Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 295

Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:42:32
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Xuân hì hì: "Sao gọi là khổ tai chứ? Con dâu và con trai tình cảm , mẫu như vui mới đúng, như mới sớm bế cháu chứ."

Quả nhiên nàng chọc trúng nỗi băn khoăn trong lòng Trang thị.

Trang thị trừng mắt tức giận: "Vậy thì cháu của , đang ở ?"

Khương Xuân tựa lưng ghế, thản nhiên : "Cháu , sẽ thôi, đừng vội."

Cho dù sinh , chẳng vẫn còn Chung Văn Cẩn ?

Người còn định sinh hai cặp sinh đôi, đến lúc đó bốn đứa cháu cùng chìa tay , ôm đứa nào thì cũng đủ đau đầu .

---

Thoắt cái đến ngày ba mươi Tết.

Người xưa coi trọng quy củ, ngày lễ tiểu niên, phụ nữ lấy chồng thể về thăm nhà đẻ, đợi đến ngày mồng hai tháng Giêng - ngày các nàng dâu tập trung về nhà đẻ mới .

Khương Xuân thì chẳng quan tâm đến quy củ , về thì về.

Trang thị nhắc nhở nàng một , thấy nàng thì cũng thêm thứ hai.

tục kiêng kỵ chủ yếu là để tránh ảnh hưởng đến nhà đẻ, mà cha của Khương Xuân cũng để ý, bà với vai trò chồng càng cần lo chuyện .

Sáng sớm ngày ba mươi Tết, Khương Xuân cho chuẩn xe ngựa, chuẩn về thăm nhà.

Tống Thời An , cũng đòi theo.

Khương Xuân từ chối. Bình thường Tống Thời An đến nha môn việc, ngày nghỉ thì bận rộn đủ thứ việc lặt vặt, mấy tháng nay về thăm Khương phủ nhiều.

Giờ đây nghỉ Tết, đương nhiên tranh thủ gần gũi nhạc phụ, biểu hiện thật một phen.

Mặc dù Trang thị cho gửi lễ vật đến nhà họ Khương từ mấy ngày , Tống Thời An vẫn kêu ngoài mua thêm nửa xe quà.

Tất nhiên, tiền thì để Khương Xuân trả.

Lương bổng của đều giao cho Khương Xuân quản lý, trong tay chỉ chút tiền tiêu vặt mà nàng phát cho, tiền đó nhiều lắm cũng chỉ đủ cho thêm món ăn trưa.

TBC

Ngày thường nếu cần mua gì, sẽ sai tiểu tư hoặc theo hầu mua, đó để chủ cửa hàng đến nhà họ Tống tìm Khương Xuân lấy tiền.

Khương Xuân kêu Quế Chi cân bạc, thanh toán cho các nhân viên cửa hàng.

Nàng khổ : "Mẹ cho gửi lễ Tết , cũng mua ít đồ, giờ mua thêm đống gì?"

May mà là mùa đông, ngoài trời chính là tủ lạnh tự nhiên, nếu nhà họ Khương chỉ hai là Khương Hà và Trịnh Côn dùng, nửa xe đồ chắc chắn sẽ hỏng hết.

Tống Thời An : "Đồ và nàng gửi là của hai , còn đồ gửi là của , khác chứ. Cha thấy quà của chắc chắn sẽ vui hơn."

Với Khương Hà, quà tặng từ con rể nhiều chứng tỏ vợ chồng con gái hòa thuận, ông sẽ vui vẻ hơn.

Dù tiền là do Khương Xuân chi, nhưng ý nghĩa thì khác.

Khương Xuân chép miệng một tiếng, chợt thấy Tống Thời An cũng lý.

Tên đúng là hiểu chuyện đối nhân xử thế hơn nàng.

Hai xe ngựa đến nhà họ Khương ở phố Thăng Bình.

Tấm biển cổng nhà kế bên , đổi thành "Nhà họ Lý," rõ ràng là nhà họ Trình sang tay căn nhà .

Không là để tránh tiếng chỉ là tạm lánh sóng gió.

thì Khương Xuân cũng thấy vui, ít nhất còn như một con ruồi bay vo ve bên cạnh nhà khiến khó chịu nữa.

Nhà họ Khương dọn dẹp sạch sẽ, cửa dán câu đối đỏ mừng năm mới, Khương Hà và Trịnh Côn đang chiên đồ Tết, hương thơm nồng nàn lan tỏa khắp sân.

Khương Xuân nhanh như chớp chạy thẳng bếp.

Nàng đúng lúc, Trịnh Côn đang dùng muôi vớt một muôi thịt viên và đổ tô sứ lót sẵn bánh tráng.

Khương Xuân nhanh tay nhón một viên cho miệng, ngay lập tức đôi mắt cô híp vì sung sướng.

Miệng ngậm thịt, nàng rõ: "Ôi trời, hương vị chuẩn quá, ngon ghê."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-295.html.]

Người dân bình thường dịp Tết thường chiên các loại đồ ăn, đa phần là chiên thịt viên, viên củ cải, chiên củ sen, và tiện thể chiên thêm ít bánh bột.

Có món chiên sẵn, khi khách đến chơi nhà Tết chỉ cần cho chảo dầu nóng thể dọn lên bàn, tiết kiệm thời gian tiện lợi.

Những gia đình lớn như nhà họ Tống thì chắc chắn màng đến mấy việc .

