Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 299
Cập nhật lúc: 2025-07-17 11:42:42
Lượt xem: 101
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường còn ít mệnh phụ và các cung nhân đẩy xe một bánh vận chuyển tiền qua , Chu thị mất mặt ở đây.
Bà đành nghiến răng: “Thưởng cho ngươi một chuỗi ngọc trai Đông Hải, ?”
Khương Xuân bộ chê bai: “Đừng là chuỗi ngọc trai cũ kỹ để mấy chục năm, vàng úa đấy nhé?”
Mặc dù khi còn ở hiện đại nàng từng mua chuỗi ngọc trai, nhưng cũng thành ngữ “ già ngọc úa” từ mà .
Chu thị lườm nàng một cái, vui : “Nói bậy bạ gì ? Ta tìm một chuỗi ngọc cũ kỹ để đánh trống lảng cũng , tiếc là trong nhà thứ đồ hạ cấp như .”
Khương Xuân lúc mới yên tâm: “Ôi, thật đáng tiếc, nếu thì lão thái thái thấy cảnh con nóc phòng Tùng Hạc Viện ngắm trăng .”
Thu thị nhịn , bật thành tiếng.
Ngay đó, Chu thị tức giận, mắng mỏ: “Đây là trong cung, nơi cần nhất lễ nghi và quy củ, Thu thị, ngươi thất thố như ? Cũng may lúc ai qua, nếu thấy, sẽ nhạo .”
Thu thị mắng, cúi đầu, lén bĩu môi nhưng dám cãi .
Ba nàng dâu Chu thị đè ép suốt nhiều năm, sợ bà như cọp, dám cãi lời.
Trong lòng họ khỏi chút ghen tị với Khương Xuân - nàng dâu nhỏ của gia tộc. Dù xuất của nàng , nhưng cũng vì thế mà nàng chẳng ngại gì, gì thì , chẳng sợ điều tiếng.
Giờ đây, chỉ Trang thị - bà chồng của nàng - chấp nhặt, mà ngay cả Chu thị - bà bà của nàng - cũng tránh né sự sắc bén của nàng, dám đối đầu.
Có thể , trong nhà họ Tống, nàng thoải mái.
Điều mà khiến khác ghen tị cho ?
Mấy xe ngựa về nhà họ Tống, chẳng bao lâu thì các nam nhân cũng từ cung trở về.
Vì họ bái kiến lão hoàng đế nên tiền thưởng nhiều hơn các mệnh phụ, lên đến mười xâu tiền.
Tất nhiên, cũng đều là tiền đồng mới đúc của bộ Hộ.
Khương Xuân vui vẻ xách túi chứa tiền thưởng của hai trở về Đan Quế Viện.
Sờ những đồng tiền mới tinh sáng rực như vàng, nàng : "Tiền đồng mới thế , thật chút nỡ tiêu."
Tống Thời An gợi ý: "Sau Tết, tiệm vải và tiệm mỹ phẩm của nàng sẽ khai trương, đến lúc đó chắc sẽ nhiều dân đến xem, nàng thể cho rải ít tiền đồng mới, để lấy lộc đầu năm."
Khương Xuân thấy ý kiến , đáp: "Được, cứ theo ý phu quân mà ."
Nàng bộ triều phục dành cho mệnh phụ và bỏ vương miện, dặn Quế Chi: "Mang cho một chậu nước, tẩy trang."
Vì bộ triều phục và vương miện khá trang trọng nên hôm nay nàng trang điểm đậm hơn thường lệ, bây giờ đổi sang đồ bình thường thì hợp lắm, hơn là nên tẩy trang.
Tuy nhiên, xà phòng đủ sạch, rửa mặt một mà phấn mắt vẫn còn sót phần lớn, dấu son môi miệng cũng rõ.
Khương Xuân bảo Quế Chi mang xà phòng thơm mà Chung Văn Cẩn tặng, rửa mặt thêm nữa, cuối cùng mới tẩy sạch .
Nàng nhịn , gõ nhẹ lên trán đầy tiếc nuối.
Bản chỉ lo tạm thời nhập hàng các loại mỹ phẩm khó tẩy như kem nền, mascara và kẻ mắt nên vội nhập nước tẩy trang.
Lại quên rằng phấn mắt và son môi cũng khó tẩy sạch, cần dung dịch tẩy trang mắt và môi.
Nàng liền ghi đơn hàng dung dịch tẩy trang và nước tẩy trang, bảo Quế Chi gửi đến cho Chung Văn Cẩn.
Chung Văn Cẩn nhận đơn, ngay lập tức lên trang hệ thống mua hàng Phân Tứ Tứ để đặt hàng và chọn hình thức giao hàng bằng thương đội thực tế.
Kết quả là buổi tối, khi nàng đang dùng cơm tối ở chính viện, gác cổng báo rằng thương đội ngoại quốc đến giao hàng cho nhị phu nhân.
Chung Văn Cẩn sợ đến nỗi suýt rơi đũa.
Nàng Phân Tứ Tứ giao hàng nhanh, nhưng ngờ chỉ một giờ đồng hồ mà hàng đến cửa.
Lo ngại đại tẩu nghi ngờ, nàng dám đó là đơn hàng nước tẩy trang và dung dịch tẩy trang mắt môi của , đành gượng giải thích: "Ta đặt thêm hàng cho tiệm đồ ngoại, vì tiệm nghỉ Tết nên đành gọi họ giao đến phủ."
