Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 292
Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:42:24
Lượt xem: 101
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếc là nàng còn ở trong làng nữa, nếu nàng nhất định sẽ mang hạt dưa đến xem náo nhiệt.
Khương Triệu Niên còn thêm một chuyện trong tộc, là những việc đáng kể, Khương Xuân xong cũng quên luôn, quá để tâm.
Nàng đưa lá thư cho Tống Thời An, đó duỗi một cái, cảm thán: "Tình hình ở quê nhà vẫn , thấy họ sống , cũng an tâm ."
Chờ Tống Thời An xong thư của Khương Triệu Niên, nàng lấy , gom tất cả thư với dặn Quế Chi: "Bảo đưa đến Khương phủ ở ngõ Thăng Bình, giao cho cha , rằng quà đáp lễ của quê nhà kịp sắp xếp, để họ thư cho đỡ nhớ."
Cha nàng mấy hôm nay chút bồn chồn yên, đang mong ngóng mang quà Tết về, để ông sớm thấy thư, cũng để ông yên tâm sớm hơn.
Quế Chi đáp lời, lui xuống ngoài tìm việc vặt.
Khương Xuân định bàn chuyện thị phi ở quê nhà với Tống Thời An thì Quế Diệp vội vã chạy , : "Đại gia, đại nãi nãi, thái thái gọi hai mau đến chính viện."
Khương Xuân nghi hoặc nhíu mày.
Tuy bữa tối họ ăn ở viện riêng của , nhưng theo quy tắc sáng tối vấn an trong thời cổ, khi ăn xong mỗi tối, họ vẫn thường dạo qua chính viện một chuyến, xem như tiêu thực.
Trang thị việc gì gấp mà đến thời gian đợi họ ăn xong cũng chờ?
Hai khoác áo choàng, vội vã đến chính viện.
Trong gian phía đông của chính viện, chỉ Trang phu nhân cùng hai con Tống Thời Sơ ở đó.
Sắc mặt Trang thị đen như đáy nồi, môi mím chặt thành một đường thẳng.
Còn Tống Thời Sơ thì mắt đỏ hoe, như thể , nhưng mặt mang vẻ bướng bỉnh và kiên cường.
Khương Xuân chủ động hỏi: "Mẫu , gọi chúng con đến chuyện gì ? Đã xảy chuyện gì ?"
Trang thị cầm tấm danh trong tay, "bốp" một tiếng ném lên bàn, lạnh lùng : "Tên Hạ Thư Duy đúng là mặt dày, dám đưa danh tới phủ , xin gặp cha con.
Loại nào cũng dám cầu kiến cha con, một vị đại quan nhị phẩm!"
Tống Chấn Đình vốn là Tả Thị Lang bộ Công, quan nhị phẩm chính, khi hồi kinh liền khôi phục chức vụ cũ, hiện vẫn giữ chức Tả Thị Lang bộ Công.
Không lão hoàng đế thăng chức cho ông, mà vì lục bộ quá nhiều quan viên, đầu về hưu thì ông thể thăng lên .
Dù điều ông sang bộ khác, cũng chẳng chỗ trống.
Không thể tự dưng điều chuyển giáng chức đang , lý nào như .
Lão hoàng đế chỉ là quá ham quyền lực, già vẫn buông quyền, nhưng ông ngu dốt hồ đồ.
Tống Thời Sơ lạnh lùng : "Kẻ vong ân bội nghĩa , khi đưa danh còn cố ý thêm một câu, rằng đại nãi nãi của bệnh nặng qua đời.
Hừ, thể của đại nãi nãi khỏe mạnh, giữa mùa đông lạnh giá cũng dễ gì nhiễm phong hàn, đột ngột bệnh nặng mà qua đời ?
Chắc chắn là vì leo lên quyền thế của nhà mà hại c.h.ế.t đại nãi nãi.
Mẫu , loại lang sói qua cầu rút ván như thế, nếu dám đến nữa, cứ bảo gác cổng lấy gậy lớn đuổi , đừng bẩn đất của Tống gia chúng ."
Trang thị vỗ vỗ lưng Tống Thời Sơ, an ủi: "Con yên tâm, loại như , nhà chắc chắn để bước cửa ."
Tống Thời An nhẹ nhàng : "Nếu nghi ngờ cái c.h.ế.t của đại nãi nãi nhà điểm đáng ngờ, sẽ tìm báo quan, để Đại Lý Tự điều tra kỹ càng.
Xem thực sự đáng ngờ là chúng oan uổng , cứ để Đại Lý Tự đưa kết luận."
Khương Xuân vỗ tay "bốp" một cái, tán thưởng: "Phu quân đúng, để Đại Lý Tự điều tra kỹ càng!"
TBC
Loại "cao da chó" , nếu chỉ đuổi thì chắc chắn sẽ chịu bỏ qua.
Dù , một gia đình quyền quý như nhà họ Tống, nếu mặt dày mà bám , ít nhất cũng thể giảm bớt hai mươi năm phấn đấu.
Đánh rắn đánh dập đầu, nhất là tìm điểm yếu của , một đè bẹp, để còn cơ hội quấy rầy nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-292.html.]
Tống Thời An gật đầu : "Ngày mai sẽ cho việc ."
