Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 293
Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:42:27
Lượt xem: 112
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đương nhiên đây chỉ là lời đùa vui.
Thời cổ đại, văn nhân mặc khách đều coi trọng sự hiếm .
Nói một cách đơn giản, họ thuộc dạng càng khó càng khiến khác khao khát.
Nếu ai ai cũng một bản chữ mẫu, ai ai cũng Khanh Tri thể, thì còn gì hiếm lạ nữa?
Khương Xuân sẽ vì kiếm chút tiền từ việc bán chữ mẫu mà hạ thấp phong độ của Tống Thời An.
Nàng bước xuống khỏi thang gỗ, cũng nhờ bà tử giúp đỡ, tự một tay nhấc chiếc thang lên, nhấc chân về phía nhà kho.
Lúc , một nha vội vã chạy sân, thấy Bích Thúy liền ngay: "Bích Thúy tỷ tỷ, xong , tên huyện lệnh họ Hạ đến, đang ở ngoài cổng đập cửa, miệng lải nhải những điều , khiến ít xem. Phòng gác cổng truyền lời , hỏi xem phu nhân xử lý thế nào."
"Xì, đồ mặt dày vô liêm sỉ!" Bích Thúy phì một tiếng, đó nhanh chóng bẩm báo với Trang thị.
Chỉ một lúc , nàng vội vàng trở , với nha đưa tin: "Tử Ngọc, ngươi bảo phòng gác cổng, lập tức cầm gậy lớn đuổi !"
Đối với kẻ hổ như thế, chẳng cần đối đãi tử tế, bởi lẽ nếu tỏ tử tế một chút, sẽ càng nước tới.
Khương Xuân đặt thang tựa tường, : "Phòng gác cổng dùng gậy đuổi , e rằng sẽ mang tiếng là chó cậy gần nhà, chi bằng để , đại nãi nãi, đích "tiếp đón" ."
Nói xong, nàng liền hăm hở bước ngoài.
Nàng lâu lắm đánh , tay chân ngứa ngáy lắm, hôm nay cuối cùng cũng bắt cơ hội.
Bích Thúy ngăn cũng kịp, chỉ thể chạy về phòng chính, bẩm báo với Trang thị.
Nghe , khóe miệng Trang thị giật giật.
cũng gì để ngăn cản.
Thực , so với việc để phòng gác cổng đánh Hạ Thư Duy một trận, mất mặt nhà họ Tống, thì để Khương Xuân, đại nãi nãi, mặt còn hợp lý hơn.
Nàng là đại tẩu, lấy danh nghĩa xả giận, đánh kẻ bôi nhọ thanh danh một trận, hợp tình hợp lý.
Thậm chí, nếu các phu nhân khác nhắc đến chuyện , còn miễn cưỡng khen nàng một câu "hiền thục," vì tẩu tẩu nào cũng chịu quản chuyện rắc rối của như nàng .
Bích Thúy vội vã đuổi theo.
Các nha , bà tử ca trực trong chính viện cũng nhanh chóng chạy ngoài khi tin.
Miệng thì là giúp đại nãi nãi, nhưng rõ ràng là đều xem náo nhiệt.
Cả đoàn kéo rầm rộ khỏi nhị môn, tiến thẳng về phía cổng lớn.
Vài gia đinh đang canh cổng sốt ruột đến mức xoay quanh ngừng, thấy đại nãi nãi tới, lập tức tinh thần phấn chấn, tìm chỗ dựa.
Quản sự phòng gác cổng, Tào Hạ, vội bước lên , hành lễ : "Đại nãi nãi, tên huyện lệnh họ Hạ cứ ngoài gõ cửa mãi, xem nên xử trí thế nào đây?"
Khương Xuân liếc mắt , hỏi: "Còn gậy ?"
Tào Hạ lập tức đầu, lệnh: "Lỗ Đại, mang gậy tới đây."
Gia đinh tên Lỗ Đại liền đưa cây gậy trong tay cho Tào Hạ.
Tào Hạ hai tay dâng lên, gần như giấu nổi nụ : "Đại nãi nãi, mời ."
Đại nãi nãi cầm gậy, vẻ định đích dạy dỗ huyện lệnh Hạ đây, đúng là trò để xem !
Khương Xuân cầm lấy cây gậy, đập mạnh xuống đất một tiếng "cộp", hất cằm về phía cửa bên, : "Mở cửa."
Cổng chính nhà quyền quý thường ngày mở, đều cửa bên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-293.html.]
Hạ Thư Duy rõ ràng điều , nên gõ chính là cửa bên của nhà họ Tống.
Tào Hạ tự tiến lên, kéo từng then cài của ba lớp cửa .
Hạ Thư Duy ở bên ngoài thấy tiếng động, sợ từ trong sẽ va , lập tức tránh sang một bên.
Khương Xuân tay cầm gậy, bước qua ngưỡng cửa lớn tiếng quát: "Sáng sớm tiếng chó sủa ? Ầm ĩ đến nỗi ngủ yên, để xem đánh gãy chân con ch.ó đó !"
Ra khỏi cửa, nàng liếc Hạ Thư Duy một cái, "ồ" lên một tiếng: "À, hóa chó sủa mà là đang la hét ! Xin , xin , nhận nhầm thành chó, của ."
Câu nào cũng nhắc đến "chó", khiến mặt Hạ Thư Duy đen , nghiến răng ken két, cuối cùng vẫn gượng , chắp tay xin : "Hạ mỗ xin bái kiến đại tẩu, phiền giấc ngủ của tẩu, là của tiểu tế."
