Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:42:39
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Xuân tiếp tục: "Không gả gia đình nhiều chuyện phiền phức thì để nhị thẩm giúp lựa chọn kỹ càng. Nếu nhị thẩm chọn , chẳng còn lão thái thái ? Hơn nữa, nhà nào mà chẳng chuyện phiền phức? Ngay cả nhà chúng cũng . và nhị tẩu của , vẫn sống ? Chỉ kẻ yếu mới trách móc cảnh, nếu thể tự vững, bao nhiêu chuyện phiền phức cũng ảnh hưởng đến ."

Nghĩ ngợi một lúc, nàng ho khẽ một tiếng: " nhà họ Tống là nhà sự lựa chọn, nên vẫn cố gắng tìm một gia đình ít chuyện phiền phức. Tuy rằng mạnh thể thích ứng với cảnh, nhưng mạnh cũng mệt mỏi mà."

Những lời khiến Trang thị đổi cái về Khương Xuân. Vốn tưởng nàng lúc nào cũng điên điên khùng khùng, ngờ khi khuyên khác đấy, còn thuyết phục.

Chính vì thế, ngay cả Chu thị, nhắc đến trong lời của nàng, cũng phản bác.

Một cuộc đại chiến gia đình suýt bùng nổ cứ thế khép .

Sau khi ăn xong bữa cơm tất niên thịnh soạn, tiếp tục chơi mạt chược thức đón giao thừa.

Tống Thời Âm còn sai nha Kim nhi đến nhị phòng lấy bộ mạt chược của Ly thị, cùng Khương Xuân, Tống Thời Sơ và Tống Thời Nguyệt lập thành một bàn.

Tống Thời An cho mang đến một cái đôn thêu gấm, xuống bên cạnh Khương Xuân.

Tống Thời Âm liền cảnh giác, cảnh cáo: “Đại ca thể xem bài, nhưng chỉ đạo đại tẩu đánh bài, nếu đại tẩu thua thì ?”

Tống Thời An lườm nàng một cái, thản nhiên : “Ta chỉ đạo đại tẩu đánh bài? Muội nghĩ đại ca gan ?”

Tống Thời Âm lập tức sửa lời: “Huynh hiến kế cho đại tẩu.”

Khương Xuân , trêu đùa: “Muội đừng la lối nữa, đối phó với ba con gà mờ như các , cần đại ca của , một cũng đủ các thua sạch túi.”

Tống Thời Âm lớn tiếng phản đối: “Ai là gà mờ? Ai là gà mờ? Đại tẩu đừng coi thường khác, lát nữa tẩu sẽ đánh bại thôi!”

sự thật chứng minh, gà mờ do ai la to hơn. Sau một buổi tối, ba chị em Tống Thời Âm những thua sạch tiền tháng, mà còn thua cả tiền mừng tuổi mà Khương Xuân cho đó.

Tiền mừng tuổi tới mười lượng bạc.

Tống Thời Âm đau lòng đến mức kêu oai oái: "Tại ? Tại ? Tại chỉ ba chúng thua suốt cả buổi tối?”

Nàng còn cố đổ cho Tống Thời An: “Chắc chắn là đại ca ngầm hiệu cho đại tẩu, nếu đại tẩu vận may như ?”

Tống Thời An lườm nàng một cái: “Muội đừng vu khống khác, quan phủ xử án bằng chứng và nhân chứng. Muội bằng chứng ? Có nhân chứng ?”

Không đợi Tống Thời Âm đáp lời, tự tiếp: “Muội chẳng gì cả, chỉ một cái miệng bậy.”

Tống Thời Âm tức đến mức phịch xuống ghế quan, ôm n.g.ự.c kêu rên: “Thua tiền khiến đau lòng , đại ca còn xát muối tim nữa, trái tim giờ đây lạnh lẽo đến thấu xương.”

Chu thị thấy Tống Thời Âm trò, nhịn , môi nở một nụ nhẹ nhàng, dịu giọng : “Tổ mẫu thương con, sáng mai tổ mẫu sẽ gói thêm cho con một ít tiền mừng tuổi.”

Tống Thời Âm lập tức phấn chấn trở , bật dậy như cá chép vượt sóng, chạy đến bên cạnh Chu thị, ôm lấy cổ bà, hôn “chụt” một cái lên má bà.

Vừa : “Vẫn là tổ mẫu thương con nhất, tổ mẫu là tổ mẫu tuyệt vời nhất đời.”

Chu thị đến nếp nhăn mặt xếp như một bông cúc, miệng trách yêu: “Con bé , điên điên khùng khùng, thật là chẳng thể thống gì cả!”

Tống Thời Âm nũng: “Con chỉ thơm tổ mẫu mà thôi.”

Nàng tung tăng nhảy về chỗ bàn bát tiên, hớn hở khoe với Khương Xuân: “Đại tẩu, thế gọi là "tiền mất về" ?”

Khương Xuân khẽ : “Có gì mà khoe chứ, trừ khi từ ngày mai chơi mạt chược nữa, thì tiền mừng tuổi sớm muộn gì cũng túi thôi.”

Tống Thời Âm tức tối, nhất thời tìm lời nào để phản bác.

Một lúc lâu , nàng mới tức giận : “Ta sẽ luyện tập chơi mạt chược mỗi khi rảnh, sớm muộn gì cũng ngày đánh bại tẩu, lấy bộ tiền thua.”

