Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 289

Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:42:17
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Xuân khỏi co giật khóe miệng.

là một đứa cháu "hiếu thảo" quá mức.

Nếu Chu thị mà lời , chắc chắn sẽ tức đến hộc máu.

Phải rằng Tống Thời Thiền là con của Ly thị, cháu trai mà Chu thị yêu thương nhất, ai sánh bằng.

Thấy đại tẩu lộ vẻ khó xử, Tống Thời Thiền vội hỏi: "Đại tẩu sẽ mách lão thái thái chứ?"

Khương Xuân liếc một cái: "Mách gì? Lão thái thái cho lợi ích gì ."

Tống Thời Thiền thở phào nhẹ nhõm ngay lập tức.

Hắn thẳng , cúi chào thật sâu, nghiêm túc : "Đa tạ đại tẩu nhắc nhở, nếu hôm nay tiểu thật sự rơi bẫy của kẻ khác ."

Khương Xuân giơ tay phẩy nhẹ, : "Chúng một nhà, cần khách sáo như , tam ."

Hai trò chuyện thêm một lúc, Tống Thời Thiền mới cáo từ: "Các lớp ở Quốc Tử Giám đều nhờ mua thuốc trị nẻ, hỏi nhị tẩu xem thể nhập đủ hàng ."

Khương Xuân mỉm : "Cứ , nhị tẩu đang ở nhà đấy."

Những ở Quốc Tử Giám đúng là ngốc mà nhiều tiền, chính là khách hàng lý tưởng của thuốc trị nẻ.

Hơn nữa, nhờ họ truyền bá, các giám sinh giàu khác chắc chắn cũng sẽ đến mua.

Ha ha, cứ đợi mà đếm tiền thôi!

Vừa khi Tống Thời Thiền , Khương Xuân liền lập tức đến thư phòng của Tống Thời An, một mảnh giấy nhỏ, nhờ đưa đến Hàn Lâm Viện cho .

Cái "bạch liên hoa" cùng ba tên vô chính là của Tiết Kỳ, đồng học của tam hoàng tử. Trước đây chúng lộ diện, nên Khương Xuân thể với Tống Thời An về việc .

Giờ thì bọn chúng tự nhảy , nàng kịp thời báo cho Tống Thời An, để xử lý.

Nếu thể truy manh mối của Tiết Kỳ, cắt một cánh tay của tam hoàng tử thì càng .

Nếu , chỉ cần trừ bỏ bốn , cũng khiến Tiết Kỳ mất vài quân cờ hữu dụng, đồng thời xem như một lời cảnh cáo.

Nếu còn dám tính kế với Tống gia, tới kẻ trừ chỉ là vài quân cờ nữa .

*

Thật Tống Thời An từ lâu.

Đời những chuyện ngu xuẩn mà Tống Thời Thiền đều nắm rõ, thể cử theo dõi?

Ngay khi sự việc xảy , của bám theo bốn đó và phát hiện một căn nhà riêng của Tiết Kỳ.

Biết rằng ba tên nam nhân rời , còn Tiết Kỳ và cô nương đang ở trong nhà riêng, Tống Thời An lập tức sai báo tin cho thê tử của Tiết Kỳ là Phan thị.

Phan thị xuất từ gia đình võ tướng, nổi danh là "Sư tử Hà Đông" trong kinh thành, thường ngày quản Tiết Kỳ nghiêm, trong nhà một thông phòng thất nào.

Nghe tin phu quân nhà riêng và dưỡng ngoại thất, Phan thị liền xách thanh bảo kiếm tường, cưỡi ngựa phóng thẳng đến nơi để bắt gian.

Chưa đầy nửa khắc, nàng tới nhà riêng của Tiết Kỳ, đó xông bắt quả tang và cô nương đang quấn quýt bên .

Kết quả là Tiết Kỳ một trận đòn tơi bời, mặt mũi cũng cào xước.

Còn "bạch liên hoa" càng thê thảm hơn, Phan thị trói chặt trong tình trạng lõa lồ ném đường cho xem.

Tin tức chấn động chỉ trong nửa ngày truyền khắp ngõ ngách của kinh thành.

Lúc chạng vạng, Tống Thời Thiền một nữa vội vàng chạy đến Đan Quế Viện, tay ôm n.g.ự.c kêu lên: "Đại tẩu , may mà tẩu nhắc nhở, thêm nhanh trí, nếu thành con rùa mọc đầy cỏ xanh đầu, khi còn nuôi con cho tên cẩu tặc Tiết Kỳ !"

Khương Xuân đang ăn tối cùng Tống Thời An, lập tức phun một ngụm canh sườn.

Vừa ho mắng: "Tam , ám sát tẩu ?"

"Ầm ĩ như thì thể thống gì, chút trọng!" Tống Thời An trừng mắt Tống Thời Thiền, nhanh chóng đưa tay vỗ lưng cho Khương Xuân.

Khương Xuân bình tĩnh , liền hỏi Tống Thời Thiền: "Đệ ăn gì ? Nếu ăn thì xuống ăn cùng ."

Tống Thời Thiền lập tức nắm lấy cơ hội: "Đệ ăn, tiểu xin khách khí nữa."

Tống Thời An lườm một cái, nhưng vì Khương Xuân lên tiếng nên cũng tiện đuổi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-289.html.]

