Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 276
Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:41:45
Lượt xem: 122
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng, Tống Chấn Đình thầm thốt lên câu "Duy nữ tử dữ tiểu nhân nan dưỡng dã" (Đàn bà và kẻ tiểu nhân thật khó chiều), nhưng ngoài miệng thì khó khăn phân bua: "Trưởng bối thể gương cho hậu bối còn tùy tình huống, chẳng hạn như những bậc cha tự ngay thẳng, thể dạy bảo con cháu cho đàng hoàng ?"
Khương Xuân lập tức vỗ tay "bốp bốp bốp", lớn tiếng hưởng ứng: "Phụ đúng lắm, đúng, vô cùng đúng!"
Hành động rõ ràng mang ý ám chỉ.
Chu thị hiểu , lập tức tức giận đến mức mặt mày đen kịt, ngón tay run rẩy chỉ Khương Xuân, nghiến răng nghiến lợi : "Ngươi ý gì? Ngươi dám chỉ trích , ngay thẳng ? là phản !"
Khương Xuân lập tức kêu oan: "Nãi nãi ơi, dù vô cớ gán tội cho con, ít cũng gán một tội danh nào đó đáng tin một chút, đừng gán bừa bãi như chứ!"
Nói , nàng Tống Chấn Đình với vẻ uất ức: "Phụ , cũng thấy đó, con gì , là bà tự đoán mò. Dựa suy đoán mà định tội, vụ án đưa đến cũng thể thắng nổi."
Tống Chấn Đình: "..."
Thật đúng là, một câu, nàng cả trăm câu đáp , đúng là miệng lưỡi sắc bén.
Tống Chấn Đình chọn cách tránh mũi nhọn, cãi lý với nàng, tiếp tục khuyên nhủ: "Trên mái nhà gió lớn, Xuân nương, con mau xuống , chuyện gì chúng chuyện."
Khương Xuân đáp đầy tự tin: "Phụ gì thì cứ , con đang đây mà."
Tống Chấn Đình: "..."
Con thì , còn chúng đều đang đấy.
Tống Chấn Đình tiến đến gần Chu thị, vẻ khó xử: "Mẫu , là nhượng bộ một chút, vài lời nhẹ nhàng để dỗ nàng xuống . An ca nhi thương yêu nàng, nếu nàng thật sự cảm lạnh chuyện gì, chúng cũng khó lòng giải thích với An ca nhi . Hơn nữa, con những nữ nhân sinh nở nên để lạnh, nếu sẽ ảnh hưởng đến chuyện con cái. An ca nhi là rể của Khương gia, nếu nàng thể mang thai, mà cũng cho phép An ca nhi nạp lấy thông phòng, thì chẳng An ca nhi sẽ hậu duệ ?"
Chu thị vốn định mắng "Nó dám !", nhưng lời tới miệng nghẹn .
Khương Xuân thật sự dám .
Nàng ngay cả chuyện nghịch trưởng bối cũng dám, thì chuyện thể sinh con mà cho An ca nhi nạp thông phòng dám ?
An ca nhi chỉ là trưởng tử của Tống gia, mà còn là thiếu tộc trưởng của Tống gia, tương lai sẽ trở thành tộc trưởng. Nếu tộc trưởng của một dòng họ lớn hậu duệ, thì ngoài sẽ nhạo Tống gia thế nào!
Chu thị chìm im lặng một lúc lâu.
Nhân lúc , Tống Chấn Đình ngẩng lên thê tử của là Trang thị.
Thấy bà đang bộ điềm nhiên, mắt mũi, mũi tâm, trông như đang nhập định, ông khỏi giật nhẹ khóe miệng.
Bà đúng là giả vờ.
Bề ngoài thì giả bộ bất lực, chẳng thể can thiệp, nhưng trong lòng chắc chắn đang đắc ý.
Tuy nhiên, ông cũng trách bà.
Mẫu ông đôi khi thực sự quá mạnh mẽ, còn phần keo kiệt, khiến thê tử ông chịu ít ấm ức.
Thỉnh thoảng nàng đấu một chút, ông cũng hiểu và thông cảm.
Trên đời đúng là những chỉ nhẫn nhịn chịu đựng, nhưng thê tử của ông, Trang thị, tuyệt đối trong đó.
Im lặng một lúc lâu, Chu thị mới khô khan mở lời: "Ngươi quy tắc thưởng tiền trong phủ, chỉ dạy dỗ ngươi, ai ngờ ngươi cứng đầu như . Ta, một lão bà, cũng kìm lời mà bảo phạt ngươi quỳ từ đường. Thôi , cần phạt quỳ từ đường nữa, ngươi mau xuống , đừng gây chuyện thêm."
Khương Xuân chớp mắt.
Chu thị dễ dàng nhượng bộ như ?
Cứ tưởng sẽ cầm cự mái nhà một hồi lâu, nàng mặc bao nhiêu lớp áo bên trong, còn khoác thêm tấm áo choàng lông cáo từ hệ thống thưởng điểm, nên sợ lạnh.
Ai ngờ nàng đánh giá quá cao sự cứng đầu của Chu thị.
Thật dễ dàng gì, bà cũng lời nhún nhường.
Nhìn bà chồng Trang thị của mà xem, mắt tròn xoe, rõ ràng ngạc nhiên nên lời.
nếu lời ngọt là nàng liền xuống, thì chẳng sẽ mất mặt quá .
