Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:58:54
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

tất cả đều tán dương Tống Đại nãi nãi Khương Xuân, còn ca ngợi nàng là nữ hiệp trừng ác diệt gian.

Khương Xuân những lời , chỉ còn dở dở .

Tuy nhiên, nàng giờ đây thời gian bận tâm đến mấy lời đàm tiếu đó, vì nàng đang bận rộn.

Ngay hôm lễ nhận , nàng về nhà đẻ, mang chìa khóa cửa hàng mà Trường Công chúa Tân Thành ban cho đưa cho Khương Hà.

Nàng bảo ông xem xét cửa hàng chỗ nào cần sửa chữa, đó với nàng để nàng gọi thợ mộc đến sửa.

Khương Hà từ chối nhận: "Cửa hàng là Trưởng Công chúa cho con, con cứ giữ lấy mà dùng, hoặc là ăn buôn bán, hoặc là cho thuê lấy tiền, đều cả."

Khương Xuân liền nhét chìa khóa tay , : "Cửa hàng trong tay con tuy nhiều, nhưng đều mang danh nghĩa của phu quân, con cũng tiện lấy cửa hàng của nhà chồng mà dùng cho cha, kẻo bàn tán . cửa hàng thì khác, đây là cửa hàng mà nghĩa mẫu cho con, thuộc danh nghĩa của con, con đưa cho cha dùng thì cứ đưa, ai gì."

Thấy Khương Hà định phản bác, Khương Xuân nhanh chóng ngắt lời: "Cha con . Giờ đầu tháng tư, trời mỗi ngày một nóng hơn. Con bảo, mùa hè ở kinh thành nóng hơn nhiều so với ở Kỳ Châu phủ chúng . Thời tiết nóng bức như , cha ngoài trời bán thịt, nhỡ trúng nắng thì ? Cha đừng xem thường, con Thái y , mỗi năm Đại Chu nhiều c.h.ế.t vì trúng nắng, mà già và trẻ nhỏ là những đối tượng nặng nhất."

Khương Hà trừng mắt nàng, vui : "Cha mới ba mươi mấy, thành già ?"

Khương Xuân hì hì : "Không ? Cha già còn gì, sắp ông nội đến nơi , chẳng già ?"

Không nhắc thì thôi, nhắc đến chuyện , Khương Hà trừng mắt nàng một cái: "Con suốt ngày "nhóc con" "nhóc con" , thế mà bụng chẳng thấy động tĩnh gì?"

Khương Xuân lập tức đổ : "Cha thể trách con ? Không tại phu quân của con việc, sinh con là do của ."

Khương Hà tức đến nỗi cầm chổi lên, bộ đánh nàng, miệng thì bực tức : "Con đừng mà vu oan phu quân. Phu quân con , cha chắc ? Cha thấy là con sinh con, nên mới kéo phu quân lá chắn."

Trước đây khi còn ở thôn Đại Liễu, phòng Đông và phòng Tây chỉ cách một gian bếp. Dù ông cố gắng tránh , nhưng đôi lúc vẫn thấy tiếng con gái kêu la như quỷ sói gào.

Nếu phu quân thực sự việc, thì nàng kêu la cái gì chứ?

TBC

Khương Xuân chạy đáp : "Cha đừng vu oan cho con, cái gì mà con sinh? Con sinh lắm chứ, còn sinh hai đứa cơ!"

Trời đất chứng giám, nàng thật sự hề ý sinh con.

Nếu thực sự , thì nàng bảo Chung Văn Cẩn mua giúp vài cái "dù nhỏ" .

Cha con đùa giỡn một hồi, cuối cùng Khương Hà cũng nhận lấy chìa khóa cửa hàng.

Con gái lòng , lo lắng cha nóng hoặc lạnh quá mà sinh bệnh, nếu ông kiên quyết nhận, khiến nàng ngày đêm lo lắng.

thì tiền bạc ông kiếm từ cửa hàng , cũng sẽ để cho nàng, đúng là "nước phù sa chảy ruộng ngoài."

*

Sáng sớm hôm , Khương Xuân xe ngựa, liền hai canh giờ đến Thông Châu để xem trang trại mới của .

Có lẽ Trưởng Công chúa Tân Thành một trang trại khác cung cấp rau quả cho phủ, nên bộ một ngàn mẫu đất của trang trại Nguyệt Hà đều cho thuê.

Khương Xuân dạo quanh cánh đồng, thấy đất ở đây màu mỡ, bên cạnh còn con sông Nguyệt Hà lớn nhỏ, đúng là một trang trại hiếm , thắp đèn lồng cũng khó mà tìm .

Lúc lúa mì đồng đang trổ bông, mắt là một màu xanh mướt tràn đầy sức sống.

Nghĩ đến việc cánh đồng rộng lớn đều thuộc về , Khương Xuân suýt nữa đến nở hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-331.html.]

Mình thật sự trở thành đại địa chủ !

Vì đang ở ngoài, nàng thể hiện quá rõ niềm vui, chỉ thể cố gắng kìm nén.

