Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 340

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:59:17
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lửa cháy đến chân mà hai còn khoe tình cảm, thật khiến lo lắng đến phát điên!

Khi Khương Xuân và Tống Thời An bước chính phòng, gian đông thứ, Ly thị và Tống Chấn Bình đang đánh .

Ly thị tóc tai bù xù, mắt đỏ ngầu, trông chẳng khác gì một bà điên.

Tóc búi của Tống Chấn Bình thì lệch lạc, mặt mày và cổ đầy những vết cào đỏ rực.

TBC

Khương Xuân và Tống Thời An .

Tống Thời An tiến lên một bước, cúi hành lễ: “Kính chào nhị thúc, nhị thẩm.”

Nếu là các bậc trưởng bối chút thể diện khác, cho dù phu thê họ mâu thuẫn lớn đến , cũng sẽ ngầm đồng ý dừng tay khi thấy vãn bối đến thăm, tránh để trẻ chê.

Ly thị chẳng quan tâm đến những điều đó.

Vừa thấy Tống Chấn Bình nới lỏng tay , bà lập tức vung tay cào mạnh mặt ông.

Tống Chấn Bình đau đớn, miệng ngừng "xì xì xì" rít lên hít vài ngụm khí lạnh.

Ông giận dữ mắng Ly thị: "Ly thị, bà đúng là một con mụ điên!"

cào nát mặt ông như một con mèo hoa, mai ông mà chầu sớm với bộ mặt thế , đồng liêu sẽ giễu cợt ông thế nào.

Hơn nữa, là ngay mặt An ca nhi và An ca nhi tức phụ mà tay, ông – một thúc thúc – còn mặt mũi gì nữa?

Tống Chấn Bình tức giận đến mức hổ, bèn tay thật, đẩy mạnh Ly thị một cái, khiến bà lùi hơn mười bước.

Ông từng khổ sai suốt hai năm ở mỏ Bắc Sơn, sức lực lớn hơn nhiều so với các quan văn khác.

Ly thị đẩy bật , chân vững, "phịch" một tiếng, ngã sấp xuống đất.

ôm lấy đầu gối đau nhức, tay che mặt, uất ức lớn: "Tống Chấn Bình ông giỏi lắm, ông dám đẩy ! Ta chăm lo cho mẫu ông, sinh con đẻ cái cho ông, mà ông chẳng những nhớ đến công lao của , còn dám đẩy ! Ta chỉ may mắn mà ngã đầu gối, nếu như may đập đầu vật gì sắc nhọn, chẳng giờ mất mạng ? Tống Chấn Bình, ông như thế là mưu sát thê tử đấy!”

Tống Chấn Bình lườm bà một cái, bất đắc dĩ : “Đừng loạn nữa, dù giận đến thì khi đẩy bà, cũng tính toán, chọn chỗ trống đồ đạc để tránh thương. Còn bà thì , phát điên lên chẳng màng đến gì, cào nát mặt như thế , mai chầu?”

Nếu đổi khác, phu quân thế, lửa giận trong lòng chắc chắn sẽ vơi bớt ít nhiều.

Còn Ly thị thì , những hạ hỏa, mà còn tức giận hơn.

lồm cồm bò dậy, lao về phía Tống Chấn Bình giận dữ hét: “Ông tự chuốc lấy, ai bảo ông ngăn cho Thiền ca cưới bình thê, chính là cào nát mặt ông, xem ông còn dám xen việc của nữa !”

Tống Thời An bỗng nhạt: “Nhị thẩm cưới bình thê cho Tam ?”

Nghe cháu , Tống Chấn Bình hổ đến độ tìm cái lỗ mà chui xuống.

Thật là mất mặt quá.

Ông vội vàng thanh minh: “An ca nhi, đừng nhị thẩm của con bậy, bình thê chỉ là chuyện của những nhà buôn quy củ, gia tộc chúng thể hồ đồ như !”

Ly thị lập tức hét lên: “Hồ đồ cái gì? Nhị phòng chúng thưa thớt, cưới bình thê cho Thiền ca là để giúp nhị phòng khai chi tán diệp!”

Tống Chấn Bình tức quá bật , chẳng màng vãn bối ở đó nữa, lạnh lùng đáp: “Thiền ca đang bận chuẩn cho kỳ thi khoa cử, thời gian lo chuyện cưới hỏi. nhị phòng chỉ Thiền ca để khai chi tán diệp, bà cứ giúp nạp thêm vài phòng , sẽ tự khai chi tán diệp.”

Ly thị lập tức thét lên: “Ông đừng mơ!”

Tống Chấn Bình lạnh lùng : “Sáng mai bà mau phái đưa Nhuyễn tỷ nhi trở về, bằng đừng trách nể mặt mà giữ thể diện cho bà, chính thất phu nhân .”

Ly thị lời đe dọa , lập tức tức giận đến phát điên: “Ông dám uy h.i.ế.p ? Ông gì? Chẳng lẽ ông còn dám lén lút nạp dưỡng thông phòng lưng ?”

Tống Chấn Bình lạnh lùng đáp: “Cứ chờ xem!”

