Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 283

Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:42:02
Lượt xem: 112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Xuân tươi: "Lúc đó nghĩa mẫu sẽ ngay thôi."

Nghĩa mẫu của nàng vốn là dẫn đầu xu hướng mua sắm của giới quý phụ kinh thành, nàng nhất định sẽ tặng công chúa một thẻ VVIP trọn đời, mua hàng cao cấp lúc nào cũng .

Trưởng công chúa Tân Thành khẩy: "Vậy bản cung sẽ chờ xem trò của ngươi, xem ngươi thế nào."

Khương Xuân đầy tự tin: "Ta sẽ , chỉ thể đến méo miệng thôi."

Sự tự tin đến từ khả năng kinh doanh của nàng, thứ mà , dù chỉ là trình độ tạm thôi.

nàng những sản phẩm trang điểm chất lượng cao do hệ thống cung cấp, những món "cà rốt" câu kéo các quý phụ, nàng chẳng lo hàng hóa trong tiệm sẽ ế.

Tất nhiên, nếu nàng thể nhờ Chung Văn Cẩn mua hộ mấy món đồ trang điểm mà thời cổ đại như phấn mắt, mascara, phấn tạo khối và phấn bắt sáng thì càng .

Khương Xuân ở phủ Trưởng công chúa Tân Thành đến tận chiều muộn, mới mang theo những món quà to nhỏ trở về nhà họ Tống.

Nàng than nghèo vô ích, Trưởng công chúa Tân Thành còn thêm cho nàng mười cặp thỏi vàng nhỏ, mỗi cặp năm lượng quà mà Hạ ma ma chuẩn .

Một trăm lượng vàng, quy đổi bạc thì một nghìn lượng.

Quả nhiên, lông cừu vẫn nhổ từ con cừu nhiều lông nhất, một nhổ là đủ bằng mười .

Trong phủ đang náo nhiệt, hóa là hôm nay cả gia đình quản gia Tông, quản lý vài điền trang hồi môn của Trang thị, đều trở về cùng lúc.

Người vui nhất kể đến Lưu quản sự.

Ông điều đến nhà họ Tông hơn ba tháng, giờ cuối cùng cũng thể thành nhiệm vụ và về. Dù bà chủ coi trọng ông, tiền lương cũng gấp đôi so với ở nhà họ Trang, nhưng dù tổ vàng tổ bạc cũng bằng cái ổ của chính . Cha , vợ con ông đều ở nhà họ Trang, nên ông luôn mong mỏi sớm trở về.

Người vui thứ hai là Khương Xuân.

Nàng đang chờ quản gia Tông trở về để nhờ ông giúp thu mua đồ dùng cho hai cửa tiệm của .

Thật , gia đình quản gia Tông định trở về sớm hơn, nhưng vì gần đây tuyết lớn liên tiếp hai trận, đường quá khó khăn, nên mãi đến hôm nay mới về .

Khương Xuân sai Quế Hoa mang đến cho gia đình quản gia Tông hai tấm vải bông mịn và hai mươi cân bông.

Hai tấm vải bông mịn giá hơn tám trăm văn, hai mươi cân bông cũng tám trăm văn, tổng cộng gần hai lượng bạc.

Phu nhân quản gia Tông, Khưu thị, thấy đại thiếu phu nhân thưởng nhiều đồ như , liền kinh ngạc với quản gia Tông: "Đại thiếu phu nhân thật hào phóng? Không đồn rằng nàng xuất từ gia đình g.i.ế.c lợn ở quê, khi kinh thành chẳng mang theo bao nhiêu của hồi môn ?"

Quản gia Tông trầm ngâm một lúc, khẳng định: "Chắc chắn đại thiếu phu nhân việc nhờ , nên mới hậu thưởng cho nhà như ."

"À? Nhờ ông việc?" Khưu thị lo lắng ông, "Không là nhờ ông chuyện gì thất đức chứ?"

Quản gia Tông lườm bà một cái, vui : "Bà nghĩ linh tinh gì ? Đại thiếu phu nhân là một nữ nhân trong nội viện, thể chuyện thất đức gì chứ?

Với , cho dù nàng chuyện thất đức, cũng thể tìm giúp.

Ta là quản gia của nhà họ Tông, quản gia của nàng . Sao thể giao những việc bí mật đáng c.h.é.m đầu cho mà nhờ ?"

Khưu thị ngẫm , liền hiểu ý của phu quân, lập tức thở phào nhẹ nhõm, : "Nếu chỉ là việc nhỏ, thì ông hãy giúp đại thiếu phu nhân một tay."

Quản gia Tông gật đầu: "Là thế đấy."

Chứ đừng đến chuyện đại thiếu phu nhân thưởng cho nhà nhiều đồ như , cho dù thưởng, nếu nàng lệnh, dám ?

Gia đình thể thoát khỏi những công việc nặng nhọc, nhà họ Tống, đều nhờ công lao của đại gia.

Nể mặt đại gia, cũng cung kính với đại thiếu phu nhân hơn.

Nói là , ngày hôm , quản gia Tông đến Đan Quế Viện tạ ơn, tiện thể xem đại thiếu phu nhân nhờ việc gì.

Khương Xuân trò chuyện dăm ba câu với Tông quản gia đưa hai danh sách mua sắm, do Trịnh Côn – quản lý tiệm vải – và Tào Oanh – quản lý tiệm phấn son – .

