Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 310
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:58:00
Lượt xem: 94
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cho dù vì nàng sinh đích trưởng tôn Ấp ca nhi, họ đuổi nàng, nhưng chắc chắn sẽ nhốt nàng , cho nàng gặp ai nữa.
Chỉ cần nghĩ đến việc cả quãng đời còn giam cầm trong nhà, thậm chí còn thảm hơn cả ni cô chỉ thể bạn với đèn xanh và kinh kệ, vì ít ni cô còn thể gặp gỡ sư trưởng và đồng môn, nàng khỏi run rẩy sợ hãi.
Miệng vội vàng phản bác: "Mẫu chắc là nhầm , hại Chung nương tử sẩy thai là , liên quan gì đến con ? Con và Chung nương tử thù oán gì, con chỉ theo lời , theo lời nàng bảo mà trêu chọc Chung nương tử vài câu. Nếu ai nhiều nhất, thì dĩ nhiên kẻ đầu sỏ giật dây là , trách phạt ai cũng trách phạt nàng ."
Thu nhị tiểu thư lập tức bật , nước mắt giàn giụa, oan ức Thu nương tử, van xin: "Tỷ tỷ, khi nào thì sai khiến tỷ? Khi nào thì bảo tỷ lời đó? Tỷ thể vì trốn tránh trách nhiệm mà bịa đặt tin đồn lừa gạt như !"
Cuộc cãi vã giữa ba nhà họ Thu chính thức trở thành màn kịch "chó cắn chó," Khương Xuân mà thấy thích thú vô cùng. Nếu tình huống cho phép, nàng lấy hạt dưa nhấm nháp .
Dù gì thì nhị thiết của nàng sắp sẩy thai, bản đại tẩu cũng nên bớt vui vẻ mà xem kịch mới .
Ba nhà họ Thu cãi cọ chí chóe suốt ba khắc giờ, Thu nương tử một đấu hai, dần dần trụ nổi.
Thu nương tử dồn bước đường cùng, đành sang cầu cứu Khương Xuân: "Khương nương tử, lúc đó phu nhân mặt, thể chứng rằng hại Chung nương tử sẩy thai là của , đúng ?"
Khương Xuân bĩu môi, trong lòng nghĩ, ngươi cũng vô tội, nhảy chế giễu Chung Văn Cẩn đầu tiên chẳng chính là ngươi ? Tuy , nhớ khi nàng cùng Tống Thời An đến Thiệu Hưng chuộc Tống Thời Âm, Hàn Tiêu giúp đỡ ít, còn tặng nhiều quà lúc chia tay, nên nàng vẫn vẻ thành thật gật đầu: “ là Thu nhị tiểu thư khiến nhị của tức giận đến mức .”
“Không , , ngươi đừng bậy.” Thu nhị tiểu thư vội vã phủ nhận, liên tục ba bác bỏ.
Khương Xuân lạnh : “Thu nhị cô nương, đến lúc mà ngươi còn đổ , thậm chí còn tìm cách để đẩy tội cho chính tỷ tỷ của . Ngươi thật là ngu ngốc độc ác!”
Ngô thị định lên tiếng biện hộ cho con gái nhỏ, nhưng kịp thì Thu nương tử chặn : “Mẫu , là con của mẫu , chẳng lẽ con thì ? Vì để che đậy việc của , con gánh tội nhà chồng ghét bỏ ?”
Ngô thị há hốc miệng, há khép , mãi một lúc mới buông một tiếng thở dài: “Hàn gia là gia đình học thức, nhờ con sinh một đứa con trai, Hàn gia Ấp ca nhi - đích trưởng tôn - sẽ bỏ con .”
Thu nương tử lạnh: “ là họ sẽ bỏ con, nhưng con mất mặt Hàn gia, họ chắc chắn sẽ nhốt con , cho con gặp ai nữa, để tránh thêm chuyện nhục nhã nào khác.”
Bị bỏ rơi chỉ là mất thể diện, nhưng cả đời giam cầm trong góc tối ẩm thấp, bao giờ gặp phu quân và nhi tử, còn đau khổ hơn cả cái chết.
Chết lẽ còn nhẹ nhàng hơn.
Nghĩ đến đây, nàng buông một câu: “Chuyện của nhà họ Thu sẽ nhúng tay nữa, tùy các gì thì , nhưng gánh tội .” Nói xong, nàng vung tay áo bỏ .
Khương Xuân Ngô thị, khúc khích: “Thu nương tử thật là thảm, mẫu nghiêng hẳn về một phía, xem trọng tiền đồ của , còn tiền đồ của đại nữ nhi thì đáng ? Ta thấy, Thu nương tử nên sớm đoạn tuyệt với nhà đẻ, thì sẽ hại đến mức nào. Có khi mạng sống của nàng cũng các hại mất để nhường chỗ cho chứ.”
