Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 341
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:59:20
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng tiếp tục đề xuất một cách thiện ý: “Nhị thúc, cứ như cũng cách. Sáng mai còn triều. Hay là tạm thời đưa nhị thẩm một căn phòng riêng, gọi mấy bà tử khỏe mạnh trông chừng, chờ đến khi thái thái tỉnh dậy tính.”
Tống Chấn Bình đang đau đầu giải quyết thế nào, Khương Xuân , lập tức vui mừng: “Cứ theo ý con .”
Nói xong, ông đầu bảo Hoa bà tử: “Ngươi gọi mấy bà tử đến, nhốt nhị thái thái gian phòng phía đông, lệnh của hoặc lão thái thái, ai phép thả bà .”
Ly thị lúc mới hoảng hốt, tiên bà trừng mắt Khương Xuân, kẻ bày ý kiến , với ánh mắt đầy căm hận.
Sau đó bắt đầu nguyền rủa Tống Chấn Bình: “Tống Chấn Bình, là chính thất của ông, là sinh con dưỡng cái cho ông, còn là biểu của ông, ông dám nhốt ? Ông điên ?”
Tống Chấn Bình thản nhiên đáp: “Điên là bà. Nếu bà điên đến mức , .”
Còn khi nhốt bà , nên xử trí thế nào, ông cũng chủ ý gì.
Trước giờ, dù Ly thị gây chuyện cũng chỉ là mấy chuyện nhỏ nhặt, ông nhẫn nhịn một chút thì chuyện sẽ qua.
vượt quá giới hạn.
Nhẫn nhịn là cách nữa , Tống gia thể chuyện mất mặt như cưới bình thê?
Dù nghĩ tới thể diện của Tống gia, cũng suy xét đến mặt mũi của thái tử.
Thê của thái tử mà cưới bình thê, chẳng rõ ràng tạo cơ hội để tam hoàng tử bắt bẻ, dâng tấu đàn hặc thái tử ?
Chi bằng đợi mai mẫu ông tỉnh dậy, để bà quyết định xử lý Ly thị thế nào.
TBC
Hoa bà tử là Chu thị sai đến hầu hạ nhị phòng, tự nhiên nghiêng về phía Tống Chấn Bình hơn. Sau khi nhận lệnh, bà lập tức gọi mấy bà tử khỏe mạnh đến.
Vài cùng hợp lực đỡ lấy Ly thị từ tay Tống Chấn Bình, dẫn bà về phòng phía đông.
Ly thị gào thét như lợn chọc tiết: “Thả ! Các ngươi thả ! Đồ phản bội, mau thả ! Ta là nhị thái thái, chủ ở nhị phòng, lệnh cho các ngươi thả ngay lập tức!”
Mấy bà tử liền về phía Hoa bà tử.
Hoa bà tử trấn an: “Chúng chỉ là hạ nhân, việc theo lệnh của nhị lão gia, nam chủ của nhị phòng mà thôi, gì sai chứ?”
Bà từng hầu hạ bên cạnh lão thái thái vài năm, rõ lão thái thái là coi trọng thể diện và quy củ. Sáng mai, khi bà tỉnh dậy chuyện , chắc chắn sẽ đưa nhị thái thái am ni cô.
Một nhị thái thái sắp đưa am, chẳng khi nào mới thả , thì gì đáng sợ?
Ly thị thấy lời đe dọa hiệu quả, liền chửi rủa: “Đồ ngu, phế vật, mấy kẻ đầu óc! Mau thả , nếu , sáng mai khi thoát , sẽ bán hết các ngươi, để các ngươi từng đứa một đổ thùng phân!”
Mấy bà tử từ lâu theo sự chỉ dẫn của Hoa bà tử. Bà , thì chắc chắn là cả.
Vì , chẳng ai bận tâm đến tiếng la lối của Ly thị, mà cứ thế nhốt bà phòng phía đông.
Bốn canh giữ bên trong, hai ngoài cửa, để bà thể thoát .
Thấy chuyện tạm , Khương Xuân mới giải thích với Tống Chấn Bình: “Âm nhị thúc và nhị thẩm đánh , sợ hai xảy chuyện nên vội bảo Hoa mama gọi bọn con đến khuyên giải. Nếu nhị thúc thể tự giải quyết, bọn con chạy đến đây .”
Mặc dù thực họ đến để xem kịch vui, nhưng tất nhiên thể thừa nhận điều đó.
Không những thừa nhận, mà còn phủi sạch quan hệ.
Tống Chấn Bình lúc mới hiểu tại hai đến lúc nửa đêm thế , hóa là do Âm gọi đến.
Ông thở dài, : “Nửa đêm nửa hôm phiền hai con chạy đến đây, thật là vất vả cho các con quá.
Giờ chuyện tạm , các con mau về nghỉ ngơi , sáng mai An ca còn triều.”