Sau khi xem qua ruộng đất, nàng đến nghỉ ngơi ở tam tiến đại viện ở trung tâm trang trại. Khương Xuân với quản gia Liêu, cùng với nàng: "Ngươi ở đây vài ngày, thông báo cho tá điền trang trại đổi chủ, và cho họ năm nay thứ vẫn như cũ. sang năm sẽ thu hồi một phần ruộng đất để tự trồng, hãy để họ chuẩn ."

Còn thu hồi bao nhiêu, đợi khi thu hoạch khoai lang và ngô xong, dựa sản lượng để xác định mẫu đất cần thiết.

Quản gia Liêu vội vàng đáp: "Vâng, nãi nãi."

Khương Xuân nghĩ một lát, dặn thêm: "Tá điền thuê đất cũng dễ dàng gì, khi đến lúc, sẽ thu hồi một ít từ mỗi nhà theo tỉ lệ mà đưa , tránh việc thiên vị bên nào. Có ruộng đất liền kề cũng , cứ thu hồi , sẽ đổi với những tá điền khác là .”

Liêu quản sự khen ngợi: “Đại nãi nãi suy nghĩ thật chu đáo, lúc nãy tiểu nhân còn băn khoăn nên thu hồi ruộng đất của ai, mà đổi ruộng đất của ai nữa. Quả thật như đại nãi nãi , tá điền thuê đất dễ dàng gì, nếu đưa lý do hợp lý, những nhà thu hồi đất chắc chắn sẽ kêu ca là bất công.”

Khương Xuân đáp: “Không sợ ít mà chỉ sợ công bằng, đó là lẽ thường tình của con .”

Mặc dù ruộng đất là của , cho dù nàng cần đưa lý do gì, thu hồi ruộng của ai thì thu hồi, những thu hồi đất dù ầm ĩ, cũng chỉ chạy đến mặt Liêu quản sự mà lóc, phàn nàn hoặc vài câu nặng lời mà thôi.

thì chủ cũ của trang trại là Trưởng Công chúa Tân Thành, giờ chủ mới là nghĩa nữ của Trưởng Công chúa, đều là những nhân vật lớn mà tầng lớp thấp kém như họ thể chọc giận.

, thể chuyển giao một cách êm thấm, thì vẫn nên cố gắng để thứ êm .

Nói là lòng thương hại gì, Khương Xuân cảm thấy vĩ đại đến , nàng chỉ nghĩ rằng nhiều chuyện bằng ít chuyện mà thôi.

Khương Xuân ở trang trại nửa ngày, ăn bữa trưa do phu nhân của Tôn trang chủ , mới trở về kinh thành.

Đến khi về đến kinh thành, mặt trời lặn giữa sườn núi, trời đang phủ đầy sắc hồng rực rỡ.

Khi xe ngựa đến bên cạnh Đông Thị, Khương Xuân đang chuẩn điểm danh, bỗng thấy Quế Diệp kinh hô: “Đại nãi nãi, là đại gia.”

Khương Xuân liếc nàng một cái, theo hướng ánh mắt nàng chỉ về phía ngoài cửa sổ xe, quả nhiên thấy một mặc quan bào màu đỏ thắm, đầu đội mũ đen, đang con ngựa, đó chính là Tống Thời An.

Khương Xuân nháy mắt một cái, quyết định trêu chọc một chút.

Nàng cố tình lên giọng : “Ôi, công tử nhà ai mà đến , so với tất cả các công tử và tiểu thư ở kinh thành đều hơn nhiều nhỉ!”

Lời khiến khác ghen tỵ phát , những đường trong phố Đông Thị lập tức đổ dồn ánh mắt về phía Tống Thời An.

Họ xem thử nàng đang khoác !

Rồi lập tức vang lên những tiếng "hít hà" ngừng.

nhỏ giọng bàn luận: “Lúc đầu thấy lời cô nương , còn tưởng là nhạo, đời nam nhân hơn cả các tiểu thư ? Giờ mới phát hiện đúng là ếch đáy giếng, thật sự thấy nhiều.”

“Công tử chỉ hơn những công tử và tiểu thư ở kinh thành, mà còn hơn cả tất cả công tử và tiểu thư trong Đại Chu!”

Người bên cạnh gật đầu tán thành: “Lời đúng, Yến Kinh chính gốc, từ nhỏ đến lớn gặp ít quý nhân, thật sự thấy ai vẻ ngoài xuất chúng như trai .”

Khương Xuân cuộc đối thoại của hai trung niên hình dáng thư sinh, lập tức càng thêm hứng thú: “Công tử , mỹ nam , thành gia ? Nếu , thể tự tiến cử thê ? Thôi, cho dù thê cũng , hôm nay tự hạ , nguyện ý của , chỉ mong thương xót.”

Tống Thời An: “……”

Mặc dù nàng cố tình lên giọng, nhưng vẫn ngay lập tức nhận trong xe chính là Khương Xuân.

Người thật là, ngày thường lúc hai giao tình cũng chỉ chơi trò "đóng kịch" một chút, mà nàng dám biểu diễn ngay giữa phố!

Loading...