Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 357
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:42:32
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù Vũ Thành Lan quan trọng, nhưng đến mức Khương Xuân đổi quy tắc cuộc thi chỉ vì nàng .
Hoàn là vì giữ thể diện cho các tiểu thư.
Nếu quy tắc thi đấu như , mà chỉ để tất cả bọn họ thi đấu cùng lúc, ai về nhất sẽ là chiến thắng thì phần quá sơ sài.
Các tiểu thư chuẩn kỹ lưỡng từ lâu, nếu chỉ thi một vòng loại, trong lòng chắc chắn sẽ thất vọng, thậm chí thể phục.
Họ thể nghĩ rằng thắng chỉ may mắn, còn chẳng qua là kém may mắn, thể phát huy hết khả năng.
Thi đấu nhiều vòng, cuối cùng bất kể ai thắng, khác cũng thể gì.
“Hiểu .” Khương Xuân gật đầu, dẫn Vũ Thành Lan bước chậm rãi về phía trường đua.
Khi đến khán đài trường đua và gặp Ngụy An Thành, nàng kể sơ qua tình hình cho .
Ngụy An Thành thở phào nhẹ nhõm, : “May mà các đến kịp, dù nhóm đầu tiên thi đấu đến vòng ba, nhưng vì lượng tiểu thư tham gia khá đông, thể để họ thi đấu liên tục nghỉ, nên sắp xếp thi đấu xen kẽ. Vòng một còn một nhóm thi xong, ba . Ta định để ba họ thi cùng , nhưng giờ thêm Vũ tiểu thư, thể chia thành hai nhóm thi đấu.”
Khương Xuân giơ ngón cái khen ngợi Ngụy An Thành.
Khi Hứa nương tử cuộc thi đến vòng ba, trong lòng nàng lo lắng.
Làm để đưa Vũ Thành Lan đội thi mà phá vỡ sự công bằng?
Trên đường đến trường đua, nàng liên tục suy nghĩ cách.
Kết quả là cần lo nghĩ gì cả.
Ngụy An Thành tán thưởng Vũ Thành Lan, một cô nương bướng bỉnh nhưng chịu thua, cảm thấy nàng đôi phần giống .
Hắn dịu dàng với nàng: “Ta sẽ cho dẫn ngươi chọn ngựa, đó đến chỗ thi đấu vòng một để chờ. Thi đấu xong vòng ba là đến lượt các ngươi lên thi đấu.”
Vũ Thành Lan cảm ơn Ngụy An Thành, bước chân phần loạng choạng nhưng vẫn theo mà Ngụy An Thành sắp xếp.
Ngụy An Thành lộ vẻ lo lắng, nhưng cuối cùng cũng thêm gì.
*
Chẳng vì y thuật của vị phủ y Chu đại phu mà Tống Thời An mời về quá cao minh, vì ý chí của Vũ Thành Lan quá kiên cường, dù nàng cũng dễ dàng giành chiến thắng trong vòng thi đấu đầu tiên.
Sau đó là các vòng thi thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm, và thứ sáu.
Khi đến vòng thứ bảy, chỉ còn năm .
Theo quy tắc, năm sẽ chia thành hai nhóm, chiến thắng sẽ là hai đầu trong cuộc thi.
Khương Xuân định sẵn chọn ba đầu.
Vì , Ngụy An Thành quyết định để cả năm thi đấu cùng , trực tiếp cạnh tranh vị trí ba đầu.
Vũ Thành Lan quá lời, nàng chỉ giành vị trí thứ nhất, mà còn bỏ xa về nhì tới nửa vòng.
Khi nàng băng qua vạch đích, ngay cả Ngụy An Thành cũng kìm mà hét lớn: “Tốt lắm!”
Khương Xuân đích trao giải cho ba đầu, mỗi nhận một con d.a.o găm tinh xảo cô nhờ thợ rèn riêng, cùng với một tấm vải Thục cẩm đủ để may một bộ y phục.
Các tiểu thư còn đều tỏ ngưỡng mộ.
Không vì họ thèm những món đồ . Dao găm thì họ thể nhờ thợ rèn bất cứ lúc nào, còn vải Thục cẩm tuy đắt, nhưng một tấm vải cũng chẳng đáng là bao.
Điều họ khao khát chính là vinh quang.
Dù Tống đại nãi nãi là đầu tiên tổ chức cuộc thi cưỡi ngựa và võ nghệ dành cho nữ tử, nên vinh dự cũng là đầu tiên.
Chỉ e rằng chẳng bao lâu nữa, tên tuổi của mấy tiểu thư chiến thắng sẽ lan truyền khắp kinh thành.
Thấy , Khương Xuân lớn tiếng : “Buổi chiều còn cuộc thi võ nghệ, các vị hãy cố gắng. Ba đầu cũng sẽ nhận phần thưởng.”
Mọi lập tức reo hò vang dội.
Khương Xuân mỉm : “Buổi sáng thi đấu đến đây thôi. Ta cho chuẩn một con cừu nguyên con và thịt xiên nướng, còn một món chay nhẹ nhàng khác. Mọi hãy di chuyển đến sảnh tiệc, ăn uống thật no để buổi chiều sức mà thi đấu.”
Khương Xuân và Ngụy An Thành đến sảnh tiệc, để tránh các tiểu thư cảm thấy tự nhiên.