Nhà họ Tống hiện đến mười hai đầu bếp, thêm đó là nhiều học việc và giúp việc, kể quản sự lo liệu mua sắm và các bà thím giúp dọn dẹp, một cái bếp lớn đến mấy chục .

Họ từng tổ chức những bữa tiệc hàng chục đến hàng trăm bàn, huống hồ gì chỉ là tiếp đãi vài ba .

Khương Xuân ăn liền một lúc mười mấy viên thịt, đó phủi tay và với Khương Hà: "Cha, để con giúp biểu ca nhóm lửa, cha ngoài uống với con rể ."

Quế Chi vội vàng : "Phu nhân, để nô tỳ nhóm lửa, nô tỳ từng ở bếp, nhóm lửa giỏi."

Khương Xuân : "Được, ngươi nhóm lửa, băm nhân."

Nàng sang hỏi Trịnh Côn: "Biểu ca thích ăn nhân bánh gì?"

Mục đích chính của Khương Xuân hôm nay là giúp nhà bánh chẻo.

Khương Hà chỉ nhóm lửa, nấu ăn.

Trịnh Côn thể nấu vài món ăn thường ngày, nhưng các món từ bột như hấp bánh màn thầu gói bánh chẻo thì chút gì.

Ngày thường, họ đều mua màn thầu hoặc bánh bao sẵn ở Tây thị về đồ ăn chính.

Cửa hàng bánh bao đóng cửa dịp Tết, vì họ mua hai trăm cái màn thầu để trữ.

Trịnh Côn : "Người ở phủ Kỳ Châu chúng , Tết nhất đều ăn bánh chẻo nhân thịt heo và cải thảo, ăn thứ khác chẳng hương vị Tết."

Khương Xuân bật : "Được, thì bánh chẻo nhân thịt heo và cải thảo."

Nàng xắn tay áo lên, mở nắp hầm trong phòng khách, lấy một cây cải thảo .

Nàng bóc bỏ lớp lá ngoài héo, rửa sạch, đó đặt lên thớt và bắt đầu băm "lạch cạch" nhịp nhàng.

Trong sân, Khương Hà thấy hầu nhà họ Tống đang khiêng đồ nhà, đồ chất đống một góc hiên, nhịn mà lắc đầu.

Ông sang, nhíu mày với Tống Thời An: "Con rể, mua thêm đồ nữa? Trước đó mẫu con cho mang nhiều lễ Tết đến , Xuân Nương cũng mua ít đồ, nhà chỉ với Côn ca, ăn hết chỗ ?"

Tống Thời An : "Con mua là đồ dễ bảo quản, ví dụ như giăm bông, gà khô, vịt khô và hải sản khô, cha và biểu ca thể ăn dần, lo hỏng."

Khương Hà đầy hạnh phúc xen lẫn chút lo lắng: "Mấy món hải sản khô , cha con còn chẳng ăn thế nào, sợ hỏng mất của ngon."

lúc , trong bếp vang lên âm thanh "lạch cạch" của d.a.o băm.

Tống Thời An bước vài bước lên phía , thò đầu bếp, liền thấy Khương Xuân đang chiếc ghế đẩu, tay cầm d.a.o băm cải thảo.

Hắn mím môi.

Cảnh tượng khiến thoáng chốc như trở về với nhà họ Khương ở thôn Đại Liễu.

Vào đêm Giao thừa khi đó, nàng cũng chiếc ghế đẩu, cầm d.a.o băm cải thảo, chuẩn gói bánh chẻo nhân cải thảo thịt heo.

Tất nhiên, khi băm xong cải thảo và thịt heo, nàng sẽ rửa sạch thớt và tự chuẩn nhân chay cho .

Sau đó mới bắt đầu nấu các món ăn cho bữa cơm tất niên.

Suốt cả ngày bận rộn, nàng giống như một con ong nhỏ từng mệt mỏi, vui vẻ ngừng.

Giờ phút , phần hiểu nàng kiếp chỉ ở một tiểu huyện, sống một cuộc sống giản dị và ấm cúng.

Lặng lẽ nàng một lúc, cuối cùng , với Khương Hà: "Cha, con mua cho cha một hầu."

Nghe , Khương Hà lập tức xua tay, liên tục phản đối: "Không cần, cần, nhà nhỏ bé, gì đủ tiền nuôi hầu? Hơn nữa, nhà chúng chỉ ngần diện tích, công việc cũng chẳng bao nhiêu, cần thiết hầu?"

Tống Thời An : "Ngoài trời lạnh lắm, cha, chúng nhà từ từ ."

Quế Chi hỏi xin Khương Hà ít , pha một ấm mang lên.

Tống Thời An tự tay rót cho Khương Hà một tách và đưa đến mặt ông.

Sau đó, nhẹ nhàng phân tích: "Cha, Tết cửa hàng vải mở cửa, biểu ca ban ngày trông coi cửa hàng, còn cha cũng cần chợ bán thịt, ai lo công việc trong nhà. là buổi tối về cũng , nhưng ban ngày hai đều bận rộn cả, liệu còn sức để nấu ăn, giặt giũ và dọn dẹp nữa ? Nếu mua một hầu nam nấu ăn thì khác, ban ngày cha và biểu ca ngoài việc, thể ở nhà giặt giũ, dọn dẹp. Chiều tối nấu sẵn bữa tối, khi hai về chỉ cần bàn là thể ăn ngay. Chẳng sẽ tiện lợi hơn ?"

Loading...