Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 358
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:42:34
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngụy An Thành lớn tiếng hả hê: "Mới học chút ít huênh hoang đòi một chọi mười, xem ngươi mất mặt thế nào cho !"
Khương Xuân nhanh nhẹn nhảy lên, tránh cú quét chân của Vũ Thành Lan, tung một cú đ.ấ.m ngang bên cạnh, lập tức cúi tránh cú đ.ấ.m của một kẻ khác.
Miệng hì hì : "Ta mất mặt thì trách ai? Chẳng trách sư phụ dạy ? Nếu chịu dạy đàng hoàng, thể thua mấy tiểu nương tử ?"
Ngụy An Thành tức giận thốt lên: "Ta dạy ? Trước giờ dạy cấm vệ quân thế nào, giờ cũng dạy ngươi thế , ngươi học đến nơi đến chốn trách ?"
Khương Xuân xoay quanh đám tiểu nương tử, đấu khẩu với : "Sư phụ đúng là trọng nam khinh nữ, lúc tổng giáo đầu cho cấm vệ quân thì sắt đá nghiêm khắc, tới lúc dạy thì vì là tiểu nương tử mà chỉ qua loa cho xong. Bình thường thì , hôm nay đánh mới thấy rõ ràng."
Ngụy An Thành tức đến nghiến răng nghiến lợi: "Ta lúc nào qua loa với ngươi chứ? Chẳng qua là Tống Đại nhân ngươi là một tiểu nương tử yếu đuối, đừng quá nghiêm khắc với ngươi, mới thả lỏng yêu cầu một chút thôi."
Khương Xuân: "???"
Nàng chỉ đang buồn chán, tùy tiện đùa giỡn với sư phụ chút cho vui.
Không ngờ lòi bí mật thế ?
Tốt lắm, Tống Thời An, dám giở trò lưng, bảo Ngụy An Thành nương tay với .
Nàng còn tưởng sức hút cá nhân lớn, khiến cho Ngụy An Thành, tổng giáo đầu nổi danh cục cằn nóng nảy, mặt chỉ là một vị lang quân nghiêm nghị mà thôi, từng phát cáu với nàng.
Hóa đó là "công lao" của Tống Thời An.
Hừ, nàng học võ là nghiêm túc, mỗi ngày đều bỏ cả buổi sáng theo Ngụy An Thành tập luyện, thể là chăm chỉ cần mẫn.
Tống Thời An những ủng hộ, còn kéo chân nàng.
Xem nàng về nhà xử lý thế nào!
Khương Xuân hừ : "Hóa kẻ đầu sỏ khiến học nổi võ công là sư phụ, mà là phu quân của , lắm, tối nay về sẽ xử lý !"
Sắc mặt Ngụy An Thành cứng đờ.
Mình gì thế?
Hỏng , hình như lỡ miệng điều nên ?
Tiêu đời, sư phụ mới nửa năm, chẳng lẽ mai kết thúc?
Lập tức hối hận thôi.
Khương Xuân chơi đùa cùng mấy tiểu nương tử thêm một khắc, mới thật sự tay, chỉ vài chiêu quật ngã hết bọn họ xuống đất.
Nói đùa, nàng quả thật cảm nhận áp lực khi vây đánh, nhưng nghĩa là nàng thua họ.
Dù nàng cũng nghiêm túc học võ nửa năm, so với đám tiểu nương tử , những chỉ đánh đ.ấ.m phô trương, nàng mạnh hơn nhiều.
Dù Ngụy An Thành cố tình nương tay, nhưng dù cũng là tổng giáo đầu của mười vạn cấm vệ quân, là sư phụ của mấy tiểu nương tử thể sánh .
Tuân theo nguyên tắc công bằng và công chính, Khương Xuân bàn bạc với Ngụy An Thành, đó quyết định ba đầu trong cuộc tỉ thí .
Đó là Vũ Thành Lan, tiểu nương tử họ Phương, và tiểu nương tử họ Hàn.
Khương Xuân như thường lệ trao phần thưởng cho các nàng, bao gồm một con d.a.o găm và một mảnh vải gấm Thục. Tuy nhiên, kiểu dáng của d.a.o găm và hoa văn vải gấm chút khác so với buổi sáng.
Xong việc, nàng còn lớn tiếng tuyên bố: "Mọi đừng vội , hôm nay tất cả các tiểu nương tử tham gia tỉ thí đều quà lưu niệm. Nhận quà xong hãy về."
TBC
Quà lưu niệm là mỗi một con d.a.o gọt trái cây nhỏ và một mảnh lụa hoa lạ nhỏ hoa văn ẩn "Hỷ thượng mi tiêu".
Những tiểu nương tử vốn chút chán nản xong lời cũng cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Sau khi trở về kinh thành, Khương Xuân liền lập tức đến chính viện, báo cáo tình hình với Trang thị.
Nghe nàng rằng nàng đột nhập nhà họ Vũ, còn đánh cả kế mẫu của đại tiểu thư nhà họ Vũ, mà đại tiểu thư họ Vũ cũng thắng hết cả hai cuộc thi cưỡi ngựa và quyền cước, Trang thị chỉ im lặng nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-358.html.]
Hôn sự còn định đoạt chính thức, mà nàng đánh lớn trong gia đình tương lai . Đây là kết kết thù đây?
