Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 311
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:58:03
Lượt xem: 87
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu họ cắn răng nhận, đưa chuyện lên đến Thái tử phi còn là nhẹ, e rằng nhà họ Tống sẽ trực tiếp kiện đến Đại Lý Tự.
Đến lúc đó, con gái nhỏ của bà sẽ Đại Lý Tự triệu đến để hỏi cung với tư cách là nghi phạm.
Nếu may giam ngục Đại Lý Tự, bất kể tội , danh tiếng của nàng sẽ sụp đổ.
Có gia đình nào môn đăng hộ đối chịu cưới một cô nương từng tù về nhà dâu? Chẳng quá nhục nhã .
Ngô thị trừng mắt con gái nhỏ, quát nhỏ: "Con im , ở đây đến lượt con ."
Thu nhị tiểu thư từ nhỏ luôn dịu dàng yếu đuối, hễ bậc trưởng bối nặng một chút là nước mắt rơi lã chã, nên từ bé đến lớn gần như bao giờ trách mắng.
Giờ đây trách, nàng tủi đến mức nước mắt rơi lã chã, nấc lên, trông như sắp ngất .
Khương Xuân cảnh đó mà chậc lưỡi khen ngợi.
Cô bé yếu đuối mà chỉ rơi nước mắt mà chảy mũi khi thế nhỉ?
Chính khi thì nước mắt, nước mũi đều ròng ròng.
đó là ở kiếp , từ khi xuyên đến thời cổ đại, hình như nàng từng nào?
Nghĩ thì, vẻ cuộc sống của cũng tệ lắm? Bằng ngay cả cơ hội cũng ?
Ngô thị sai đại nha cận của về phủ lấy ngân phiếu, tự tay đưa đến mặt Khương Xuân, thản nhiên : “Đại nãi nãi nhớ đếm kỹ, nếu thiếu hoặc thừa vài tờ thì thật .”
“Dĩ nhiên là đếm .” Khương Xuân cẩn thận đếm ngân phiếu, xác nhận là đúng mười tờ, đó mới cuộn chúng nhét túi tiền của .
Rồi cô với Ngô thị: “Xong , chuyện coi như kết thúc, Thu đại thái thái thể , để tránh nhị thấy bực .”
Hai tỷ nhà họ Thu vốn là đại diện cho nhà họ Thu đến chúc thọ Tiểu Chu thị, lão thái thái nhà họ Ly, nhưng kịp nhà xảy chuyện .
Mặc dù trong lòng còn tâm trạng gì, nhưng Ngô thị vẫn dẫn Thu nhị cô nương đến phòng phía đông, chúc thọ Tiểu Chu thị xong mới rời .
Ngay khi họ khỏi chính viện, Chung Văn Cẩn lập tức dậy.
Khương Xuân liền mở túi tiền, đưa cuộn ngân phiếu cho nàng.
Chung Văn Cẩn rút hai tờ, đưa cho Khương Xuân, : “Đại tẩu vất vả mới lấy tiền , ít nhiều cũng nhận chút phí cực khổ, nếu thì chẳng mặt mũi để hưởng trọn lợi lộc .”
Khương Xuân chỉ lấy một tờ, đưa tờ còn cho Chung Văn Cẩn, : “Nhị sắp mở tửu phường, cần chi tiêu nhiều, lấy một trăm lượng là đủ .”
Chung Văn Cẩn đại tẩu thiếu tiền, mà giữa tỷ cũng cần giùng giằng vì một trăm lượng bạc, nên nhận ngân phiếu, bỏ túi tiền.
Nàng : “Đa tạ đại tẩu thông cảm, khi nào tìm thương nhân nước ngoài, sẽ lấy hạt giống cà chua cho tẩu.”
“Vậy thì quá.” Một trong những món ăn mà Khương Xuân thích nhất ở kiếp là trứng xào cà chua, thuộc dạng ăn mãi chán.
Đến thời cổ đại , ăn món đó nữa, nàng vẫn còn khá tiếc nuối.
Cảnh hai họ “phân chia chiến lợi phẩm” tự nhiên như ai ở đó, khiến nhà họ Tống quá quen thuộc, nhưng nhà họ Ly kinh ngạc đến sững sờ.
Đại tiểu thư nhà họ Ly, Ly Tử Huyên, miệng lắp bắp “Này... ...” mãi mà thốt nổi một câu trọn vẹn.
Đại thái thái nhà họ Ly, Tề thị, và nhị thái thái nhà họ Ly, Liễu thị, cũng phản ứng tương tự.
Người nhà họ Ly quen với việc , nhưng từng thấy ai trơ trẽn lừa gạt một cách trắng trợn như thế .
Không đúng, cũng thể họ lừa bịp, dù chuyện thê tử của Duệ ca động thai khí Lư thái y chẩn đoán, mà họ cơ hội nào để hối lộ Lư thái y .
Không lẽ Lư thái y tự mánh khóe của họ ngầm che đậy cho?
Vì , dù kinh ngạc đến , các nữ quyến nhà họ Ly cũng thể lời trách móc nào.
Khụ, chủ yếu là dám.
Sợ họ chỉ cần một lời hợp ý sang lừa bịp gia đình , cũng đòi một ngàn lượng bạc bồi thường, thì thật phiền toái.
