Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 329
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:58:49
Lượt xem: 95
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Bình nếu tính kế, Tương Dương tất nhiên dễ dàng bỏ qua, nhất định sẽ đến chỗ hoàng lóc ầm ĩ.
Đến cả , e rằng cũng yên .
Vì , Tân Thành trưởng công chúa chỉ trách mắng, mà còn khen ngợi một câu: "An Bình dám chuyện hoang đường như , đánh cũng là tự chuốc lấy."
Khương Xuân tròn mắt, tin nổi: "Ta đánh một quận chúa thuộc tông thất, mà những trách , còn khen nữa . Chẳng lẽ, chính là vị “cưng chiều nữ nhi như bảo bối” mà truyền thuyết thường nhắc đến?"
Tân Thành trưởng công chúa liếc nàng một cái, hờ hững : "Nếu tỉnh ngủ, thì tối nên ngủ thêm một chút, tránh ban ngày năng mê sảng."
Khương Xuân hạ giọng, than thở: "Ai da, cũng ngủ sớm lắm, nhưng chẳng do phu quân cứ quấn quýt chịu buông, nên đành bất lực."
Tân Thành trưởng công chúa: "..."
Quả nhiên ông trời công bằng, cho Tống Thời An dung mạo, tính cách và tài năng, nhưng để gặp một thê tử chẳng .
Như thế mới đời ghen tị quá mức với .
mà...
Nhìn Khương Xuân suốt ngày gặp ai cũng khoe khoang tình cảm, lẽ Tống Thời An đối với sự "trừng phạt" của trời xanh, vẫn còn thấy ngọt ngào như đường mật?
*
Sau tiệc nhận , Khương Xuân Trang thị gọi đến chính phòng hỏi chuyện, Tống Thời An chẳng tin từ cũng vội vã chạy đến.
Trang thị liếc một cái, vui : "Ta chỉ hỏi nàng dâu của con đôi lời, sẽ trách mắng nàng , con chẳng phân biệt trắng đen hối hả chạy đến che chở ?"
Tống Thời An tỏ vô tội: "Mẫu phân biệt trái mà vu oan cho con ? Con rảnh rỗi nên qua chính phòng chơi, mẫu và nương tử chuyện, cớ gì thành che chở cho ai?"
Đến đây, còn đắc ý khẽ một tiếng: "Huống chi, nương tử của con bản lĩnh như , đến quận chúa nàng còn dám đánh, cần gì con che chở? Nếu che chở, con cũng che chở cho mẫu , dù gì cũng tuổi, e rằng chẳng là đối thủ của nàng."
Trang thị năm nay mới bốn mươi bảy nhưng con trai là tuổi: "..."
Chưa kịp mở miệng quở trách con, Khương Xuân thốt lên trách cứ: "Phu quân, gì ? Sao gọi là tuổi chứ? Mẫu trẻ trung lắm, còn trời sinh mỹ lệ, nếu cùng , chừng còn tưởng chúng là tỷ đấy!"
Khương Xuân còn ân cần trấn an Trang thị: "Mẫu đừng buồn, con nhờ nhị giúp mua mấy loại phấn nền tác dụng cải thiện làn da, vài ngày nữa hàng sẽ tới. Lúc đó con tặng mẫu một lọ, đảm bảo bôi , đến phu quân của con cũng với con mắt khác."
Trang thị tuy vui trong lòng nhưng ngoài miệng hừ nhẹ: "Ta lớn tuổi , con đừng bày vẽ lung tung, cẩn thận kẻo bảo giữ sự trang nghiêm."
Khương Xuân tươi : "Sắc mặt thì càng trang nghiêm hơn, lúc đó sẽ thấy."
Trang thị khẽ nhếch môi .
Im lặng một lúc, bà mới nhớ đến việc chính, vội vàng : "Con đừng kéo dài nữa, mau kể chuyện hôm nay rốt cuộc là !"
Quận chúa An Bình đến hí lầu mà chào hỏi Tân Thành trưởng công chúa, vội bỏ , khiến Trang thị nghi ngờ điều gì khuất tất.
Quả nhiên đó báo rằng nàng và Khương Xuân đánh , An Bình ôm m.ô.n.g lết tập tễnh.
Khương Xuân ngần ngại thẳng: "Chuyện là quận chúa An Bình ở hoa viên định giở trò cường bạo tam , khi con tới nơi thì ngoại bào của tam nàng cởi ...
TBC
Con tức quá, nam nhân nhà họ Tống chúng đầu thể rơi, m.á.u thể chảy, nhưng tiết hạnh thì thể mất, đây là nguyên tắc! Vì , con liền đánh nàng một trận."
Trang thị: "..."
Loại bỏ phần đắn trong lời của Khương Xuân, Trang thị cũng đại khái hiểu câu chuyện.
Rồi bà chỉ câm nín.
Những vụ tai tiếng của quận chúa An Bình, cả kinh thành ai mà ?
Trang thị tất nhiên cũng rõ.
bà ngờ rằng quận chúa An Bình dám tay với tiểu lang quân của nhà họ Tống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-329.html.]
Thời Thiền là đường của thái tử phi, cũng thể coi là thê của thái tử. An Bình quận chúa dám cả gan như ?!