Thế là Khương Xuân liền hừ một tiếng: "Ai mà thật sự nghĩ nên phạt con, chỉ là cố tình thế để dụ con xuống, lén đưa con từ đường nhốt trong phòng tối?"
Chu thị tức giận : "Dụ ngươi từ đường nhốt trong phòng tối? Nếu đám gia nhân ở Tùng Hạc Viện cách gì để quản ngươi, cũng để ngươi leo lên mái nhà dọa ."
Khương Xuân giả bộ suy nghĩ một chút, khúc khích: "Lời lý, đến con cũng thể phản bác ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-276.html.]
nàng vẫn chịu xuống, mà còn đà lấn tới, sang Tống Chấn Đình và Trang thị: "Phụ , mẫu , hai chứng cho . Nếu bà lừa con xuống ép con diễn " võ hành" (đánh ), thì bồi thường cho con một ngàn lượng bạc."
"Một ngàn lượng bạc?" Chu thị kinh ngạc hét lên.
Khương Xuân khoanh tay, hừ lạnh: "Nếu ikhông đồng ý, chẳng là ý định lừa con ? Mà con thấu mưu kế, thì tất nhiên con dễ mắc bẫy."
Chu thị tức giận đến nghẹn lời.
Tống Chấn Đình giả vờ khó xử, thở dài than thở, " nhỏ" với Trang thị: "Ôi, An ca đúng là khổ, rể nhà thì chớ, còn thể chịu cảnh thê thảm vô hậu nữa..."
Chu thị trừng mắt Tống Chấn Đình.
Con trai lớn nghĩ bà lão lú lẫn, nhận mưu tính của , còn dám giả vờ than vãn mặt bà ?
Chu thị cũng thể thật sự bỏ qua chuyện .
Để mặc Khương Xuân mái nhà thế , bất kể là cảm lạnh gây nguy hiểm đến tính mạng, vì lạnh mà thể sinh con, bà cũng chẳng cách nào giải thích với đứa cháu trai lớn.
TBC
Chu thị nghiến răng : "Một ngàn lượng bạc thì một ngàn lượng bạc, chấp nhận. Mau xuống đây ngay."
Khương Xuân lập tức tươi rạng rỡ.
Thậm chí nàng còn tâm trạng trêu chọc Chu thị: "Lão thái thái con lăn xuống ? Vậy con nên lăn một vòng mà lăn thẳng xuống ?"
Trang thị nàng đang đùa, nhưng vẫn sợ hãi, vội vàng quát lên: "Không , An ca nhi tức phụ, đừng bậy, cẩn thận ngã xuống dậy nổi nữa."
Khương Xuân đưa tay kéo cái thang gỗ đang ngang mái nhà và từ từ thả nó xuống.
Trang thị giơ tay lên, lệnh cho những bà tử phía : "Mau qua đỡ đại thiếu phu nhân."
Mấy bà tử lập tức ùa lên.
Khương Xuân bước xuống thang gỗ, chậm rãi leo từ mái nhà xuống.
Sau đó, nàng nhảy nhót chạy đến mặt Chu thị, khiêu khích: "Lão thái thái, định bắt con quỳ từ đường ?"
Chu thị trợn mắt nàng một cách dữ dằn, phất tay như đuổi ruồi: "Đi, , , mau rời khỏi Tùng Hạc Viện của ."
Khương Xuân tặc lưỡi, tiếc rẻ : "Thật đáng tiếc, một ngàn lượng bạc bay mất ."
Chu thị: "..."
Tống Chấn Đình: "..."
Trang thị: "..."
Khương Xuân bước , vài bước đầu với Chu thị: "Lão thái thái, mà phạt con quỳ từ đường thì cứ gọi con, con sẵn sàng đến ngay."
Trang thị khỏi co giật khóe miệng.
Thật đúng là tức c.h.ế.t mà.
Cuộc đối đầu trực diện đầu tiên giữa Khương Xuân và Chu thị, nhờ sự mặt dày và nhanh nhẹn của , Khương Xuân giành chiến thắng lớn.
Dù mất một ngàn lượng bạc, nhưng cảm giác thành tựu vô cùng mãn nguyện.
Về đến Đan Quế Viện, nàng lập tức sai Lý ma ma nấu cho một bát canh gừng.
Dù mặc nhiều lớp áo, nhưng mái nhà đón gió lạnh suốt nửa canh giờ, hàn khí chắc chắn xâm nhập cơ thể.
Vì uống ngay canh gừng để xua tan hàn khí, tránh cảm lạnh.
Nghĩ đến việc Tống Thời An cũng đang bôn ba bên ngoài, nàng đổi ý: "Nấu hai bát, khi đại gia về, hâm nóng cho uống."
Nấu canh gừng là việc tốn thời gian, chuẩn vẫn hơn là vội vàng nấu như lúc .
Vì , khi Tống Thời An về phủ, lập tức uống một bát canh gừng nóng hổi.
Hắn đưa cái bát cho Quế Chi, dậy bình phong bộ y phục thường ngày.
Khi bước từ phía bình phong, : "Nương tử thật chu đáo, thậm chí còn gọi chuẩn canh gừng cho vi phu."
Nghĩ kiếp , bất kể lúc nào trở về Đan Quế Viện, đón tiếp chỉ vài tiểu đồng vụng về và mấy bà tử thô lỗ phép chính phòng.