Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 285

Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:42:07
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa hàng Dương Hóa rõ ràng là một cây tiền, mỗi ngày kiếm bạc ngừng. Nàng chỉ đầu tư một ngàn chín trăm lượng bạc mà chiếm năm phần cổ phần thì thực sự quá mặt dày.

Hơn nữa, cổ phần càng nhiều thì trách nhiệm càng lớn, mà nàng chỉ hưởng tiền chứ việc.

Sau một hồi đấu khẩu, nàng cuối cùng cũng thành công nhường bớt một phần cổ phần, chỉ giữ bốn phần nhị đông gia.

Mặc dù mất quyền lên tiếng, nhưng bù nàng thể lười biếng.

Chung Văn Cẩn cảm động đến rơi nước mắt, liên tục đại tẩu còn thiết hơn cả tỷ ruột.

TBC

Nàng còn ghé tai Khương Xuân thì thầm: "Đại tẩu, nếu đại ca dám phụ lòng tẩu, nạp nuôi thông phòng, sẽ giúp tẩu tìm vài loại kỳ dược của ngoại bang, biến thành thái giám!”

Khương Xuân: "..."

Nàng bật .

Trước đây, nàng cũng từng với Tống Thời An, nếu dám phụ lòng nàng, nàng sẽ thiến .

Giờ đây, Chung Văn Cẩn cũng y hệt.

Chẳng lẽ hai họ xuyên đến từ cùng một nơi?

Khương Xuân đáp: "Đa tạ nhị , nhưng đại ca của trung thành với , chắc chắn sẽ với ."

Chung Văn Cẩn lắc đầu bất lực.

Đại tẩu đúng là quá si tình, thật cứu nổi nữa.

Nam nhân thời cổ đại, mấy ai nạp , nuôi thông phòng?

Nhiều kẻ bên ngoài vẻ quân tử, chẳng màng nữ sắc, nhưng thực chất trong nhà thất đầy cả phòng.

Đại ca vẻ lạnh lùng, xa cách với , chỉ quan tâm đến đại tẩu, nhưng ai dám đảm bảo mười năm, hai mươi năm vẫn sẽ như ?

Ngay cả với tên ngốc một lòng một như Tống Thời Duệ, nàng cũng tin tưởng, sớm chuẩn cho tình huống nhất.

Nhìn vẻ mặt khó tả của Chung Văn Cẩn, Khương Xuân cũng đoán suy nghĩ của nàng, liền : "Yên tâm , nếu dám phản bội , chẳng cần giúp, tự cầm dao, cho thành công công. Nếu , thì để cho , tài thiến heo của nổi danh mười dặm quanh vùng, nhanh chuẩn, mệnh danh là thiến heo một ở trấn Hồng Diệp."

Chung Văn Cẩn: "..."

Suýt quên mất, đại tẩu đúng là kẻ mạnh tay, thù là xử ngay.

Nàng vội vàng khuyên nhủ: "Thiến đại ca thì đúng là sảng khoái thật, nhưng đại tẩu thể sẽ phạm luật, bắt và xử tội đấy. Vẫn là cách của an hơn, ngay cả thái y của Thái y viện cũng khó lòng phát hiện ."

Dược liệu đó là hormone nữ, mà phát hiện chứ?

Khương Xuân Chung Văn Cẩn ý , liền giơ ngón tay cái khen ngợi, : "Vẫn là nhị mưu lược sâu xa."

Rồi nàng đùa thêm một câu: "Ta nên mặc niệm cho nhị nhỉ?"

Chung Văn Cẩn hừ lạnh một tiếng: "Nếu phu quân dám phản bội , lập tức cho uống loại kỳ dược của ngoại bang, biến thành công công!"

Khương Xuân bật .

May , Tống Thời Duệ – nam chính trong nguyên tác – từ đầu đến cuối chỉ đối với Chung Văn Cẩn, từng dây dưa với bất kỳ ai khác.

Vì thế cũng cơ hội nhận "trải nghiệm công công" để cảm giác thái giám .

Còn về việc buôn bán của cửa hàng Thượng Phong Dương Hóa, quả nhiên phát đạt.

Mặc dù trong cửa hàng chỉ bốn loại hàng hóa bày bán là cao chữa tê cóng, gương thủy tinh, đồng hồ bỏ túi và xà phòng, nhưng vì đều là hàng hiếm từ ngoại bang nên khách hàng tới tấp ngớt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-285.html.]

Những chiếc gương cầm tay giá năm lượng bạc, gương trang điểm để bàn giá tám lượng và đồng hồ bỏ túi giá mười lượng bạc, như thể cần tiền, các phú hào tranh mua hết.

Điều còn rẻ hơn nhiều so với những món gương và đồng hồ ngoại bang do các đội tàu mang đến, ai mà mua thì đúng là đồ ngốc!

Ngược , cao chữa tê cóng giá hai trăm văn một lọ và xà phòng giá một trăm văn một cục bỏ qua, hầu như ai hỏi đến.

Hôm nay là ngày khai trương đầu tiên, Chung Văn Cẩn và Khương Xuân cũng đến cửa hàng, hai trong nhã gian lầu hai, uống xem cảnh náo nhiệt.

Chẳng mấy chốc, chưởng quỹ Tương Hữu Phúc vội vã chạy lên, lau mồ hôi cầu cứu: "Đại nãi nãi, nhị nãi nãi, gương cầm tay, gương trang điểm và đồng hồ bỏ túi đều sắp hết hàng, tối đa chỉ còn bán một khắc nữa là sẽ cháy hàng. Nhị nãi nãi, xem thể liên hệ với thương nhân ngoại bang bổ sung thêm hàng gấp ?"