Cũng đúng, nàng dám chứ?
Chỉ cần ép buộc thành sự , vì thể diện hoàng thất, hoàng thượng chắc chắn sẽ ban hôn.
Tống Thời Thiền chịu thiệt thòi , cũng đành ngậm bồ hòn.
Dù thái tử mặt can thiệp, e rằng cũng ngăn nổi cuộc hôn nhân .
May mà lúc đó bà rảnh tay, kịp thời sai Bích Thúy gọi Khương Xuân, mới để quận chúa An Bình thực hiện mưu đồ.
Nếu gọi tới Khương Xuân, mà là chủ tử nào khác trong nhà họ Tống, e rằng cũng chắc ngăn cản nổi nàng .
Dù , những khác nhiều lắm cũng chỉ dắt theo vài nha , bà tử. Còn quận chúa An Bình chỉ võ công, mà bên cạnh còn ít thị vệ.
Xem , hôn sự của Thiền ca nhi thể chậm trễ nữa, nhanh chóng chọn một cô nương thích hợp, lập tức lễ, cố gắng trong vòng một tháng xong xuôi đại lễ.
Tiến độ nhanh như thế , với gia đình như họ, là vô cùng sơ sài, nhưng chuyện gấp như lửa cháy đến chân, còn gì để mà bận tâm?
Ai quận chúa An Bình khi kế thất bại, nghĩ kế khác chứ?
Thiền ca nhi chuẩn Quốc Tử Giám học, thể suốt ngày trốn trong nhà, chừng lúc nào đó nàng tính kế.
Nghĩ đến đây, bà quả quyết đầu lệnh cho Bích Thúy: "Đi mời lão thái thái và nhị thái thái đến, bảo chuyện quan trọng cần bàn."
Chuyện hôn nhân của con cái vốn do cha sắp đặt qua mai mối, nhưng Ly thị, nhị , tầm hạn hẹp, việc lớn , chỉ giỏi phá hỏng, vì mời cả Chu thị đến, để bà chồng kiêm cô dì trấn áp.
Bích Thúy nghiêm trọng, nên lão thái thái Chu thị và nhị thái thái Ly thị nhanh chóng mặt.
Chu thị hơn sáu mươi tuổi, bận rộn cả ngày, mệt mỏi vô cùng, định xuống nghỉ thì con dâu cả cho tới gọi, nên sắc mặt bà .
Vừa cửa, bà liền lạnh lùng liếc Trang thị một cái: "Làm phiền nghỉ ngơi, chuyện của con nhất cấp bách lắm, nếu thì... hừ!"
Trang thị kịp gì, Khương Xuân “ôi chao” một tiếng, ầm ĩ : "Lão thái thái, bảo bối tôn tử của suýt nữa quận chúa An Bình, kẻ hái hoa tặc, tính kế , mà vẫn còn tâm trạng nghỉ ngơi ?"
"Cái gì? Thiền ca nhi ?" Ly thị bỗng nhiên hét lên.
Làm cho Chu thị bên cạnh dọa đến giật .
Chu thị hung hăng trừng mắt bà, nhưng lúc cũng chẳng còn tâm trí mà để ý, bà vội vàng hỏi Khương Xuân: "Rốt cuộc là chuyện gì? Mau !"
Khương Xuân đơn giản như lúc tường trình cho Trang thị, mà thêm thắt đủ chuyện, kể bộ những gì xảy ở hoa viên.
Nghe đến đoạn khuy áo của Tống Thời Thiền quận chúa An Bình cởi , Ly thị tức thẹn, kêu lên: "Cái, cái quận chúa An Bình thật quá vô liêm sỉ..."
Khương Xuân trêu ghẹo bà: "Lúc con còn thấy nhị thẩm trò chuyện vui vẻ với quận chúa An Bình, con còn tưởng nhị thẩm chọn nàng con dâu cơ."
Lý thị vội vã phân bua: "Con linh tinh gì , thể chọn nàng ? Thiền ca nhi nhà chúng cưới một danh môn thục nữ cơ chứ."
Chu thị mất kiên nhẫn quát một câu: "Đừng chen nữa! An ca nhi tức phụ, con tiếp ."
Khương Xuân hí hửng: "Ngay lúc đó, bỗng nhiên trời vang lên tiếng động lớn, nữ hùng đây liền xuất hiện một cách hoành tráng! Chỉ thấy con một tay xách một tên thị vệ, "bốp" một cái quăng xuống đất; xách lên một tên thị vệ nữa, "bốp" một cái quăng xuống đất; xách lên một tên thị vệ, "bốp" một cái..."
"Ngươi còn "bốp" mãi ?" Chu thị vui ngắt lời, "Bớt lảm nhảm , trọng tâm!"
Khương Xuân giả vờ như thấy, chậm rãi tiếp: "Ta quăng thêm một tên thị vệ nữa "bốp" một cái, khi quăng hết đám thị vệ đang khống chế tam , tam cuối cùng cũng thoát , núp lưng con."
Nói đến đây, nàng cố ý ngừng như thể câu giờ.
Ly thị Chu thị quát nên dám xen .
Chu thị đó ngắt lời Khương Xuân, nhưng phớt lờ, cũng tự chuốc bực .
Trang thị kết quả nên cũng vội vàng.