Hai thầy trò tìm một căn phòng, nhờ mang thức ăn đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-357.html.]
Đây là đầu tiên Ngụy An Thành dùng bữa cùng Khương Xuân.
Nam nữ khác biệt, nếu vì tuổi hơn cha nàng, còn mang danh sư phụ, thì cả đời chắc chẳng dịp dùng bữa chung.
Rồi một phen chấn động mạnh.
Hắn trơ mắt nàng ăn hơn hai mươi xiên thịt nướng, ăn tiếp gần nửa con cừu .
Chưa dừng ở đó, nàng còn uống hết một bát canh xương cừu rắc tiêu.
Ngụy An Thành: “...”
May mắn nàng là tức phụ nhà họ Tống, chứ nếu ở gia đình bình thường, ai mà nuôi nổi một nàng dâu ăn hết nửa con cừu trong một bữa?
Thật đáng sợ!
TBC
Khương Xuân còn tiếc nuối mà thở dài: “Tạm thời , buổi chiều còn lên sàn kiểm tra võ nghệ của bọn họ, thể ăn quá no.”
Không vì , dạo gần đây khẩu phần ăn của nàng tăng mạnh, gấp đôi so với đây.
Tuy nhiên, dày gì khó chịu, nơi nào cũng đều cả, nàng cũng mấy để tâm.
Dù thì ham ăn uống của con lúc lên lúc xuống, giai đoạn nàng ăn ngon miệng.
Ngụy An Thành há hốc miệng , quả thật nên gì tiếp.
Ngươi một ăn phần cơm của bảy tám tiểu nương tử thì thôi , mà còn no?
Thôi kệ, cúi đầu tiếp tục dùng bữa, dù thịt dê xiên nướng cùng dê tẩm ướp hương liệu quý hiếm từ phiên bang - ớt, thật sự ngon, bên ngoài chẳng mà ăn.
*
Dùng bữa trưa xong, Khương Xuân bảo Hứa nương tử kiếm cho một căn phòng, nghỉ ngơi một canh giờ.
Sau đó nàng cởi váy, chỉ mặc một chiếc áo khoác xẻ cao cùng quần ống rộng đến trường tập võ.
Dĩ nhiên, nhiều nương tử như thế, nàng thể kiểm tra võ công của từng , đánh luân phiên thế , dù tất cả đều là gà mờ cũng mệt đứt .
Vẫn là dùng cách buổi sáng, để họ chia nhóm thi đấu với .
Sau khi quyết định mười đầu, nàng mới đích kiểm tra, dựa theo biểu hiện của họ mà chọn ba xuất sắc nhất.
Việc thi đấu từng cặp rõ ràng chậm hơn đua ngựa nhiều, đến khi quyết mười đầu thì trời chạng vạng.
Khương Xuân xắn tay áo lên, dậy : "Để tiết kiệm thời gian, kẻo cửa thành đóng các ngươi , tất cả lên một lượt !"
Mười vị nương tử liếc , ánh mắt đầy phấn khích.
Được top mười, ít nhiều gì họ cũng chút bản lĩnh.
đây là chiến đấu sinh tử với địch, nên họ chọn cách hợp tác, mà tự tìm cơ hội đấu một trận, khi nhận thấy bản yếu thế liền lập tức lui xuống, nhường khác lên.
Có thể trận thi đấu diễn vô cùng văn nhã và lịch thiệp.
Đến mức Khương Xuân cũng nhịn mà khen một câu: "Các ngươi vài , quả thực chút tinh thần võ sĩ."
Một tiểu nương tử họ Phương sảng khoái: "Có thể đại nãi nãi khen ngợi một câu, hôm nay chúng coi như uổng công đến."
Khương Xuân nhận vị nương tử họ Phương , là biểu bên ngoại của Cao nương tử, sáng nay nàng thứ ba trong cuộc thi cưỡi ngựa.
Mấy còn cũng đồng thanh phụ họa.
Khương Xuân : "Các ngươi khéo quá, thật dám tay thật ."
Vũ Thành Lan : "Đại nãi nãi chớ quá chủ quan, đây là chiến thuật của chúng , cố ý lời để mất cảnh giác, thừa lúc sơ hở mà đánh lén."
Khương Xuân tung cước đá bay một tiểu nương tử, lớn: "Hôm nay dạy các ngươi một câu "Trước sức mạnh tuyệt đối, mưu kế gian trá đều chỉ là hổ giấy." Không tin thì cứ thử xem."
Những tiểu nương tử nàng khơi dậy lòng hiếu thắng, chẳng còn quan tâm gì đến tinh thần võ sĩ nữa, liếc mắt hiệu cho , tìm một cơ hội, đồng loạt xông lên.
Khương Xuân đỡ trái đánh , né trái đá , cảm nhận chút áp lực nho nhỏ khi quần công.
Dù đây là đối địch, nàng thể hết sức, nếu nàng chỉ cần đá một cước thôi, một tiểu nương tử gãy xương; chỉ cần đ.ấ.m một cái, nương tử đánh văng , đập đầu chảy máu.
Nếu thế thì hỏng bét !
Chỉ sợ ngày mai cổng nhà họ Tống sẽ chặn kín, là phụ đến đòi công lý cho con gái nhà .