Ly thị tức thì nhảy dựng lên: “Tống Chấn Bình, còn tưởng ông chỉ bừa, ngờ ông thật sự nạp dưỡng thông phòng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-340.html.]

Rồi bà hóa thành một mụ điên, hét toáng lên lao về phía Tống Chấn Bình: “A a a, ông đúng là kẻ phụ bạc, liều mạng với ông!”

Lao tới mặt ông, bà vung tay định cào mặt ông nữa.

Tống Chấn Bình nhanh chóng đưa tay , giữ chặt hai cổ tay bà, đồng thời nghiêng đầu sang một bên để tránh cào trúng.

Ly thị giữ chặt hai tay, vẫn chịu ngừng, liền quẫy chân đá Tống Chấn Bình.

Tống Chấn Bình đành xoay , xoay bà lưng với , để tránh bà đá trúng.

Dẫu , Ly thị vẫn chịu dừng , tiếp tục cố gắng đạp chân về phía .

Tống Chấn Bình đành tránh qua bên trái, tránh sang bên , dù tránh khá chật vật, nhưng ít ông thương thêm nào nữa.

Khương Xuân nhếch môi nhẹ.

Quả nhiên, đoán chẳng sai. Tống Chấn Bình hình cao lớn, còn Ly thị vóc dáng nhỏ bé, hai mà đánh , trừ phi Tống Chấn Bình tự nguyện chịu đòn, nếu Ly thị khó thể ông thương.

Qua đó thể thấy, Tống Chấn Bình nhường nhịn Ly thị thế nào, nếu , để bà cào nát mặt như ?

Đáng tiếc, Ly thị hiểu điều đó.

Tâm tư của Ly thị, Khương Xuân cũng thể đoán phần nào, chẳng qua là bà luôn Trang thị, vị đại tẩu , đè nén một bậc, chuyện gì cũng thua thiệt hơn.

Điều duy nhất mà bà thể hy vọng hơn , chính là cưới một thiếu nữ danh môn xuất cao quý hơn Khương Xuân và Chung Văn Cẩn con dâu.

nguyện vọng đó cũng tan biến khi Quận chúa An Bình để mắt tới Tống Thời Thiền.

dám can ngăn chuyện phủ định cưới một thiếu nữ võ nghệ cao cường cho Tống Thời Thiền, vì Thái Thái Chu thị lên tiếng, nếu bà dám gây rối thì sẽ đưa đến am ni cô.

bà cũng cam tâm chịu phận .

Suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng bà nghĩ một kế “tuyệt diệu.”

Đó là để thiếu nữ võ nghệ cao cường cửa, nhưng đồng thời bà tự sắp xếp để đưa cháu gái Nhuyễn tỷ nhi của bình thê cho Thời Thiền.

Như , ít bà còn Nhuyễn tỷ nhi, một cô con dâu dịu dàng hiền thục để phụng dưỡng .

Cũng xem như áp đại tẩu Trang thị một bậc.

Đáng tiếc, đó chỉ là tưởng tượng đẽ của bà . Đừng đến chuyện Tống Chấn Bình sẽ đồng ý, ngay cả Chu thị chuyện cũng giận đến mức như sắp phát điên.

Khương Xuân nghĩ rằng Tống Thời Âm cần bảo Hoa bà tử gọi đến khuyên can, cứ để họ đánh thôi.

Đánh càng hăng, thì ngày mai khi Chu thị tỉnh dậy, quyết định đưa Ly thị am ni cô sẽ càng dễ dàng hơn.

Tuy rằng Tống Thời Âm là con gái ruột của Ly thị, nhưng dù Ly thị tệ thế nào nữa, Tống Thời Âm chắc chắn cũng mẫu đưa am ni cô.

Tuy nhiên, theo ý của Khương Xuân, nhất vẫn nên sớm đưa Ly thị, kiều vô kỷ luật , am ni cô, để bà thời gian suy ngẫm về hành động của , tránh gây thêm rắc rối, mất mặt Tống gia.

Tiếc là trong kinh thành lệnh giới nghiêm ban đêm, nếu , đưa Ly thị ngay trong đêm mới là cách nhất.

Dẫu , quyết định lớn như thế vẫn chờ thái thái Chu thị, nắm quyền hậu viện, định đoạt.

Khương Xuân bèn lên tiếng: “Nhị thẩm luôn lời thái thái. Nhị thúc, chi bằng phái thỉnh thái thái đến?”

Tống Chấn Bình lui tránh cú đá của Ly thị, lắc đầu: “Không thể ! Thái thái tuổi cao, đêm nghỉ ngơi sớm, giờ mà gọi, lỡ bà kinh sợ thì ?”

Khương Xuân suy nghĩ một chút, cảm thấy ông lý.

Đêm khuya đến gõ cửa Tùng Hạc Viện, nếu lỡ Chu thị hoảng sợ mà xảy chuyện gì, Tống Thời An, cháu đích tôn của bà, sẽ từ quan, về nhà chịu tang một năm.

Chàng còn Thủ phụ Nội các, sự nghiệp chính trị chịu nổi biến cố .

Loading...