Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 360

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:42:39
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vào đến chính viện của gian thứ hai, Khương Xuân bảo Quế Chi mang một chậu nước đến để nàng tẩy trang.

Trời nóng nực, trang điểm chỉ khổ, quầng thâm thì quầng thâm, nàng chẳng thèm trang điểm nữa.

Nghỉ ngơi một lát, khi trời còn quá nắng, nàng đề nghị đồng xem mấy "bảo bối" của .

Tống Thời An dậy : "Đi nào."

"Đại gia, đại nãi nãi, xin mời theo tiểu nhân." Mạnh trưởng làng lập tức dẫn đường phía .

Cánh đồng 100 mẫu tự trồng của trang trại ngay nhà, chỉ vài bước là đến nơi.

Khương Xuân thấy một quả cà chua đỏ chín mọng, liền kinh ngạc kêu lên: "Ôi, cà chua chín ?"

Mạnh trưởng làng chất phác: "Đại nãi nãi đến đúng lúc quá, mấy quả cà chua mấy hôm còn xanh, hôm qua mới bắt đầu đỏ, hôm nay chín đỏ hết ."

Khương Xuân phấn khích bước tới, mỗi tay một quả, liền hái hai quả cà chua, dùng khăn tay lau sạch, đưa một quả cho Tống Thời An.

Thời cổ đại thuốc trừ sâu, chỉ cần dùng khăn lau sạch bụi là thể ăn .

Nàng đưa quả cà chua trong tay lên miệng, cắn một miếng " uỳnh".

Rồi suýt chút nữa nàng cảm động đến .

Vị cà chua chua chua ngọt ngọt , thật sự là lâu lắm .

Tống Thời An chằm chằm quả cà chua trong tay, nghi hoặc : "Nàng bảo cà chua là rau ? Sao thể ăn sống ?"

Khương Xuân nuốt miếng cà chua trong miệng xuống, : "Dưa chuột cũng là rau đấy thôi, cũng ăn sống ? Chàng thử xem, cà chua ăn sống còn ngon hơn dưa chuột nhiều."

Dưa chuột vốn gọi là "hồ qua" vì nó mang từ Hồ ở Tây Vực về, nên gọi như .

Tống Thời An đưa tay đỡ lấy quả cà chua, tay nâng quả cà chua lên miệng, nhẹ nhàng cắn một miếng.

Chốc lát , đôi mắt sáng lên.

Rồi há miệng cắn thêm một miếng nữa.

Khương Xuân thấy còn ba quả cà chua đỏ chín, liền dặn Quế Chi hái xuống, mang về biếu một quả cho Trang thị và Tống Chấn Đình, còn một quả thì cho Chung Văn Cẩn.

Dù gì hạt giống cà chua cũng là do Chung Văn Cẩn tặng miễn phí cho nàng, nên khi thu hoạch tất nhiên để nàng nếm thử đầu tiên.

Khương Xuân ăn cà chua bước tiếp, qua cánh đồng cà chua là đến ruộng cà rốt. Lúc , những cây cà rốt mọc xanh um, phía chắc chắn những củ cà rốt non.

TBC

Tuy nhiên, đến thời điểm thu hoạch, cà rốt non ăn ngon lắm, nên nàng động chúng.

Sau ruộng cà rốt là cánh đồng khoai lang trải dài bất tận, từng luống khoai xanh mướt, dây leo màu xanh đậm khỏe mạnh, trông tươi.

Đám gia phó cũng chăm sóc kỹ lưỡng, dường như lật dây khoai lâu, tất cả dây khoai đều hướng về một phía.

Đây là để tránh cho dây khoai mọc rễ lung tung, đảm bảo chất dinh dưỡng sẽ tập trung nuôi phần củ chính.

Đáng tiếc là bây giờ Khương Xuân còn ruộng đất trống, nếu , nàng thể cắt một dây khoai để giâm cành, trồng thêm mười mấy, hai mươi mẫu đất nữa.

nếu bỏ qua thì rõ ràng là lãng phí.

Nàng đầu hỏi Tống Thời An: "Phu quân, dây khoai lang thể giâm cành để trồng, gọi là khoai lang mùa hè. Khoai lang mùa hè thời gian sinh trưởng ngắn, tuy củ to bằng khoai lang mùa xuân, nhưng để giống thì . Thiếp mua thêm đất để trồng khoai lang mùa hè, thấy thế nào?"

Tống Thời An suy nghĩ một lát đáp: "Có gì mà ? Mỗi năm khi thu hoạch lúa mì, đều bán đất vì nhiều lý do, mua cũng khó."

Mạnh trưởng làng bất ngờ xen : "Thật là trùng hợp, mấy hôm tiểu nhân ông chủ Lý ở thôn Tiểu Lý kế bên qua đời. Mấy con trai của ông tranh giành đất đai, ai chịu nhường ai, nên họ, bà Lý, quyết định bán luôn thôn Tiểu Lý, chia đều tiền bạc cho bọn họ. Dạo đang nhờ trung gian tìm mua, chỉ là đất của họ đều là đất trung bình, giá cao hơn so với đất trung bình bình thường, và nhất định mua cả thôn với 200 mẫu đất cùng một lúc, nên dễ bán."

Khương Xuân : "Thật là buồn ngủ gặp chiếu."

Ruộng của thôn Tiểu Lý liền kề với ruộng của thôn Tiểu Hà, nếu mua thôn Tiểu Lý, thể nhập một, tiện hơn nhiều so với mua đất ở chỗ khác.

