Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 307
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:57:53
Lượt xem: 101
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Với trí thông minh của Tống Thời Nguyệt, trong khi Tống Thời Âm nhận điều , nàng thể nhận ?
Tuy nhiên, việc nàng nhận là một chuyện, còn việc Tống Thời Âm nhắc nhở là chuyện khác.
Ý nghĩa khác .
Tống Thời Âm gật đầu: “Biết , lát nữa sẽ với tiểu .”
Hai đang chuyện thì thấy tiếng ở cửa viện: “Thu đại tỷ, tỷ thể về kinh thật là , nãi nãi ngày nào cũng nhớ tỷ, sợ tỷ ở miền nam quen, thể khỏe.”
Giọng Khương Xuân quen thuộc, chính là Ly Tử Huyên, đại tiểu thư Ly gia, biểu của Tống Thời Âm.
Còn về “Thu đại tỷ” mà nàng nhắc đến…
Chính là Thu nương tử mà Khương Xuân từng gặp chiếc thuyền đến Thiệu Hưng, cũng chính là thê tử của Hàn Tiêu, đồng học của Tống Thời An.
Cũng là tỷ tỷ ruột của Thu tiểu thư, vị hôn thê của Tống Thời Duệ.
Hàn Tiêu vốn dĩ bổ nhiệm tạm thời thông phán Thiệu Hưng, giờ đây nhiệm kỳ của thông phán cũ hết, thể về kinh để thi xem xét.
Đó cũng chính là lý do Thu nương tử thể xuất hiện ở đây.
Khương Xuân khỏi đưa tay lên trán.
Trong nguyên tác, Thu tiểu thư là một ngốc nghếch, cho dù ý kiến gì với Chung Văn Cẩn, cũng từng chủ động gây chuyện, chỉ lén lút lóc với những thiết.
Những thiết , chẳng hạn như Công chúa Cẩm Thành và Thu nương tử, đều thương xót chạy giúp nàng kiếm chuyện với Chung Văn Cẩn.
Hôm nay gặp Thu thị tại Ly gia, chỉ sợ sẽ một cuộc tranh cãi nảy lửa.
Thu nương tử thấy Tống gia, lập tức lông mày nhướng cao.
khi nhận Khương Xuân, nghĩ đến lời dặn đó của phu quân, nàng lập tức dằn cơn tức xuống.
Nàng tiến lên chào Khương Xuân: “Khương phu nhân, lâu gặp, gần đây phu nhân khỏe ?”
Khương Xuân đáp lễ, : “Nhờ Thu phu nhân mà ở kinh vẫn khá .”
Người thì là những khác.
Khi đối diện với Khương Xuân, Thu nương tử còn thể giữ lý trí, thậm chí mặt còn nặn một nụ .
khi ánh mắt dồn về phía Chung Văn Cẩn bên cạnh Khương Xuân, sắc mặt nàng lập tức đổi, châm chọc : “Ôi, đây chính là Tống nhị phu nhân? Tống nhị phu nhân thật tầm thường, nàng những chạm trán Công chúa Cẩm Thành mà còn xin , còn kích động Công chúa Cẩm Thành và Công chúa Phúc Ninh đánh , còn thì từ xa, thật là một tâm tư thâm độc!”
Chung Văn Cẩn mà mặt đầy dấu hỏi, nàng sang Thu tiểu thư Hàn đại nương, ngạc nhiên : “Những lời là Thu tiểu thư với phu nhân ?”
Thu tiểu thư lập tức đỏ bừng vành mắt, ủy khuất : “Không , chẳng gì với đại tỷ, cũng đại tỷ như .”
TBC
Nghe thấy tiểu đẩy chuyện cho , Thu thị cũng tức giận, ngược còn bảo vệ: “Những lời , đừng khó nàng , gì cứ nhằm mà thôi.”
Nàng cũng dối, những điều là do nha bên cạnh tiểu với nàng mà .
Chung Văn Cẩn : “Thu tiểu thư, trong cuộc để phu nhân tin lời của khác mà đính chính, nếu cô nương cố ý, thì c.h.ế.t cũng tin.”
Thu tiểu thư ủy khuất : “Ta đính chính mà, nhưng tỷ tỷ tin .”
Khương Xuân chỉ khẽ nhếch môi.
Thực nàng đính chính, nhưng trong lúc đính chính nàng như thể trời sắp sập, ai thấy cũng sẽ hiểu nàng đang chịu đựng để giữ thể diện, chỉ còn là lòng đau xót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-307.html.]
Đây là đầu tiên Chung Văn Cẩn gặp một cô gái ngốc nghếch như trong thực tế, nhất thời nên gì.
Một lúc , nàng mới nhẹ nhàng: “Về chuyện Công chúa Cẩm Thành và Công chúa Phúc Ninh, Đức phi và Dung phi xử lý xong, hai cũng hòa giải từ lâu. Phu nhân mới từ bên ngoài trở về, thể rõ các mối quan hệ trong , khuyên phu nhân nên tìm hiểu nhiều hơn bên ngoài, đừng để khác lợi dụng.”