Tống Thời An gì thêm, chỉ chắp tay: “Nhị thúc cũng triều, cũng mau nghỉ ngơi . Con và Xuân nương xin phép về .”
Khương Xuân cũng cúi chào.
Tống Chấn Bình dặn Hoa bà tử: “Hoa mama, ngươi tiễn nhị gia và nhị nãi nãi về .”
Khương Xuân từ chối: “Đêm khuya thanh vắng, Hoa mama tuổi , cần phiền bà nữa, bọn con tự về .”
Tống Chấn Bình , liền đồng ý: “Cũng , các con đường cẩn thận.”
Khương Xuân vui vẻ: “Nhị thúc cứ yên tâm, con nhất định sẽ bảo vệ cẩn thận cháu trai bảo bối của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-341.html.]
Tống Chấn Bình, vốn cau mày, thấy câu đùa , cuối cùng cũng thả lỏng một chút, thậm chí còn khẽ : “Ta tất nhiên yên tâm.”
*
Ra khỏi viện của nhị phòng, Khương Xuân nhịn mà ngáp một cái.
Cảm thấy ăn dưa gì mấy.
Nàng dùng vai huých nhẹ cánh tay của Tống Thời An, nhỏ giọng hỏi: “Chàng nhị thúc phát hiện nhị thẩm lén lút đón Nhuyễn cô nương về bằng cách nào?”
Thực Khương Xuân .
Mặc dù thê tử của Tống Thời Thiền trong kiếp chắc chắn là trong nguyên tác, nhưng Ly thị đời nào cũng đều những trò mờ ám như .
Tống Thời An mím môi, chút khó mở lời.
Sau một lúc im lặng, cuối cùng khó khăn : “Bà sắp xếp Ly tam cô nương ở trong thư phòng của tam . Trùng hợp nhị thúc thư phòng của tam để tìm sách, đẩy cửa thì Ly tam cô nương lao thẳng lòng nhị thúc…”
Khương Xuân giả vờ kinh ngạc: “Á… cái gì?”
Kinh ngạc xong, nàng mới nhận điều .
Nàng chỉ tùy tiện hỏi, ngờ Tống Thời An thể trả lời, chỉ mượn cơ hội để đoán mò, lồng ghép một chút “sự thật” .
Không ngờ Tống Thời An .
rõ ràng là khi rời khỏi quan trường, ngủ cùng nàng, thời gian tiếp xúc với khác.
Vậy thì, tin từ ?
Khương Xuân vòng vo, trực tiếp hỏi: “Phu quân , những điều ?”
Tống Thời An thản nhiên : “Nhị phòng của , lúc nãy khi nàng chăm chú xem kịch, của hiệu cho .”
Khương Xuân ngạc nhiên nhướng mày.
Lúc đó chỉ nha và bà tử, lẽ trong họ của ?
Dù khó tin, nhưng cũng là khả năng.
Khương Xuân tin lời .
Vì giờ còn sớm, hai về nhà, đồ ngủ lập tức ngủ say.
*
Ngày hôm , Tống Thời An như thường lệ triều, Khương Xuân ngủ đến khi trời sáng mới dậy, thoải mái ăn sáng.
Thấy còn nửa giờ nữa mới đến giờ tập luyện, nàng liền đến chính viện thỉnh an Trang thị.
Ai ngờ Trang thị ở chính viện.
Khi đang cho chim ăn ở hành lang, San Hô thấy nàng, kịp để nàng hỏi tự động : “Đại thái thái lão thái thái gọi đến nhị phòng. Nếu đại nãi nãi xem náo nhiệt thì mau qua , trễ sẽ kịp .”
Khương Xuân , lập tức chạy ngay đến nhị phòng.
Nhị phòng lúc đang nhộn nhịp, còn náo nhiệt hơn cả đêm qua.
Chu thị nghiêm nghị ghế bành ở giữa, trong khi Ly thị đang loạn, còn Tống Thời Âm thì đang hết sức ngăn cản.
Khương Xuân thấy Trung Văn Cẩn cũng ở đây, vội vàng gần hỏi nhỏ: “Đang diễn vở gì thế ?”
Trung Văn Cẩn đầu, hạ giọng : “Lão thái thái nhị thẩm bất kính với bậc trưởng bối, định đưa bà am ni cô tu sửa một năm. Nhị thẩm chịu , thái thái thiên vị nhi tử, công bằng trong việc xử lý, bênh vực con dâu .”
Khương Xuân: “……”
Nàng nên gì về Ly thị.
Bà cho con trai ruột của Chu thị hổ như , để ông hôm nay triều nhạo, mà vẫn mong Chu thị chồng bênh vực , khen là giỏi?
Vậy rốt cuộc lúc đầu Chu thị thấy ưu điểm gì ở Ly thị mà cầu hôn cho nhi tử lấy bà thê tử?
Thật là khéo, Chu thị cũng đang suy nghĩ về vấn đề .