Nàng bảo Quế Chi đưa cho ông : "Ta định mở hai cửa tiệm, đây là những món đồ cần thiết cho hai cửa tiệm đó. Ta nhờ Tông quản gia giúp đỡ mua hộ. Giao cho khác thì yên tâm, ít ai như Tông quản gia, thông thạo thứ bao giờ lấy một cây kim sợi chỉ của chủ nhân."

Tông quản gia nàng khen ngợi mà thấy hổ, vội nhận lấy hai tờ danh sách : "Đại thiếu phu nhân yên tâm, sẽ cố gắng nhanh chóng mua giúp phu nhân."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-283.html.]

May mà chỉ là mua đồ cho việc mở tiệm, quá khó khăn, trong khả năng của ông.

Quả nhiên, lâu , ông mua sắm đầy đủ tất cả những món đồ ghi trong danh sách. Sau đó, ông đến Đan Quế Viện, hỏi Khương Xuân khi nào tiện để chuyển hàng đến tiệm.

Khương Xuân liền sai báo cho Trịnh Côn và Tào Oanh, dặn họ những ngày tới hãy ở tiệm, sẽ định kỳ đến giao hàng.

Giải quyết xong chuyện lớn kéo dài bấy lâu, Khương Xuân cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.

Tuy nhiên, nàng để rảnh rỗi, ngay lập tức nhờ Vũ quản sự mua về thịt heo và lòng heo để chuẩn thêm một mẻ lạp xưởng khô.

Nếu kéo dài thêm nữa, sẽ kịp cho Tết.

Trang thị khi chuyện, khỏi ngán ngẩm: "Một con heo lạp xưởng còn đủ cho con ăn , còn thêm một con nữa?"

Khương Xuân hì hì: "Làm nhiều một chút cũng mà, chúng ăn hết thì thể gói lễ Tết để biếu tặng họ hàng, bạn bè."

Trang thị: "..."

Nghe cũng hợp lý, bà phản bác thế nào.

Khương Xuân còn điều mà bổ sung thêm: "Con sẽ biếu nhiều hơn cho nhà cữu. Hai đối xử với con , từ sớm chuẩn sẵn quà gặp mặt phong phú. Con hiếu thảo với họ thêm một chút cũng là điều nên ."

Trang thị trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái.

Dù Khương Xuân lúc nào cũng vẻ nghiêm túc, nhưng thực nàng điều, hiểu rõ ai mới là đáng để nàng trân trọng.

Trân trọng nhà của còn khiến Trang thị vui hơn cả việc trân trọng chính bà.

Trang thị nở nụ : "Cảm ơn con lo nghĩ cho họ."

Khương Xuân đắc ý nhếch khóe môi.

Làm lòng bà chồng sĩ diện như Trang thị, thực sự chuyện khó.

nàng cũng may mắn vì gặp Trang thị, ngoài cứng trong mềm. Nếu đổi là một bà chồng khó tính, lẽ hai con cãi ba mỗi ngày mà đến tối.

*

TBC

Giống như lạp xưởng, Khương Xuân gọi Chung Văn Cẩn và ba tỷ nhà họ Tống đến giúp.

Vừa , mấy trò chuyện.

Chung Văn Cẩn vui vẻ : "Mẫu ngoài mặt cứng rắn, nhưng trong lòng mềm mỏng, ban đầu quản gia để dùng, mà hôm nay giao con trai của Tương quản sự là Tương Hữu Phúc cho ."

Khương Xuân cũng vui: "Tốt quá, là tiệm hàng ngoại của chúng cuối cùng cũng một quản gia đáng tin cậy trông coi."

" ." Chung Văn Cẩn gật đầu, đó : "Bận rộn bao lâu nay, giờ cuối cùng cũng sắp xong xuôi hết . Nếu gì bất ngờ, dự định mở cửa ngày mười tám tháng Chạp."

Khương Xuân với tay dính đầy dầu mỡ, ôm quyền to: "Chúc mừng nhị thăng chức thành đại chủ tiệm hàng ngoại."

Chung Văn Cẩn cũng hòa theo, với tay dính dầu mỡ, ôm quyền : "Chúc mừng đại tẩu thăng chức thành nhị chủ tiệm hàng ngoại."

Khương Xuân lập tức bật .

Ba tỷ nhà họ Tống liền nhanh chóng chúc mừng hai .

Sau khi đùa một lúc, Chung Văn Cẩn hỏi Khương Xuân: "Đại tẩu, tiệm vải và tiệm phấn son của tẩu chuẩn đến ? Có kịp khai trương Tết ?"

Khương Xuân lắc đầu, thở dài: "Hàng hóa nhờ Tông quản gia mua vẫn đang giao, mất ba ngày nữa mới xong.

chuẩn xong hết, thì cũng chỉ mới thành khung sườn cơ bản thôi.

Việc nhập hàng vẫn còn lắm chuyện lo, Tết chắc chắn là kịp."

Nói nhỉ, về chuyện mở tiệm, Khương Xuân gấp gáp quá vội.

Gấp là nhanh chóng khai trương để kiếm tiền, nhưng đường tắt, nàng để Trịnh Côn và Tào Oanh – hai quản lý – đủ cơ hội rèn luyện.

Dù gì, họ sẽ là cánh tay của nàng, chỉ khi năng lực của họ nâng cao và cải thiện, nàng mới thực sự thể thảnh thơi.

Loading...