Trước đây nàng mặt dày mượn 18 mẫu đất của Trang thị để trồng ớt, đủ thấy đất trong tay nàng đúng là đủ dùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-360.html.]

Nàng cũng từng nghĩ đến việc mua thêm đất, nhưng lúc đó các ruộng đều đang trồng lúa mì, khu vực Kinh Thành thiên tai, nên chẳng ai bán đất thời điểm đó.

Về vấn đề giá cả thì lo, nàng thể nhờ Bao Đa Thính thương lượng giá cho .

Bao Đa Thính miệng lưỡi lợi hại, c.h.ế.t cũng thể cho sống , chỉ cần trả đủ lợi ích cho , giá nào mà mặc cả .

Hơn nữa, đất trung bình càng , khoai lang yêu cầu về đất thấp, đất cát cũng thể trồng , mua đất trung bình để trồng khoai lang thì còn gì bằng.

Khương Xuân Quế Chi một cái mỉm với Mạnh trưởng làng: "May mà ngươi báo tin, nếu , chắc tìm ruộng thích hợp nhanh như ."

Quế Chi từ trong tay áo lấy một cái túi, đưa cho Mạnh trưởng làng.

Mạnh trưởng làng vui mừng khôn xiết, liên tục cảm ơn: "Cảm ơn đại nãi nãi! Cảm ơn đại nãi nãi!"

Xem xong ruộng khoai lang, Khương Xuân xem qua ruộng ngô.

Vì trồng là ngô mùa xuân nên cây kết những bắp ngô khá to, chỉ cần thêm một tháng nữa là thể bẻ xuống để luộc ăn .

Nàng dặn Quế Chi: “Nhớ nhắc cho lên trang trại bẻ hai giỏ ngô về một tháng nữa.”

Dù để giống là quan trọng, nhưng việc thỏa mãn khẩu vị của gia đình cũng kém phần quan trọng.

Nàng cũng bẻ nhiều, chỉ hai giỏ ngô để nấu thử cho nhà ăn, đó mang biếu Khương Hà và Trịnh Côn một ít để họ thưởng thức.

Phần còn thì để dành giống, tiêu xài quá mức.

Quế Chi vội đáp: “Dạ, nãi nãi.”

Suy nghĩ một chút, Khương Xuân chút lo lắng hỏi Tống Thời An: “Liệu ai chúng trồng nhiều loại cây từ nước ngoài ở trang trại , ban đêm đến hái trộm ?”

Tống Thời An đáp: “Chắc chắn là , nhưng nàng yên tâm, sẽ sắp xếp canh giữ.”

Cà chua thì , chỉ là thêm một món bàn ăn của bách tính Đại Chu, thì , cũng chẳng vấn đề gì.

khoai lang và ngô là những cây lương thực năng suất cao, thể cứu đói, nàng để dành lễ mừng lên ngôi cho Thái tử tỷ phu, thể cho phép kẻ khác tới hưởng lợi?

Nghe , Khương Xuân liền an tâm: “Vậy thì phiền phu quân .”

Đôi khi, một phu quân thâm trầm lão luyện cũng cái lợi, những việc phiền phức cứ giao cho , đỡ nhiều công sức cho bản .

Nếu , nàng còn bỏ tiền thuê hoặc mướn canh giữ, nghĩ đến thôi thấy đau đầu .

Tống Thời An : “Nếu việc nhỏ cũng , nàng sẽ chê là phu quân vô dụng mất.”

Khương Xuân liếc , trách yêu: “Ai chứ? Phu quân hữu dụng, chẳng ai hữu dụng hơn .”

Rõ ràng là lời ẩn ý.

Tống Thời An vốn chịu nổi trêu chọc, ngay lập tức nàng khơi gợi hứng thú, ghé gần, hạ giọng : “Hôm nay chúng đừng về Kinh nữa, ở trang trại qua đêm nhé?”

Khương Xuân lấy tay che miệng, khẽ kêu lên: “A, phu quân, đắn, cùng chui ruộng ngô...”

Trời đất chứng giám, Tống Thời An thực sự ý nghĩ .

khi nàng , chợt nghĩ chui ruộng ngô cũng tồi?

Hai họ thử đủ kiểu tư thế, nhưng thử “vui vẻ” ngoài trời bao giờ, chắc hẳn sẽ mang một cảm giác mới lạ?

Hắn dịu dàng dỗ dành: “Hay là chúng thử chui ruộng ngô xem ? Dù gì cả Đại Chu chỉ trang trại của nàng là ruộng ngô, khác bắt chước cũng chẳng cơ hội .”

Khương Xuân đến mức chút động lòng.

Tuy , nàng vẫn hừ nhẹ một tiếng: “Để tối .”

Suy nghĩ thêm một chút, nàng băn khoăn hỏi: “Chúng trang trại, đợi đến khi cổng thành mở sáng mai mới về, liệu trễ giờ triều ?”

Tống Thời An khẽ : “Không , hôm qua Hoàng thượng ban chỉ dụ, từ nay mỗi năm chỉ triều hội lớn năm ngày một , những ngày còn việc thì nộp tấu chương.”

Thời tiết quá nóng, lão Hoàng đế chịu nổi, mấy hôm trong triều hội lớn còn trúng nắng, ăn uống suốt cả ngày, hôm qua cũng chỉ buổi sáng nửa canh giờ là chịu nổi.

Loading...