Khương Xuân bảo mang cho Tống Thời Thiền một bát cơm và thêm đôi đũa.

Tống Thời Thiền gắp một miếng lạp xưởng cay bỏ miệng, nhai giơ ngón tay cái khen ngợi Khương Xuân.

Nuốt xong, tức tối : "Thật công bằng, tại tên cẩu tặc Tiết Kỳ đó chỉ tính kế , mà là đại ca với nhị ca? Chẳng lẽ thấy dễ bắt nạt ?"

Khương Xuân đáp: "Vì tam tâm tư đơn thuần nhất, nên bọn chúng mới nhằm ."

Tống Thời An vốn mưu mô lão luyện, mấy trò nhỏ nhặt thể qua mắt .

Còn Tống Thời Duệ thì đầu óc cứng nhắc, chẳng thương hoa tiếc ngọc, thậm chí thèm liếc mắt "bạch liên hoa" một .

Nếu nàng ý định lao , chắc chắn sẽ đá bay ngay lập tức.

Tống Thời An lạnh nhạt : "Tâm tư đơn thuần nghĩa là ngốc nghếch."

Tống Thời Thiền bực bội, liền mách với Khương Xuân: "Đại tẩu, tẩu quản đại ca , cứ châm chọc ."

Khương Xuân dùng đũa gõ nhẹ bát của Tống Thời An, mắng yêu: "Phu quân, tam vẫn còn là trẻ con, đừng thật tổn thương tâm hồn non nớt của ."

Tống Thời Thiền năm nay mười tám, sắp đến tuổi đội mũ trưởng thành: "..."

Hắn tức tối : "Đại ca đại tẩu đúng là một cặp, đều là đồ xa!"

Tống Thời An đắc ý : "Tất nhiên , với đại tẩu ngủ chung một giường mà, nếu thấy ghen tị thì mau bảo nhị thẩm tìm cho một mối, để khỏi ngoài mà thương hoa tiếc ngọc."

Tống Thời Thiền lập tức lớn tiếng phản đối: "Đệ nào ghen tị? Đệ thương hoa tiếc ngọc ở ngoài ? Đại ca, đừng vu khống như thế!"

Khương Xuân thấy nóng nảy, an ủi: "Đại ca chỉ đùa thôi, đừng để ý, mau ăn cơm ."

TBC

Tống Thời Thiền hóa cơn giận thành ăn uống, bực bội : "Tại đại ca chê , sẽ ăn đến khi đại ca trở thành kẻ nghèo rớt mùng tơi!"

Tống Thời An nhàn nhạt : "Ta vốn dĩ là kẻ nghèo rớt mồng tơi, tiền bạc đều trong tay đại tẩu của ."

Tống Thời Thiền: "..."

Hai thật quá đáng, thể đừng lúc nào cũng sức khoe ân ái như !

---

Theo lời Tống Thời An, tiểu cô nương định quyến rũ Tống Thời Thiền phu nhân của Tiết Kỳ, tức Phan nương tử, bắt trói và thả đường cho vây xem cả buổi chiều.

Sau đó, nhân lúc Tiết Kỳ nha môn việc, Phan nương tử liền cho bán cô nương cho một thương nhân ngang qua.

Khi Tiết Kỳ tan việc trở về và chuyện , đoàn thương nhân sớm xa, còn bóng dáng nữa.

Đoàn thương buôn Tiết Kỳ cả một ngày đường, thêm đó cũng họ về hướng Nam Bắc, nên dù đuổi theo cũng thể tìm .

Tiết Kỳ tức giận nguôi.

Việc huấn luyện một nữ gián điệp như Tô Nhược tốn nhiều năm tháng, nếu năng lực kém, khi mười năm cũng thành tài.

Trong tay Tiết Kỳ cũng chẳng bao nhiêu nữ gián điệp, mà một trong đó chính thê tử của bán mất.

Đáng còn dám nổi giận, bởi khi Phan nương tử bắt gian tại giường với Tô Nhược, còn lời nào để biện bạch.

Không nổi giận mà còn thê tử đánh cho bầm dập, mặt mày chi chít vết cào cấu, nếu dám lớn tiếng, chỉ e cái mạng của cũng khó giữ.

Ba thuộc hạ là Hoàng lão đại, Hoàng lão nhị và Hoàng lão tam, khi rời khỏi tư gia của hôm , cũng còn tung tích.

Tiết Kỳ đoán rằng họ gặp chuyện chẳng lành.

Nhìn từ đó mà thấy, kế hoạch lừa gạt Tống Thời Thiền của nhà họ Tống thấu.

Hắn tự hỏi, tư gia của vốn kín đáo an bấy lâu, tại hôm qua nương tử đột ngột tìm tới bắt gian? Thì là nhà họ Tống báo tin.

Đây chính là sự trả thù của họ.

Tuy rõ hai chuyện đều do nhà họ Tống tay, cũng thể ngoài.

Vì hoàng đế vẫn còn nghi kỵ các hoàng tử, nên tranh đấu giữa tam hoàng tử và thái tử thể công khai.

Cả hai bên chỉ thể âm thầm dùng những thủ đoạn ngầm, dám rầm rộ quá, để tránh trở thành con gà hoàng đế g.i.ế.c gương.

Do đó, Tiết Kỳ đành nuốt cục tức xuống, đợi cơ hội khác để báo thù.

Loading...