sư tử đá điêu khắc tinh xảo thôi cũng bán năm trăm lượng ."

“Á?” Khương Xuân há hốc miệng đến mức thể nhét một quả trứng ngỗng.

Cặp sư tử đá đó nàng cứ tưởng đáng mấy lượng bạc, chiếm chỗ, nên mới nhờ Tống Thời An xử lý giúp.

Ai mà ngờ nó đáng giá như chứ?

Tống Thời An giải thích cho nàng: "Chỉ quan từ bậc thất phẩm trở lên mới dùng sư tử đá, chức quan càng cao, lượng bờm đầu sư tử càng nhiều. Quan nhất phẩm dùng sư tử đá mười ba chùm bờm đầu, dân gian gọi đùa là "Thập Tam Thái Bảo". Mà cặp sư tử đá của nàng chính là cặp "Thập Tam Thái Bảo" . Một cặp sư tử đá với kỹ thuật điêu khắc tinh xảo như , bất kể là quan nhất phẩm quan nhị phẩm hy vọng thăng lên nhất phẩm, ai mà sở hữu? Nếu quá phô trương, đem nó đến nhà đấu giá thì giá bán tăng gấp đôi cũng dễ dàng thôi."

Quan viên Đại Chu tin rằng sư tử đá thể giúp họ thăng tiến trong quan lộ, những thứ khác thể dám tiêu xài, nhưng ở khoản thì họ bao giờ keo kiệt.

Khương Xuân bừng tỉnh ngộ: "Thì ."

là mở mang tầm mắt.

Trong tiểu thuyết gốc nàng từng đề cập đến kiến thức , vì thế nàng bao giờ tra cứu thông tin liên quan.

Tống Thời An tiếp tục : "Văn phòng tứ bảo từ đến nay bao giờ rẻ, những món bút mực giấy nghiên của nàng ít, còn ba cái chặn giấy bằng ngọc , bán bảy trăm lượng cũng chuyện lạ gì."

, bán một ngàn hai trăm lượng bạc, Khương Xuân cũng vui mừng.

Nàng liền nhào lòng Tống Thời An, ôm chặt lấy eo , mặt dụi dụi n.g.ự.c .

Miệng tươi : "Phu quân giỏi quá, nhờ giúp đỡ, nếu là tự bán thì chắc chắn nhiều tiền thế."

Tống Thời An kìm mà nhếch miệng đắc ý, nhưng ngoài miệng vẫn giữ vẻ bình thản: "Chuyện nhỏ thôi, khó ."

Khương Xuân hí hửng : "Phu quân là giỏi nhất thiên hạ, đời chuyện nào thể khó phu quân chứ!"

Tống Thời An , sắc mặt liền trở nên u ám.

Ai bảo ? Vấn đề con cái chính là chuyện khó nhất!

Nếu sang năm Khương Xuân vẫn mang thai, lẽ sẽ tìm đến các thần y chuyên trị hiếm muộn .

Cái đám vô dụng ở Thái y viện thì khỏi , mỗi bắt mạch cho và Khương Xuân, bọn họ đều bảo cả hai thể khỏe mạnh.

Nếu khỏe mạnh mà ân ái thường xuyên như , tại đến giờ bụng của Khương Xuân vẫn động tĩnh gì?

Chắc chắn là do bọn họ quá vô dụng!

Khương Xuân thì rằng Tống Thời An chuẩn tìm thần y để chữa bệnh hiếm muộn, nàng mấy ngày tới bận rộn vô cùng.

Trước tiên là đón tiếp đám họ hàng đang sống nhờ nhà họ Tống ở con phố phía đến bái kiến.

Trước đó, Khương Xuân Tống Thời Nguyệt nhắc đến, phía bảy, tám gia đình họ hàng, hôm nay tất cả đều đến.

Các nam nhân thì tiền viện bái kiến Tống Chấn Đình, tộc trưởng của gia tộc, còn các nữ quyến thì dẫn theo con gái và con trai nhỏ trong nhà đến bái kiến Chu thị.

Đám trẻ con một tiếng gọi "lão tổ tông" khiến Chu thị, một bà lão luôn nghiêm nghị, cũng nhịn tươi roi rói.

Bà phát thưởng cho từng đứa cháu, mỗi đứa hai thỏi bạc.

Sau khi bái kiến Chu thị xong, di chuyển đến chính viện để chào hỏi Trang thị, chủ mẫu của gia đình.

Trang thị tặng mỗi một túi tiền, trong túi của các cô nương là hoa tai và nhẫn, còn các công tử thì nhận hai thỏi bạc.

Số tiền đúng bằng tiền Chu thị phát.

Ngồi chờ họ hàng đến trong Đan Quế Viện, Khương Xuân Quế Diệp kể chuyện , nhịn mà nhướng mày.

Trang thị phát thưởng cho họ hàng tiền y hệt Chu thị.

Nghe tin , chắc chắn Chu thị sẽ nổi giận đùng đùng, cho rằng con dâu , Trang thị, để mặt mũi cho bà.

Khương Xuân nhạt, chuyện trách ai ? Chẳng do Chu thị quá keo kiệt , rõ ràng nắm trong tay một gia tài lớn, mà hành xử nhỏ mọn như thế.