Thu nương tử dĩ nhiên thể thẳng rằng Công chúa Cẩm Thành và Công chúa Phúc Ninh chỉ hòa bình ngoài mặt, thực đều hận thấu xương, hận thể tiêu diệt kẻ khiến mất mặt.
Nàng nhạt: “Mồm miệng thật lanh lợi, chắc hẳn ban đầu phu nhân dựa cái miệng để dụ dỗ Tống lang quân cưới thê tử?”
Chung Văn Cẩn khẽ : “Về chuyện giữa và phu quân, cần phu nhân lo lắng, phu nhân thời gian rảnh rỗi , bằng nhanh chóng giúp một tìm kiếm hôn sự , kẻo để họ suốt ngày chằm chằm thịt trong bát của khác mà chảy nước dãi.”
“Những đó” là ai, tất cả mặt đều rõ.
Thu tiểu thư lập tức mặt đỏ bừng, ấp úng giải thích: “Chung tỷ, tỷ hiểu lầm , khác… Từ xưa đến nay, chuyện hôn nhân đều là do cha định đoạt, qua mối mai của khác, hôn sự của như thế nào, đương nhiên theo sự sắp đặt của cha .”
Chung Văn Cẩn hừ một tiếng: “Thu tiểu thư thật đổ , theo ý của tiểu thư, kẻ chằm chằm bát thịt của khác chính là che của tiểu thư ?”
“Im miệng!” Thu nương tử quát khẽ, mặt mày tối sầm , mắng: “Cô nương thiếu giáo dưỡng, chuyện thì chuyện, tại lôi cả cha chúng ?”
Chung Văn Cẩn thấy câu thì bật , ngả nghiêng một hồi, mới : “Chỉ cho quan quyền đốt lửa, cho dân đen thắp đèn? Rõ ràng là tiểu thư đổ cho cha , chỉ thuận miệng nhắc một câu, kết quả phu nhân mắng tiểu thư, chạy tới mắng . Lòng hiếu thảo của phu nhân thật giống như , mà cũng như , thật sự như hiếu.”
Khương Xuân dùng khăn che miệng, trộm.
Chung Văn Cẩn bình thường tính tình dịu dàng, ít khi cãi cọ với khác, cho dù Trang thị mắng nàng, Ly thị và Thu thị trong nhà tìm nàng gây chuyện, nàng cũng chỉ thản nhiên, để tâm.
Gặp tình địch và tỷ tỷ của tình địch khiêu khích, nàng lập tức biến thành xương rồng, ai chạm thì đều đ.â.m đầy gai.
Đánh tuy phấn khích, nhưng mà Chung Văn Cẩn cãi cũng thú vị đấy chứ.
Khương Xuân từ trong túi lấy một ít hạt dưa ngũ vị, “cạp cạp” mà ăn.
Tống Thời Âm đưa tay về phía nàng, nhỏ giọng : “Đại tẩu, cũng cho ít hạt dưa ăn với. Không hạt dưa thì ăn dưa mất một nửa sự thú vị.”
Khương Xuân: “……”
Cô nàng cái gì học , nhưng nhại theo lời thì học y chang, thiếu một chữ nào.
Không trách Chung Văn Cẩn nhầm lẫn đồng hương, với vẻ ngoài lời của hiện đại như , thật khó mà nhầm.
Khương Xuân đưa hạt dưa trong tay cho nàng, lấy thêm một ít từ trong túi .
Hai tỷ cứ thế mà ăn hạt dưa, ai để ý xung quanh.
Thu phu nhân thấy cảnh , khóe miệng lập tức co giật.
Người con gái xuất từ nhà sát sinh như Tống lang quân, đây những trò khiến bà khỏi kinh ngạc, còn tưởng rằng khi trở về kinh thành, nàng sẽ thu nhiều.
Ai ngờ nàng những thu mà còn trở nên thái quá hơn.
Mẹ chồng là Trang thị cũng quản lý nàng ?
lúc , Thu nương tử quan tâm đến điều đó, mà trực tiếp sang mắng Chung Văn Cẩn: “Việc hiếu thảo , cha tự đánh giá, đến lượt bên ngoài như cô nương xen . Còn cô nương, cô nương cắt đứt quan hệ với cha và , còn gia tộc họ loại khỏi gia phả, thật là hiếu thảo đấy.”
Chung Văn Cẩn là dám dám chịu, sớm chuẩn tâm lý cho việc khác lật chuyện .
Nàng nhẹ nhàng : “Nếu cha của phu nhân là ý định cho phu nhân kết hôn, chỉ để phu nhân bà cô trong nhà, kiếm tiền nuôi cả gia đình. Nếu phu nhân đồng ý, họ bắt phu nhân uống xuân dược, đẩy một lão nhân phòng phu nhân, ép phu nhân mất trinh tiết, mà phu nhân vẫn xem họ như , yêu thương họ, thì thật sự ngưỡng mộ phu nhân. Thánh mẫu còn lòng vĩ đại như phu nhân, ánh sáng thánh thiện phu nhân đủ để mờ mắt tất cả xung quanh.”
Thu nương tử há miệng, há miệng, nhưng lời nào.
Nàng ngờ sự thật như , nàng quá vội vàng, hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện nhảy .