Khương Xuân giơ ngón tay cái: “Vậy hãy cố gắng lên, đợi đến ngày đánh bại .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-298.html.]

Những năm , thời gian đón giao thừa trôi qua chậm chạp, nhưng năm nay nhờ trò chơi mạt chược, chẳng mấy chốc đến giờ Tý.

Bên ngoài, tiếng pháo nổ rộn ràng vang lên, Tống Chấn Đình vội vàng dẫn Tống Thời An ngoài tế lễ trời đất.

Sau đó, nhà bếp lớn mang đến bánh sủi cảo, ăn xong liền nhanh chóng về viện nghỉ ngơi, sáng sớm mai còn dậy sớm để chúc Tết.

*

Sáng mùng Một, Khương Xuân nhận tiền mừng tuổi từ lão thái thái Chu thị và các trưởng bối trong tam phòng, mỗi mười lượng, tổng cộng bảy mươi lượng.

Trừ ba mươi lượng đưa cho ba tỷ Tống Thời Sơ, nàng còn bốn mươi lượng.

tiền kịp ấm tay, thì họ hàng dẫn theo con cháu đến chúc Tết, nàng phát lì xì, cuối cùng còn thiếu mất mười hai lượng.

Thực sự là do con cháu họ hàng quá nhiều, mỗi đứa trẻ đều tặng hai cặp thỏi bạc, khiến nàng mất đến năm mươi hai lượng bạc.

May mà trong phủ mỗi năm chỉ phát thưởng cho họ hàng dịp Đông Chí và Tết Nguyên Đán, nếu cứ cách vài ba ngày một như , chắc chắn nàng sẽ phá sản.

Buổi chiều, Khương Xuân với tư cách là tứ phẩm cáo mệnh phu nhân, cùng Chu thị và ba tỷ Trang thị cung lạy chào và nhận thưởng.

Chung Văn Cẩn thể , bởi vì Tống Thì Duệ hiện chỉ là phó thiên hộ tòng ngũ phẩm, đủ tư cách tham gia đại triều hội.

TBC

, nàng cũng cơ hội cung triều kiến.

Nếu trong cung còn hoàng hậu, sáng mùng Một hẳn là hoàng hậu sẽ ngự điện tiền Côn Ninh để tiếp nhận sự triều bái của các cáo mệnh từ tứ phẩm trở lên.

hoàng hậu băng hà, lão hoàng đế lập hoàng hậu mới, cũng trao phượng ấn cho Hàn Đức phi Lý Hiền phi, mà giao việc quản lý cung vụ cho thái tử phi Tống Thời Dự.

Do đó, hôm nay các cáo mệnh cung đều trực tiếp bái kiến thái tử phi ở Đông Cung, chứ Hàn Đức phi Lý Hiền phi.

Trong những dịp chính thức như thế , các cáo mệnh đều cẩn trọng, ai dám gây chuyện, vì thế Khương Xuân theo đông cung, cúi đầu bái kiến, và nhận một chiếc túi vải chứa sáu dây tiền đồng mới đúc của triều đình.

Tiền nhiều, chỉ là lấy lộc đầu năm và sự thể diện mà khác .

Tuy nhiên, một xâu tiền đồng cổ nặng đến tám chín cân, sáu xâu cộng hơn năm mươi cân, những mệnh phụ tiểu thư yếu đuối thể xách nổi?

Thái tử phi sắp xếp năm chiếc xe một bánh để giúp các mệnh phụ vận chuyển tiền đồng cổng cung.

vì mệnh phụ đông đúc, năm chiếc xe một bánh thể đủ để vận chuyển hết, chỉ thể xếp hàng chờ.

Nhà họ Tống là ngoại lệ.

Nhà họ Tống năm mệnh phụ: lão thái thái Chu thị, đại thái thái Trang thị, nhị thái thái Lý thị, tam thái thái Thu thị, và Khương Xuân, tổng cộng nhận ba mươi xâu tiền đồng.

Ba mươi xâu, mỗi xâu tám chín cân, cộng hai trăm sáu mươi đến hai trăm bảy mươi cân.

Khương Xuân một tay xách hai túi vải, tay còn xách ba túi, bước nhẹ nhàng theo các trưởng bối, tiến về phía cổng cung.

Có lẽ ánh mắt ghen tị của các mệnh phụ khác quá rõ ràng, đến nỗi Chu thị, vốn ưa Khương Xuân, cũng khỏi cảm thấy tự hào.

Bà còn mặn nhạt khen ngợi Khương Xuân một câu: “Ngày thường ăn bao nhiêu cơm, giờ cuối cùng cũng ích.”

Khương Xuân tươi: “Lão thái thái đừng chỉ khen miệng thôi, hôm nay con giúp bà nở mày nở mặt như , thưởng cho con ít trâm vòng, trang sức quý vải vóc thượng hạng thì thực đạo.”

Chu thị vốn keo kiệt, ngày thường chỉ rộng rãi hơn chút với hai đứa cháu Tống Thời Âm và Tống Thời Thiền, con của Ly thị - cháu gái ngoại, nhưng cũng chỉ dừng ở mức hạn chế.

, Khương Xuân xong, bà lập tức từ chối.

Khương Xuân lắc lắc mấy túi vải trong tay, vẻ nếu lão thái thái dám thưởng, nàng sẽ lập tức bỏ ngang.

Loading...