Nếu Trang thị phát tiền ít hơn Chu thị, họ hàng sẽ vui, mà ngoài thì sẽ nàng chủ mẫu quá bủn xỉn.

nếu cho quá nhiều, sợ ý đụng chạm đến mặt mũi mẫu.

Cuối cùng, chỉ thể phát tiền bằng Chu thị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-273.html.]

Thế là chuyện thú vị về việc chồng và con dâu phát thưởng bằng xuất hiện.

Khương Xuân suy nghĩ một lát, : "Thay phần tiền trong quà gặp mặt của chúng cho các cô nương và công tử thành hai thỏi bạc luôn."

Đã là lão tổ tông và mẫu đều tặng hai thỏi bạc, cũng tặng giống họ.

Gì cơ? Nàng chuẩn trâm bạc và hoa lụa cho các cô nương, còn các công tử thì giấy tuyên và thỏi mực tùng yên?

Điều đó quan trọng.

Lúc nghèo khó thì lo , khi dư dả thì giúp đỡ .

Khương Xuân vốn dĩ một ngàn lượng bạc trong tay, giờ thêm một ngàn hai trăm lượng, lập tức cảm thấy mạnh mẽ hẳn lên.

Nàng quyết định một nữa đóng vai “đồng tử tán tài,” để họ hàng thể đón một lễ Đông chí vui vẻ và hạnh phúc.

Chuyện nhanh truyền đến tai chính viện và Tùng Hạc Viện.

Trang thị chẳng buồn quản chuyện của Khương Xuân, nàng tiền, đóng vai đồng tử tán tài để kiếm chút tiếng thơm trong họ hàng thì đó là chuyện của nàng .

Mình quản trời quản đất, chẳng lẽ còn quản cả con dâu tiêu tiền thế nào ?

TBC

trưởng tử cũng bảo đó là tiền của Khương Xuân, thì là tiền của Khương Xuân thôi, chẳng lẽ bà chạy tranh cãi với trưởng tử về việc ?

Chu thị thì giận điên lên, lập tức sai nha đến : "Đi gọi An ca nhi tức phụ đến đây."

Bên Đan Quế Viện, khi tiễn họ hàng, Khương Xuân ngủ thêm một giấc, tỉnh dậy liền nhận thông báo Chu thị truyền đến.

Không sai, là "truyền".

Khương Xuân kẻ ngốc, chỉ cần nghĩ chút thôi cũng tại Chu thị gọi — tất cả đều do vụ quà gặp mặt hôm nay cho họ hàng mà .

Quế Chi lo lắng : "Tính khí của lão thái thái như , thêm bây giờ lão gia trở về, e rằng bà sẽ để cho đại nãi nãi dễ chịu ."

Khương Xuân bận tâm: "Sợ gì chứ, đại nãi nãi của các ngươi mặt dày lắm, mắng thì cứ coi như gió thoảng bên tai, tai trái tai là xong."

Quế Chi hỏi : "Thế nếu đánh thì ?"

"Phì!" Khương Xuân bật .

Quế Chi cũng câu ngớ ngẩn, mặt liền đỏ bừng.

Với cái sức mạnh vô địch của đại nãi nãi, còn đang học võ với Ngụy Tổng giáo đầu, đừng là mười mấy nha và bà tử trong viện của lão thái thái, dù thêm cả gia đinh trong phủ cũng đấu nàng.

, cẩn thận vẫn hơn.

Khương Xuân liền bảo Quế Diệp chạy đến chính viện, thông báo cho Trang thị chuyện Chu thị gọi đến Tùng Hạc Viện hỏi chuyện.

Báo để bà chuẩn sẵn sàng ứng cứu.

Nếu , "hậu chiến" thì bỏ tiền khắc phục thiệt hại chính là Trang thị, hỏi xem nàng đau lòng ?

Nhận tin tức, Trang thị chỉ thở dài: "..."

Mình vốn định nhân dịp phát thưởng dịp Đông chí mà đấu với mẫu, dằn mặt bà một phen.

Ai ngờ nửa đường xuất hiện Khương Xuân phá đám.

Nếu Khương Xuân là loại tự chịu trách nhiệm khi gây họa thì Trang thị cũng chẳng lo lắng gì, nhưng nàng là loại giỏi gây chuyện nhất, còn trách nhiệm thì chẳng thấy .

Cuối cùng thì công việc thu dọn hậu quả rơi tay .

thể gì đây?

Chỉ đành theo lời Khương Xuân, nếu thật sự sợ nàng sẽ dỡ cả Tùng Hạc Viện , hoặc khiến lão thái thái tức đến sinh bệnh mất.

Lão gia và hai nhi tử mới quan trường, lúc chuyện đau buồn thì chút nào.

Nghĩ đến đây, Trang thị thở dài một thật dài.

Chắc kiếp tu gì nên kiếp mới gặp nàng dâu kỳ quặc như , đời quả thực là để luyện mà.

Không nhưng cũng dám chậm trễ, để Khương Xuân qua Tùng Hạc Viện một khắc thì bà lập tức qua đó.

Ai ngờ chỉ trong chừng thời gian, Khương Xuân trèo lên mái nhà của Tùng Hạc Viện, đó lấy nắm tuyết ném mấy nha và bà tử sân.

Mấy bà tử ném trúng, la hét om sòm, chạy trốn tránh né.

Loading...