Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 319
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:58:23
Lượt xem: 84
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chung Văn Cẩn với nha bên là Bạch Chi: “Đi lấy cho Lư thái y hai bao lì xì đỏ.”
Nàng vị thái y là Lư thái y, vì chỉ chuẩn một bao lì xì, bên trong năm lượng bạc.
Một bao lì xì năm lượng bạc, thưởng cho các thái y khác đủ, nhưng để cảm ơn Lư thái y thì rõ ràng đủ.
Lư thái y cuống quýt chắp tay cảm tạ: “Cảm ơn nhị phu nhân thưởng.”
Khi ông nhận hai bao lì xì từ tay Bạch Chi cáo từ về, Trang thị lập tức trừng mắt hai nàng dâu.
Bà tức giận : “Hai các ngươi kết bè kết phái, chuyện quá nhỉ!”
Khương Xuân thấy hổ mà còn tự hào, : “Mẫu khen đúng, đây đương nhiên là chuyện ! Đáng tiếc chuyện thường , nếu thể từ đó kiếm một ngàn lượng bạc nữa thì thật .”
Trang thị trừng mắt nàng một cái, cảnh cáo: “Còn bảy ngày nữa là ngày nhận , con hãy yên phận chút, đừng để xảy chuyện gì.”
Đại sự như công chúa Tân Thành của hoàng đế và bà nội, đương nhiên thể qua loa.
Tống Chấn Đình tìm Quân Thiên Giám để xem bói chọn ngày - ngày mùng hai tháng tư, Tống gia định ngày nhận ngày .
Khương Xuân sờ sờ mũi, ngượng ngùng: “Mẫu , trễ .”
Trang thị lập tức giật .
Bà lạnh lùng hỏi: “Hôm nay con kiểm tra sổ sách ở tiệm vải ? Kiểm tra sổ mà thể gây chuyện gì? Chẳng lẽ con đánh khách hàng đến mua vải?”
Khương Xuân lập tức phủ nhận: “Làm thể, khách hàng chính là bậc phụ mẫu của con, trừ khi họ lấy vải của con, nếu con sẽ đánh họ .”
Nếu đánh khách hàng, chuyện chắc chắn còn nghiêm trọng hơn.
Trang thị nóng lòng, chịu nổi tính cách dài dòng việc chính của nàng, sang với Quế Chi: “Quế Chi, ngươi !”
Khương Xuân tựa lưng ghế thái sư, tươi: “Quế Chi thì để Quế Chi , con đúng lúc khát nước, uống một chén . Bích Thúy, ở đây phu nhân còn đại hồng bào ? Nếu thì cho một chén.”
Bích Thúy tính tình vốn hoạt bát, liền trêu chọc: “Phu nhân bao nhiêu đại hồng bào đây? Lão gia đến thì uống, đại nương đến cũng uống, nhị gia đến cũng uống, chịu nổi tần suất như ? Mới nửa tháng , bình đại hồng bào trống rỗng .”
“Ồ, thế .” Khương Xuân gật đầu, ngay đó một câu giật c.h.ế.t ngừng: “Vừa lúc vài cân đại hồng bào thượng hạng, sẽ nhờ Quế Chi gửi một cân cho mẫu .”
Trước đây, nàng tới Đông Thị bên phía Hương Tuyết, ghé vài tiệm , vận may cực thu sáu cân đại hồng bào thượng hạng.
Trạng thị: “……”
Vài cân đại hồng bào thượng hạng?
Mọi đều , núi Vũ Di vài cây của đại hồng bào, mỗi năm tối đa chỉ cung ứng mười mấy cân .
Lão hoàng đế tự giữ một nửa, còn bảy tám cân, ruột của ông là công chúa Tân Thành và công chúa Tương Dương, con gái nuôi của Hiếu Hiền hoàng hậu, cũng chia. Những phi tần sủng ái trong hậu cung cũng chia, các thích quyền thế cũng chia, quan trọng là các trọng thần trong triều cũng phần.
Mỗi chỉ một chút xíu là cùng.
Nếu Tống gia nhờ thái tử Lê Quân Hành, với chức vụ của Tống Chấn Đình, thị lang bộ Công chính nhị phẩm, thì đừng đến chuyện phân chia , ngay cả mùi hương cũng cơ hội ngửi thấy.
Thế mà Khương Xuân ở đây một câu giật c.h.ế.t ngừng, sẽ gửi cho một cân đại hồng bào.
Chẳng trách nàng nghĩa mẫu là công chúa Tân Thành cũng dám lời .
Nghĩ , nàng gửi chắc chắn chỉ là đại hồng bào bình thường mà thôi.
Dù triều đình chuyên quản lý mấy cây núi Vũ Di, nhưng thể nào ngăn cản dân địa phương quen thuộc với địa hình, ít lén lút lên đó cắt nhánh.
Họ thể thoải mái , trong nhiều năm qua, rốt cuộc khiến họ nhân giống ít cây đại hồng bào.
Trà từ những cây , dĩ nhiên chất lượng thể so với từ cây , nhưng cũng hơn những loại ô long khác một chút.