Khương Xuân bước sang một bên, tránh lễ của , miệng khẩy : "Ta là nhi nữ độc nhất trong nhà, ruột; phu quân thì ba , nhưng cả ba đều gả, còn ở trong khuê phòng. Cơm thể ăn bậy, nhưng thích thể nhận bừa, Hạ lang quân, cái thói nhận tẩu lung tung nên sửa , thì dễ đánh lắm đó."
Đám xem câu "nhận tẩu lung tung" chọc , phát một tràng ầm ĩ.
Hạ Thư Duy cắn chặt răng, lớn tiếng : "Đại tẩu đùa , nhị cô nương nhà tẩu đây là quan nô trong phủ , nạp thông phòng.
Hiện nay thê tử qua đời, nâng nhị cô nương lên chính thê, chẳng đại tẩu cũng chính là đại tẩu của ?"
Khương Xuân nhạt : "Từng thấy kẻ ăn cơm bậy, nhưng từng thấy ai nhận thông phòng bừa bãi như thế. Nhị cô nương nhà chúng đúng là gả chồng, nhưng phu quân nàng sớm qua đời, hiện giờ nàng là quả phụ, chúng đang tìm mối cho nàng tái giá."
Nói đến đây, nàng ngước mắt đánh giá Hạ Thư Duy từ đầu đến chân, : "Ta Hạ lang quân còn sống khỏe mạnh lắm, chẳng giống cái xác c.h.ế.t bò khỏi mồ ?"
Tào Hạ liền nịnh nọt theo: " , phu quân nhị cô nương an nghỉ từ lâu, chẳng lẽ thể chui từ mộ lên mà chạy đến kinh thành nhận thích ?"
Bị đại nãi nãi nhà họ Tống chửi mắng đành, còn gia đinh Tống gia sỉ nhục, sắc mặt Hạ Thư Duy tái xanh, lạnh lùng đáp: "Nhị cô nương đây là quan nô, chỉ cần đến nha môn Hoàng huyện tra xét hồ sơ, sẽ rõ nàng bán phủ của , khi còn huyện lệnh Hoàng huyện. Đại nãi nãi hà cớ gì bịa đặt một lời dối trá dễ dàng vạch trần như thế? Người ở kinh thành ngu ngốc đến mức tin lời dối ?"
Khương Xuân bật khinh miệt.
Người kinh thành dĩ nhiên ngu ngốc, nhưng những gia đình kết với nhà họ Tống thể lựa chọn ngơ.
Dù gì thì Tống Thời Sơ cũng mất sự trong sạch, cuối cùng là thông phòng mà mất mất khi xuất giá thì cũng khác gì ?
Người cưới nàng chẳng vì con nàng, mà là vì phận của nhà họ Tống – nhà ngoại của Thái tử.
Chỉ cần Thái tử Lê Quân Hành vững vàng ở ngôi vị, thì dù ở nhà khác, Tống Thời Sơ cũng ai dám coi thường nàng.
Chỉ là, so với việc từng thông phòng, thì nàng xuất giá nhưng phu quân qua đời vẻ thể diện hơn.
Khương Xuân lạnh : "Nhị cô nương nhà đúng là từng bán Hoàng huyện, phu quân mất của nàng đúng là Hoàng huyện.
Hạ lang quân lẽ lợi dụng phận huyện lệnh Hoàng huyện đây của , tra những chuyện , nên mới dám đến đây khoe khoang, lừa đảo."
Nói xong, đợi Hạ Thư Duy kịp phản ứng, nàng vung gậy xông lên, quất mạnh lưng .
Vừa đánh nàng chửi: "Uống mật gấu gan hùm , dám chạy tới nhà họ Tống chúng khoe khoang, nghĩ chúng dễ bắt nạt hả?
Hôm nay nếu dạy cho ngươi một bài học, ngươi còn tưởng nhà họ Tống chúng mềm yếu, sợ ngươi nên dám gì ngươi?
Những khác trong Tống gia lẽ còn quan tâm đến thể diện, nên tiện tay với ngươi, nhưng thì khác. Ta chẳng quan tâm cái gì hết, chỉ duy nhất quan tâm tới danh tiếng. Kẻ lừa đảo như ngươi, đến một đánh một, đến hai đánh hai!
Để xem còn ai dám đến nhà họ Tống lừa đảo nữa !"
TBC
Hạ Thư Duy, một kẻ thư sinh yếu đuối, chút võ nghệ nào, chẳng mấy chốc Khương Xuân đánh cho ôm đầu chạy trốn.
Hắn miệng kêu "ối trời ơi" ngừng, dùng tay ôm đầu né tránh, lớn tiếng la lối: "Đánh ! Đánh ! Đại nãi nãi nhà họ Tống đánh ! Có ai giúp báo quan ?"
Khương Xuân vung gậy đánh m.ô.n.g , : "Ngươi báo quan , dù ngươi mang tội danh mưu hại thê tử , thêm một tội danh lừa đảo nữa cũng chuyện lớn lắm ."
Mưu hại thê tử?
Đám đông lập tức xôn xao, bàn tán ngớt.
Những phần lớn đều là gia nhân của các gia tộc lớn quanh mấy con phố gần đây, hoặc ngoài mua sắm, hoặc đơn giản là nhà ở ngay bên ngoài phủ.