Hơn nữa, nhà họ Vũ cũng thật chừng mực. Vũ đại lão gia sủng diệt thê, chính thê đưa gia miếu, còn tiểu quản gia thì cũng thôi , nhưng còn hạ dược mê tiểu thư do chính thê sinh , nhốt nàng nhà chứa củi...
Trang thị trầm ngâm một lát : "Lần tới gọi An ca nhi tấu lên Vũ đại lão gia một bản ."
Đã kết thù thì kết cho triệt để, trực tiếp đè bẹp đối phương xuống luôn.
Còn về chuyện đổi đối tượng, ví dụ như chọn tiểu nương tử họ Phương - thứ ba trong cuộc thi cưỡi ngựa và thứ hai trong cuộc thi quyền cước, Trang thị từng nghĩ đến.
Tiểu nương tử họ Phương gia thế hơn Vũ Thành Lan, gia phong nhà họ Phương cũng chính trực hơn nhà họ Vũ, nhưng Vũ Thành Lan một ưu điểm mà tiểu nương tử họ Phương và những tiểu nương tử khác , đó là nàng nguyện hy sinh tính mạng để bảo vệ Tống Thời An.
Nhà họ Tống chọn một tiểu nương tử xuất từ gia đình võ tướng cho Tống Thời An, chẳng chính là vì điều ? Nếu , tại vất vả như , chẳng thể chiều theo ý của Ly thị, chọn cho một tiểu thư khuê các ?
Huống hồ, bọn họ là cưới tiểu nương tử nhà họ Vũ, chứ gả nhà họ Vũ. Chỉ cần thể áp chế nhà họ Vũ, thì sợ họ giở trò.
Thêm đó, khụ, thực Trang thị còn cảm thấy nhà họ Vũ và nhị phòng kẻ tám lạng nửa cân, thậm chí nhị phòng còn "nhỉnh hơn một chút."
Thứ nhất, nhị phòng Ly thị - điều, suýt chút nữa chuyện lớn khiến nhà họ Tống mất mặt với cái chuyện phong bình thê ngang hàng. Giờ thì đưa gia miếu, thể gây chuyện, nhưng chẳng lẽ thể nhốt bà ở đó cả đời? Đến lúc bà trở về, giở trò gì nữa.
Thứ hai, nhị phòng còn Tống Thời Âm, từng bán thanh lâu. Mặc dù sự điều của nàng khác hẳn với Ly thị, nhưng cũng chẳng giống với những tiểu thư khuê các trong kinh thành, việc kết hôn của nàng cũng là vấn đề nan giải.
Còn về Tống Thời Thiền, tính tình phần quá đơn giản, nếu nhờ Khương Xuân vô tình nhắc nhở mấy câu, chỉ sợ rơi bẫy của phe Tam Hoàng tử .
Còn về tiền đồ, sang năm mới tham gia kỳ thi Hương, đỗ còn , đỗ Tiến sĩ càng xa vời hơn.
Nghĩ đến đây, Trang thị khỏi chút tự hào.
Hai con trai của bà, trưởng tử từ nhỏ là thần đồng, còn trẻ đỗ Trạng nguyên, nay mới 25 tuổi là quan nhị phẩm, tiền đồ rộng mở.
Thứ tử chỉ mới điều đến Cẩm Y Vệ đầy một năm, từ phó thiên hộ tòng ngũ phẩm thăng lên chính ngũ phẩm thiên hộ, rõ ràng cũng tiền đồ.
Ai trong họ mà chẳng hơn hẳn Tống Thời Thiền?
Khương Xuân tươi tắn : “Ôi chao, hùng thường cùng suy nghĩ, con cũng định thế.”
Thế là khi Tống Thời An trở về khi tan triều, liền báo rằng ngày mai dâng sớ lên đại triều để tố cáo phó chỉ huy sứ binh mã tư Nam Thành, Vũ Chí Hạo, tội sủng diệt thê, vô cớ giam giữ chính thê, và dung túng tiểu hãm hại con gái ruột.
Hắn đùa: “Mẫu , nương tử, hai đúng là gà mái gáy sáng mà.”
Trang thị chỉ gì.
Khương Xuân lườm .
Tống Thời An lập tức đổi giọng: “Con sẽ dâng sớ! Vũ Chí Hạo hành xử như , thật khiến cả lẫn thần đều phẫn nộ, tố cáo thì con .”
Tất nhiên, sẽ chỉ đạo khác việc .
Hắn đường đường là Thượng thư Bộ Lại, , Thị lang Bộ Lại, tố cáo một quan võ tòng ngũ phẩm thì quá mất mặt.
Khương Xuân và Trang thị đều hài lòng.
Tống Thời An xuống bên cạnh Khương Xuân, hỏi: “Nương tử, tiệc hôm nay tổ chức chứ? Chuyện chọn cho tam quyết định ?”
Nếu quyết định, họ hàng thích, các nàng cũng chẳng bảo tố cáo phụ của tiểu nương tử họ Vũ - Vũ Chí Hạo.
Khương Xuân tươi đáp: “Ngoại trừ việc giữa chừng đến nhà họ Vũ và đánh cho tiểu của Vũ Chí Hạo một trận thì thứ đều cả.”
Khóe miệng Tống Thời An giật giật.
Nàng đánh tiểu của Vũ Chí Hạo, giờ bảo tố cáo Vũ Chí Hạo.
Đây gọi là gì?
Kẻ ác kiện cáo ?