Để tránh cho Trạng thị quá bất ngờ khi nhận đại hồng bào, Khương Xuân còn bịa đặt thêm: “Nghe đây là đại hồng bào thượng hạng từ ngoại quốc, kém gì đại hồng bào sản xuất núi Vũ Di của chúng , mẫu đừng gửi lung tung nhé.”
Chung Văn Cẩn: “???”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-319.html.]
Đại tẩu qua tay mà tự đồ vật từ ngoại quốc ?
Ôi cũng , những thứ của nào gọi là đồ vật ngoại quốc, rõ ràng là từ hệ thống thương thành Phân Tứ Tứ mua về.
Đồ vật mà đại tẩu là đồ vật ngoại quốc, mới thật sự là đồ vật từ ngoại quốc.
Trang thị gì thêm.
Nàng nghĩ rằng Khương Xuân là nhờ Chung Văn Cẩn giúp nàng mua từ phương ngoài.
Bản bà từng uống qua đại hồng bào ngoại quốc, nên dám vội vàng đưa kết luận, kẻo vả mặt .
Bích Thúy đúng lúc tiếp lời: “Đại nương tặng bảo bối, phu nhân thể nỡ gửi cho khác?”
“Vậy yên tâm .” Khương Xuân gật đầu, đưa tay cầm lên chén Lục An do Bích Thúy pha, nhấp một ngụm.
Nàng đầu sang bên cạnh than thở với Chung Văn Cẩn: “Hôm nay đến cửa tiệm vải kiểm tra sổ sách, suýt nữa thì mệt chết. Mới khai trương hai tháng, sổ sách dày cộp, bên trong các khoản mục rối ren đủ kiểu, mà choáng váng đầu óc. Ta xem qua vài trang mà chịu nổi, đành thẳng đến cuối xem kết quả. May mà tiệm trưởng là biểu ca , thể tin tưởng , nếu là tiệm trưởng khác, còn lừa thành nữa.”
Chung Văn Cẩn lập tức cảm thấy đồng cảm.
Cửa hàng hàng hóa ngoại quốc khai trương còn sớm hơn tiệm vải của đại tẩu một tháng, chính là thời điểm kiểm tra sổ sách theo quý.
Cửa hàng hàng hóa ngoại quốc ăn quá , trong ba tháng, chỉ riêng sổ sách ghi chép tới sáu quyển.
Nàng xem suốt một buổi chỉ thấy đầu óc choáng váng.
Chỉ cần nghĩ đến cuối năm kiểm tra hai mươi bốn quyển sổ sách, nàng nhịn mà tối sầm mắt .
TBC
Nhất định tìm cơ hội để rõ phương pháp ghi chép nợ nần, nếu thật chịu nổi.
Sau đó, ngủ gật thì gặp gối, hôm nay đại tẩu đưa cho nàng chiếc thang, nhất định nắm bắt cơ hội .
Chung Văn Cẩn vội vàng phụ họa: “Ai bảo ? Ta kiểm tra sổ sách nửa ngày hôm , mệt đến choáng váng đầu óc, về nhà ghế nghỉ nửa ngày mới hồi phục .”
Trang thị định nàng, mang thai như , thể xem sổ sách, bà là chồng của nàng thì xem cũng , hà tất tỏ mạnh mẽ?
Đột nhiên thấy Chung Văn Cẩn chuyển câu, vui vẻ : “ trùng hợp, hôm qua mua hàng với thương nhân phương ngoài, vô tình than thở một câu, ngờ họ một phương pháp ghi chép rõ ràng, gọi là ghi chép nợ nần. Ta đưa họ mười lượng bạc, họ liền dạy phương pháp . Nếu đại tẩu hứng thú, trở về sẽ dạy cho tẩu.”
Khương Xuân đùa giỡn: “Ta chiếm tiện nghi của nhị , mười lượng bạc học phí chia sẻ một nửa mới .”
Quả nhiên, Chung Văn Cẩn lập tức câu câu .
Chung Văn Cẩn liếc Khương Xuân một cái, tức giận : “Nếu đại tẩu tính toán kỹ lưỡng như , thì từ Thu gia mà lấy một ngàn lượng bạc, cũng chia cho tẩu một nửa nhé.”
Khương Xuân giơ tay, vẻ đầu hàng: “Được , sẽ dũng cảm để mượn hào quang của nhị nhé.”
Trang thị xen , chỉ lặng lẽ đó xem hai nàng dâu “ngươi nịnh , nịnh ngươi.”
Nghe một hồi, bỗng nhiên nhớ một việc.
Bà hừ nhẹ một tiếng, lạnh mặt Quế Chi: “Chẳng bảo ngươi báo cáo trung thực ? Sao còn bắt đầu?”
Khương Xuân tiểu thư, đúng là bậc thầy trong việc lái lụa, nàng cắt ngang như , suýt chút nữa quên béng chuyện .
Quế Chi Khương Xuân.
Khương Xuân : “Nhìn gì, ngươi cứ sự thật, mẫu ngoài.”
Trang thị khẽ hừ một tiếng, để ý đến.
Người miệng như thoa mật, chứng tỏ nàng gây ít rắc rối, lừa bà dọn dẹp cục diện đây.
Quế Chi chỉ thể cắn răng, lượt kể bộ sự việc xảy ở Tây Thị đó.
Trạng thị: “……”
Chung Văn Cẩn: “……”