Khương Xuân tươi rói nhét một trăm lượng bạc túi tiền.
Nàng ngại gì mặt nhà họ Ly, vì chắc rằng họ tuyệt đối sẽ giữ kín miệng.
Nhà họ Ly và nhà họ Thu là thông gia, nếu để chuyện hôm nay lan truyền ngoài, mất mặt chỉ thể là Thu nhị cô nương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-311.html.]
Nhà họ Thu chắc chắn sẽ cho phép điều xảy , khi yến tiệc kết thúc, họ sẽ đến bàn bạc với nhà họ Ly về việc giữ bí mật.
Chỉ cần vài câu, nàng lấy một trăm lượng bạc, thật sự quá lời.
Nếu là đây, khi nàng còn ở làng Đại Liễu Thụ, g.i.ế.c lợn bán thịt cả tháng trời, may mới kiếm ba lượng bạc.
Một trăm lượng bạc, nàng g.i.ế.c lợn suốt hai năm rưỡi mới kiếm đủ, với điều kiện là phủ Kỳ Châu và các phủ lân cận gặp thiên tai, mất mùa.
Nếu gặp nạn đói, đừng đến việc kiếm tiền, đến cả tiền tiết kiệm cũng vét sạch.
Vẫn là câu đó, quả nhiên theo Tống Thời An kinh là đúng đắn.
Kiếm chác từ những vị quan quyền quý còn dễ hơn nhiều so với việc g.i.ế.c lợn bán thịt.
Mọi thấy Chung Văn Cẩn bình an vô sự, gia nhân mang thuốc đến, nhưng Khương Xuân cũng bảo sắc thuốc, nên họ chuẩn rời .
TBC
Ngay lúc đó, bên ngoài đột nhiên vang lên giọng to lớn của Tống Thời Duệ: “Nương tử, nương tử, nàng chứ?”
Sau đó một bóng dáng cao lớn xông như cơn gió.
Chưa kịp bày tỏ sự lo lắng và tình cảm, Khương Xuân nhanh chóng : “Chỉ là một phen hoảng hốt, nhị cả.”
Những lời sắp thốt của Tống Thời Duệ mắc kẹt trong cổ họng, khiến ngạt thở, ho “khụ khụ khụ” liên tiếp.
Khương Xuân “ôi” một tiếng, trách yêu: “Nhị thật là, là lời riêng tư với nhị , nhưng ho một tiếng thôi là đủ , thông minh như hiểu? Có cần ho mãi như thế ?”
Tống Thời Duệ ho thêm mấy tiếng, vội vàng giải thích: “Đại tẩu, ý đó…”
Khương Xuân che miệng khúc khích: “Biết là nhị da mặt mỏng mà, , cần giải thích nhiều, hiểu mà.”
Tống Thời Duệ cuống đến đỏ cả mặt: “Không , thật sự ý đó…”
Chung Văn Cẩn liếc mắt Khương Xuân, trách yêu: “Đại tẩu, tẩu rõ là tướng công của năng vụng về, đừng chọc nữa. Những lời trêu đùa , tẩu để dành mà với đại ca .”
Khương Xuân như mèo ngửi thấy mùi cá, liền rạng rỡ: “Ôi chao, trêu đùa đại ca của ít, chắc là trêu nhiều quá, giờ da mặt của dày lắm , khó mà thấy cảnh đỏ mặt tía tai ngượng ngùng như con nai nhỏ.”
Người nhà họ Tống: “...”
Người nhà họ Ly: “...”
Đặc biệt là nhà họ Ly, dường như sét đánh trúng.
Mặt đỏ tía tai ngượng ngùng như con nai nhỏ? Chắc chắn là đang về Tống Thời An?
Người mà họ , Tống đại lang, luôn trưởng thành tuổi, ăn mạch lạc, sâu sắc, việc vững vàng, khéo léo, nhiều lúc còn đáng tin cậy hơn cả cha là Tống Chấn Đình.
Thế mà phía là con như ?
Dường như ba cái của họ đều sắp vỡ tan.
Khương Xuân thấy bộ dạng sững sờ của nhà họ Ly, liền tỏ vô cùng hài lòng.
Chính là hiệu quả như thế đây.
Chung Văn Cẩn bật khúc khích, nhịn nữa.
Tống Thời Duệ như chim sợ cành cong, thấy nàng liền vội bước tới một bước, lo lắng : “Nương tử, cẩn thận thai nhi trong bụng.”
Chung Văn Cẩn lườm một cái, trách yêu: “Đại tẩu là , đừng giật như thế.”
Khương Xuân thấy hai phu thê họ âu yếm , liền chu đáo đuổi khéo : “Được , , ngoài hết , nhường chỗ cho họ, để hai họ thoải mái chuyện.”
Nàng , còn mặt mũi mà ở nữa?
Tất cả lượt khỏi phòng.
Khương Xuân là cuối cùng bước , còn cẩn thận đóng cửa . Quay đầu, nàng thấy Tống Thời An đang phía , tay chắp lưng.
Hắn khẽ một tiếng: “Đỏ mặt tía tai ngượng ngùng như con nai nhỏ?”
Khương Xuân: “...”
Ôi trời, khác bắt quả tang tại trận .
nhận sai là điều thể, nàng lập tức phản đòn, lớn tiếng : “Ai đời ngoài lén thế ?”