Không còn đại nữ nhi gánh tội cho con gái nhỏ, Ngô thị cũng chẳng nỡ trách mắng đứa con gái đang lả , gần như vững. Bà thở dài, cung kính cúi đầu chào Trang thị, hạ giọng : "Trang tỷ, thật xin , mặt đứa con gái suy nghĩ của xin tỷ. Sau sẽ cho mang đến cho Tống nhị nãi nãi một dược liệu bổ dưỡng để bồi bổ sức khỏe, bộ chi phí cũng sẽ do nhà họ Thu gánh chịu. Nếu đứa bé trong bụng may mắn giữ thì , còn nếu giữ … lúc đó chúng sẽ bàn tiếp cách bồi thường cho nhị nãi nãi, nhà nhất định sẽ thỏa đáng, để ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa hai nhà.”
Trang thị lạnh: “Thu đại thái thái, cơm thể ăn bậy, nhưng lời thì thể bậy. Giữa hai nhà chúng chẳng mối quan hệ nào cả.”
Ngô thị nghiến răng nhăn nhó: “Cừu hận nên hóa giải, nên kết thêm. Chúng nhất định sẽ bù đắp cho nhị nãi nãi.”
Khương Xuân nháy mắt hiệu cho Chung Văn Cẩn, ý bảo nhị , sắp phát tài .
Bằng chứng dâng lên tận cửa, nếu giúp nhị đòi chút bạc, chẳng buổi kịch hôm nay diễn uổng công ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-310.html.]
Việc Thu nhị tiểu thư mất danh tiếng cũng chẳng liên quan gì nhiều đến họ, cùng lắm là thêm một trò mà thôi, cuối cùng thì tiền bạc mới là điều thực tế nhất.
Khương Xuân nhạt: "Dù giữ đứa bé, sinh liệu gặp vấn đề gì vẫn . Vậy mà các chỉ đưa ít thuốc bổ với lo chi phí chữa trị là xong? Các xem nhị của như kẻ ăn mày ?"
Ngô thị tức đến sắp nổ tung.
Vừa khó khăn lắm mới thấy sắc mặt của Trang thị, tức Tống đại thái thái, chút mềm mỏng, thì nàng dâu xuất từ nghề đồ tể chen phá hỏng thứ.
Bà cố nén giận, cuối cùng nặn một nụ , hỏi: "Ý của Khương nương tử là gì?"
Khương Xuân lạnh lùng đáp: "Để tránh việc các phủ nhận trách nhiệm, các bồi thường cho nhị của một nghìn lượng bạc, nếu thì chuyện thể dừng ở đây. Ta sẽ cáo đến Thái tử phi nương nương, nhờ nàng đòi công bằng cho nhị của ."
TBC
Chung Văn Cẩn là cáo mệnh phu nhân, Thu nhị tiểu thư là con gái quan, nên đều thuộc quyền quản lý của Thái tử phi, nắm giữ phượng ấn và các công việc trong cung. Đưa chuyện đến tai Thái tử phi là hợp tình hợp lý.
Điều chẳng liên quan gì đến việc Tống Thời Dự đại cô của họ .
Ngô thị: "..."
Thái tử phi là đại cô của nhà các ngươi, nếu cáo đến nàng , nhà họ Thu còn đường lui ?
Thật là tính toán giỏi quá!
Ngô thị tức đến nghẹn lời.
Một nghìn lượng bạc, đối với gia đình họ, nhiều nhiều, nhưng ít cũng ít.
Bà thật đưa tiền đó, nhưng nếu đồng ý, chắc chắn nữ nhân xuất đồ tể sẽ chuyện ầm ĩ lên.
Lúc đó, e rằng chỉ mất một nghìn lượng bạc mà còn thể mất cả danh tiếng.
Tiền bạc mất thể kiếm , nhưng nếu danh tiếng của con gái nhỏ phá hủy, thì khó mà tìm một mối hôn sự .
Sau khi đắn đo, bà nghiến răng : "Nhà chúng vốn định bồi thường cho Tống nhị nãi nãi. Nếu Tống đại nãi nãi yêu cầu một nghìn lượng bạc, chúng ý kiến."
Thu nhị tiểu thư lập tức đầu , thể tin nổi: "Mẫu , đồng ý với yêu cầu quá đáng của nàng chứ? Chung nương tử sẩy thai của con, mẫu bồi thường cho nàng chẳng khiến nhà trông như kẻ ?"
Ngô thị cạn lời.
Chung nương tử quả thực đang mang thai, và thái y trong Thái y viện rằng nàng động thai, dấu hiệu sẩy thai.
Người mặt lúc đó, ngoài nhà họ Tống và nhà họ Ly, thì chỉ hai cô con gái của bà .
Giờ đây, đại nữ nhi giận dữ bỏ mặc lo, còn ai để gánh tội , con gái nhỏ của bà cách nào thoát tội .
Chuyện chối là thể chối.
Dù nhà họ Thu và nhà họ Ly quan hệ thiết, nhưng để tránh dính líu, nhà họ Ly cũng sẽ chứng, chỉ rõ nhi nữ bà là kẻ chủ mưu.