TBC
Sau đó nàng tự ngoài nhận hàng.
Quản gia cổng, Tào Hạ, xuýt xoa cảm thán: "Người ngoại quốc thật khác Đại Chu chúng , mũi cao, mắt sâu, mắt xanh, thật đáng sợ."
Chung Văn Cẩn : "Có gì sợ chứ, cũng chỉ là hai mắt, một mũi, một cái miệng thôi mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-299.html.]
Nàng cho khiêng thùng hàng viện của , cẩn thận cất giữ, quyết định để lễ Nguyên Tiêu mới đem cho đại tẩu.
Ở chính viện, khi Khương Xuân tin thương nhân ngoại quốc đến giao hàng cho Chung Văn Cẩn, nàng ngạc nhiên nhướng mày.
Hệ thống Phân Tứ Tứ của Chung Văn Cẩn lên cấp trung ?
Vì chỉ khi hệ thống đạt cấp trung mới chức năng giao hàng bằng thương đội thực tế.
Điều rõ ràng là nhanh hơn so với nguyên tác đến cả một năm.
Khương Xuân suy nghĩ một lúc, cảm thấy chuyện nhờ công lao của , vì chính nàng bỏ tiền đầu tư Chung Văn Cẩn, nhờ đó cô mới thể nhập hàng lượng lớn từ Phân Tứ Tứ và liên tục tăng điểm kinh nghiệm.
Tự nhiên thấy chút tự hào là ?
*
Hôm , Khương Xuân về nhà cha, việc suôn sẻ. Khương Hà còn theo phong tục của Tống gia, tặng nàng và Tống Thời An mỗi mười lượng bạc tiền lì xì.
Tống Thời An sang Khương Xuân.
Khương Xuân tươi nhận lấy túi bạc.
Khẽ thầm, dù thì tiền vẫn trong tay , Khương Hà tặng tiền lì xì cũng chỉ là hình thức mà thôi.
Tống Thời An lúc đó mới nhận túi bạc, ngay mặt Khương Hà đưa cho Khương Xuân, : "Nàng cất ."
Nụ mặt Khương Hà càng thêm rạng rỡ.
Hai phu thê tình cảm thắm thiết, ông mà thấy vui.
Tất nhiên, nếu họ sớm cho ông một đứa cháu để nối dõi tông đường, thì càng .
Vì thế, ông còn lén gọi Khương Xuân bếp, cất giọng thúc giục: "Con với rể thành hơn hai năm, chuyện con cái cũng nên để tâm hơn ."
Khương Xuân đáp: "Chúng con cũng để tâm lắm chứ, nhưng con cái là chuyện duyên phận, duyên tới thì vội cũng . Con cha đang sốt ruột, nhưng cha đừng lo quá."
Khương Hà vênh mặt cãi: "Cha sốt ruột gì chứ? Cha mới ba mươi mấy tuổi thôi, đợi ."
Mặc dù Khương Xuân tuổi cha từ lâu, nhưng khoảnh khắc , nàng như bừng tỉnh, ý thức rõ ràng rằng ông mới chỉ hơn ba mươi tuổi.
Không nhịn , nàng buột miệng: "Cha mới ba mươi mấy, là cha cưới thêm thê tử, sinh cho con một đứa , khi còn nhanh hơn."
Khương Hà lập tức nổi giận đùng đùng, vẻ tìm cái chổi để đánh Khương Xuân, mắng: "Con gả chồng mà cái miệng giữ, bậy bạ cái gì ?
Cha mà ý định cưới thêm thê tử thì chờ đến bây giờ?
Người ngoài thì thôi, ngay cả con cũng dám thế, nghĩ cha nỡ đánh con ?
Hôm nay cha sẽ cho con cha lợi hại thế nào, xem con còn dám nhắc chuyện nữa !"
Khương Xuân lập tức chạy nhà, trốn lưng Tống Thời An, miệng kêu xin tha: "Cha, con sai , con dám bậy nữa, cha tha cho con .
Phu quân, xin cha giúp , đừng để cha đánh ."
Tống Thời An khóe miệng khẽ giật.
Hai cha con , một vẻ đánh, một giả bộ sợ hãi, đúng là một trò hề.
vẫn nghiêm túc cúi xin tha cho Khương Xuân: "Cha đừng nổi giận, dù nàng gì cha vui, nhưng ý nàng chắc chắn là vì cho cha.
Vì con, mong cha tha cho nàng , nàng chắc chắn sẽ lung tung nữa."
Nghe , Khương Hà thuận theo, hừ nhẹ: "Vì rể, cha tha cho con , nếu dám bậy nữa, dù con đem cớ cũng tác dụng."
Khương Xuân thò đầu từ lưng Tống Thời An, gượng: "Cha, con thề sẽ nữa ."
Lúc Khương Hà mới nguôi giận.
Trên đường trở về nhà họ Tống, Tống Thời An hỏi Khương Xuân: "Nàng gì mà khiến cha nổi giận đến ?"
Tính tình Khương Hà vốn hiền lành, hiếm khi nổi nóng với khác, bình thường Khương Xuân sai, ông cùng lắm chỉ nhắc nhở vài câu, từng động tay với nàng.
Khương Xuân đáp: "Cha giục chúng sinh con, ông nên cưới thêm thê tử để tự sinh, chắc chắn sẽ nhanh hơn, thế là cha giận dữ, định đánh ."
Tống Thời An đột nhiên im lặng, sắc mặt cũng chút đổi.