Thật , đời cũng xảy chuyện tương tự như .
lúc đó, thể của Tống Thời An yếu ớt, gặp đúng mùa đông lạnh giá. Khi Hạ Thư Duy đến tìm, đang nhiễm phong hàn, sốt cao mê man, căn bản còn sức mà lo liệu chuyện .
Những khác trong Tống gia sợ rằng quá mức sẽ tam hoàng tử nắm lấy nhược điểm, gây rắc rối cho thái tử, nên cũng dám đối xử với Hạ Thư Duy quá nghiêm khắc, chỉ nhờ điều xa.
Vì , Tống Thời An thật sự Hạ Thư Duy tay hại c.h.ế.t thê tử của , Lộc nương tử .
Sau khi về kinh, nhiều chuyện bận rộn, thêm việc nhân lực hạn chế, cũng thời gian điều tra thêm.
chuyện còn quan trọng.
Dù thật , thì cũng nên tới cùng một .
Nếu thể đánh trúng mục tiêu thì quá , giúp Tống Thời Sơ hả giận, thể giúp Lộc nương tử đáng thương đòi công bằng, coi như diệt trừ kẻ ác cho dân chúng.
Nếu cuối cùng chứng minh Hạ Thư Duy vô tội, cũng .
Một vụ án mạng kéo dài, sẽ khiến tên tuổi của Hạ Thư Duy là kẻ hám giàu sang vang dội khắp nơi, kể còn bỏ lỡ cơ hội dự thi và thăng quan, chờ thêm ba năm nữa.
Ba năm , tình thế đổi .
Vì thế, ngày hôm , Tống Thời An liền sai tìm một kẻ đáng tin tổ quán ở Hoàng huyện, phủ Đăng Châu, cho gửi đơn tố cáo Hạ Thư Duy hại c.h.ế.t thê tử lên Đại Lý Tự.
Tất nhiên, thể để bỗng dưng xuất hiện tố cáo Hạ Thư Duy mà lý do.
Tống Thời An dàn dựng một câu chuyện cảm động rằng Lộc thị từng cứu mạng , vì ngại dân mà kiện quan, quyết đưa Hạ Thư Duy pháp luật.
Đại Lý Tự nhận đơn kiện, liên quan đến án mạng, lẽ lập tức triệu tập tất cả những liên quan đến Đại Lý Tự để thẩm vấn.
hôm đó là ngày hai mươi chín tháng chạp, ngày các nha môn đóng cửa, buổi tối Đại Lý Tự sẽ chính thức đóng cổng, mãi đến ngày mười sáu tháng giêng mới mở .
Vì , Đại Lý Tự khanh Trình Trạch Niên đành cử đến trạm dịch nơi Hạ Thư Duy trú ngụ để thông báo rằng tết đến Đại Lý Tự trả lời, trong thời gian tự ý rời khỏi kinh, nếu sẽ xem là trốn tội, và Đại Lý Tự sẽ phát lệnh truy nã .
Hạ Thư Duy kẻ ngốc, lập tức nghĩ rằng đây là Tống gia đang nhằm .
hề sợ hãi.
Lúc Lộc thị qua đời đột ngột, nhạc phụ của , Lộc viên ngoại, cũng từng nghi ngờ và tìm mổ gia ở huyện Thủy Văn kế bên đến giúp khám nghiệm tử thi.
Kết quả cũng chẳng phát hiện gì.
Giờ Lộc thị "an nghỉ đất" hơn hai tháng, dù Đại Lý Tự cử đến mở quan tài khám nghiệm, nhạc phụ của chắc đồng ý, mà kể cả khi đồng ý thì cũng khó tìm bằng chứng.
Nghĩ đến đây, đắc ý nhếch miệng , đến tiệm vải mua tám cuộn vải, bỏ một chiếc rương lớn.
Sau đó, bảo tiểu tư khiêng rương, rầm rộ đến cửa Tống phủ.
Hạ Thư Duy cố tình ở ven đường, để qua vây xem một lúc lâu, mới tiến lên gõ cửa, lớn tiếng : "Mở cửa, đến tặng vải may y phục cho nhị nương, đều là những màu sắc mà nàng từng yêu thích."
Yến Kinh lệ là dán câu đối ngày hai mươi chín tháng Chạp. Hôm nay trời nắng , nhiệt độ ước chừng 10°, khiến cho Khương Xuân hứng khởi, nhất quyết tự dán câu đối.
Dĩ nhiên, nàng chỉ dán câu đối cho chính viện và viện Đan Quế mà thôi.
Nhà họ Tống quá lớn, nếu nàng dán hết các viện thì đến tối cũng xong.
Khi Hạ Thư Duy đến, nàng đang chiếc thang gỗ cao, dán câu đối ngang cổng chính viện.
Dán xong, nàng nghiêng đầu ngắm nghía một lúc, xuống Bích Thúy và Quế Chi đang giữ thang cho , : "Xem chữ của đại gia các ngươi , thật sự quá , đúng là thế nào thì chữ như thế, như !"
Bích Thúy đáp: "Chữ của đại gia chỉ , mà còn phong cách riêng, gọi là "Khanh Tri thể," trong và ngoài kinh thành bao nhiêu học theo Khanh Tri thể ."
Khương Xuân : "Chữ của phu quân nổi tiếng thế , nếu bảo một bản chữ mẫu, khắc in , đem bán thì chẳng sẽ kiếm bội tiền ?"