Chung Văn Cẩn mỉm : "Hàng thì , nhưng vận chuyển tới. Bán hết thì treo biển hết hàng, bảo họ mai ."

Nàng ngừng một chút, : "Hoặc bảo họ xem thử cao chữa tê cóng và xà phòng của chúng , hai món đó cũng , đừng chỉ chăm chăm mua gương và đồng hồ."

"Vâng." Nghe hàng đến, Tương Hữu Phúc vốn nhân dịp buôn bán mà bán thêm chút hàng, nhưng cũng đành ngậm ngùi thở dài vội vàng chạy xuống tiếp khách.

Khương Xuân liếc mắt Chung Văn Cẩn, : "Nhị đang cố ý bán hạn chế ?"

Chung Văn Cẩn đáp: "Vật hiếm mới quý, nếu mở cửa bán hết , để phú hào trong kinh thành ai cũng thể mua , thì còn gì là đặc biệt nữa?"

Khương Xuân giơ ngón tay cái khen ngợi: "Nhị quả thật giỏi kinh doanh, học hỏi nhiều hơn."

Chung Văn Cẩn mím môi suy nghĩ, chủ động : "Đại tẩu, cửa hàng phấn son của tẩu tìm nguồn hàng đáng tin cậy ? Có cần giúp nhập ít phấn son từ thương nhân ngoại bang ?"

Khương Xuân vui mừng : "Thật ? Vậy thì thật tuyệt quá!"

Nàng vốn ý định từ lâu, chỉ là tìm dịp thích hợp để nhắc tới, ngờ Chung Văn Cẩn tự đề nghị.

Đệ quả thật là thiên thần của nàng!

Nàng giải thích: "Mẫu giới thiệu cho một chưởng quỹ là Tào nương tử, bà tìm một nhà phấn son nổi tiếng lâu đời thể cung cấp hàng cho chúng . đồ của họ cũng bình thường, nếu chỉ bán hàng của họ thì e rằng doanh sẽ lắm. Ta đang thiếu những món hàng để thu hút khách, nhị quả là giúp đúng lúc!”

Dù là thời cổ đại hiện đại, tiền của phụ nữ luôn dễ kiếm nhất. Vì , Chung Văn Cẩn cũng từng nghĩ đến việc mở một cửa hàng bán phấn son, bán các sản phẩm chăm sóc da và mỹ phẩm hiện đại.

Chỉ cần vài đồng cho một cây bút kẻ mày bút kẻ mắt, mười mấy đồng cho một hộp phấn mắt, vài chục đồng cho một thỏi son, mang đến thời cổ đại, tăng giá lên gấp mấy chục cũng vẫn dễ bán.

nàng quá nhiều việc kinh doanh khác để . Đã , nếu đại tẩu mở cửa hàng phấn son, thì nàng thể đại lý cho, cần bận tâm vẫn thể dễ dàng kiếm tiền hoa hồng.

Chung Văn Cẩn : "Chờ khi nào gặp thương nhân ngoại bang, sẽ một danh sách hàng hóa cho đại tẩu. Sau khi tẩu xem qua loại hàng và giá cả, cho một đơn hàng, sẽ giúp tẩu lấy hàng."

Khương Xuân gật đầu: "Nhị suy nghĩ chu đáo, như thì quá."

Quả thật tuyệt, ngoài những loại phấn son cao cấp mà nàng rút từ hệ thống điểm danh, giờ thêm các sản phẩm chăm sóc da và mỹ phẩm hiện đại "cà rốt" để dụ khách, há sợ gì những quý bà quý cô mắc câu?

*

Khi hai tỷ đang hào hứng bàn chuyện kinh doanh lầu, ngoài cửa hàng Thượng Phong Dương Hóa xuất hiện một nhóm học trò mặc đồng phục của Quốc Tử Giám.

Tống tam gia, Tống Thời Thiền, đầu thúc giục đám đồng môn phía : "Mọi nhanh lên, đừng chậm chạp nữa, coi chừng đến muộn, cao trị tê cóng mua sạch hết."

Quốc Tử Giám còn gọi là trường con nhà quan, chỉ con cháu quan viên từ tứ phẩm trở lên mới tư cách học.

Người trong Quốc Tử Giám thiếu bạc, nhưng để rèn luyện tính tình con cháu nhà quan, trong ký túc xá chỉ sưởi long bằng ban đêm, còn phòng học ban ngày thì sưởi, cũng đốt lò than.

, đám con nhà giàu lạnh đến nỗi tay chân nứt nẻ, ngứa ngáy, gãi đến sứt da trầy thịt.

Tống Thời Thiền trở về từ mỏ Bắc Sơn, tình trạng tê cóng của còn nghiêm trọng hơn bọn họ, đều là khó khăn như .

Ai ngờ khi Tống Thời Thiền dùng cao trị tê cóng mà đại tẩu mua cho từ thương nhân ngoại bang, vết tê cóng ngày một thuyên giảm, đầy nửa tháng khỏi hẳn.

Còn bọn họ mỗi ngày bôi ba loại cao trị tê cóng do Thái Y Viện chế, cũng chỉ tạm giảm một nửa, trong khi những chỗ khác nổi lên thêm.

, khi hai tẩu tẩu của Tống Thời Thiền khai trương cửa hàng, bên trong còn bán loại cao trị tê cóng mà từng dùng, hơn ba mươi đồng môn của liền kéo đến tranh mua.

Loading...