Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 364

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:42:49
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn như , giây còn như một kẻ ngốc, giây bắt đầu , điên ?

Nàng gì: “Chàng nữa ?”

Tống Thời An lấy khăn lau nước mắt : “Ta đang vui mà.”

Nước mắt càng lau càng nhiều, những giọt lệ rơi xuống nhanh chóng khiến Khương Xuân hoa cả mắt.

Hắn từ lặng lẽ chuyển sang nức nở, đó là to thành tiếng.

Hắn đến nỗi thể lắc lư, như thể hết uất ức của mấy kiếp sống.

Khương Xuân từ trong tay áo lấy một chiếc khăn, giúp lau nước mắt, mắng: “Chàng , là trưởng nam của nhà họ Tống, quan viên của Bộ Lại, khi vui cũng , khi buồn cũng , giống nam nhân chút nào? Chàng sợ ngoài , họ sẽ cho mà xem.”

Tống Thời An nghẹn ngào : “Kệ họ , dù cũng cảm thấy đau đớn gì, còn nếu họ rụng hết răng, cũng xem họ ăn cơm kiểu gì!”

Khương Xuân khóe miệng giật giật.

Hắn quên đùa.

“Khương nương mang thai?”

Giọng của Trang phu nhân đột nhiên vang lên trong phòng.

Ngay lập tức, tấm rèm bằng ngọc trai tách , Trang thị vội vàng bước , còn kịp hỏi tình hình thì thấy gương mặt tuấn tú ngập nước mắt.

Mày của Trang thị lập tức nhíu , vội vàng hỏi: “Sao thế , An ca nhi, con nữa?”

Không Khương nương mang thai ? Hắn sắp trở thành cha, đáng lẽ vui mới đúng, nữa?

Chẳng lẽ là nha truyền lời sai, gây một vụ hiểu lầm?

Khương Xuân dậy, hướng về phía Trang thị hành lễ, : “Phu quân là vui quá mà đấy, mẫu đừng để ý, cứ để một lát, đủ tự khắc sẽ thôi.”

Tống Thời An vội vàng cầm lấy chiếc khăn lụa khô ráo mà nàng đưa cho , lau sạch nước mắt mặt.

Từ khi ba tuổi mặt mẫu , giờ đột nhiên thấy rơi lệ, khó tránh khỏi chút bối rối.

Trang thị chợt hiểu , : “Cũng bình thường thôi, khi xưa lúc mang thai con, phụ con tin vội vàng chạy về, thậm chí còn để rơi mất một chiếc giày đường.”

TBC

Khương Xuân ngạc nhiên, nhướn mày: Tống Chấn Đình bình thường văn nhã lễ độ, là hình mẫu điển hình của sĩ đại phu cổ đại, ngờ cũng mặt ?

“Con cứ tiếp ,” Trang thị trêu ghẹo Tống Thời An, sang Khương Xuân hỏi: “Đại phu ? Đã mang thai bao lâu? Tình hình thế nào?”

Khương Xuân đáp: “Nói là mang thai hai tháng, nhưng nửa tháng con vẫn còn hành kinh. Tôn đại phu cũng rõ lắm, phu quân sai mời Lư thái y .”

Lòng Trang thị thoáng chột , lập tức về phía Tống Thời An.

Chẳng lẽ chỉ là nhầm lẫn? Vậy chẳng con trai oan ?

Thế là con một thì thút thít, một thì lo lắng yên, chỉ Khương Xuân là bình thản như chuyện gì.

Thậm chí nàng còn sang với Quế Chi: “Bảo Lý ma ma thêm món thịt xông khói xào tỏi non, đột nhiên thèm món quá.”

Không nàng quan tâm, mà chủ yếu là nàng bất kỳ cảm giác gì khác lạ trong cơ thể, thứ đều cả, cho nên nàng cảm giác rõ ràng về việc mang thai.

Thậm chí trong lòng nàng còn thầm nghĩ, khi nào Tôn đại phu bắt mạch nhầm .

Tuy nhiên nàng dám điều , sợ rằng Tống Thời An kiềm chế , một màn lóc như lụt nước nữa.

*

Khi Lư thái y đến, Tống Thời An bình tĩnh , thậm chí còn rửa mặt, bộ quan phục n.g.ự.c ướt sũng vì .

Hắn thẳng thắn : “Phủ y nương tử mang thai hai tháng, nhưng nửa tháng nàng vẫn còn hành kinh, ngài xem thử là chuyện gì xảy .”

Sắc mặt Lư thái y ngay lập tức nghiêm túc, qua thì vẻ , giống như dấu hiệu của sẩy thai?

khi ông bắt mạch cho Khương Xuân xong, gương mặt bỗng trở nên kỳ lạ.

Dấu hiệu sẩy thai ư?

Tuyệt đối thể, ai sẩy thai thì sẩy chứ Khương nương tử thì , trong suốt hơn hai mươi năm nghề, ông từng gặp thai phụ nào khoẻ mạnh như nàng.

Thấy Lư thái y thu tay về, Tống Thời An căng thẳng hỏi ngay: “Thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-364.html.]

Lư thái y mỉm : “Chúc mừng Tống đại nhân, Tống đại phu nhân, phủ y chẩn đoán sai, đại nương đúng là mang thai, thời gian cũng hai tháng.”

Dừng một chút, ông thêm: “Về việc nửa tháng nàng vẫn còn hành kinh, đây thần cũng từng gặp những trường hợp tương tự, nhưng phần lớn đều là dấu hiệu sẩy thai…”

Chưa đợi ông hết câu, Tống Thời An vội vàng : “Vậy ngài mau kê đơn thuốc an thai cho nàng.”

Lư thái y ngắt lời, chút ngẩn , vội vàng giải thích: “Đó là khác, còn thể đại nương thì vô cùng khoẻ mạnh, mạch tượng định vững vàng, dấu hiệu sẩy thai. Về chuyện nửa tháng hành kinh…”

Ông liếc Trang thị và Khương Xuân, tiến gần về phía Tống Thời An, hạ giọng : “Tống đại nhân, thể riêng với ngài một chút.”

Tống Thời An khẽ gật đầu, dẫn ông ngoài gian giữa.

Hắn thúc giục: “Đừng dài dòng, mau .”

Lư thái y mím môi, một chút do dự, khẽ : “Sau khi mang thai mà vẫn kinh nguyệt, ngoài dấu hiệu sẩy thai, còn một tình huống khác nữa…”

Nói đến đây, ông nhẹ ho một tiếng, khó khăn tiếp lời: “Nếu lúc phu thê ân ái quá mức thô bạo, khiến thê tử ‘nội thương’, cũng thể dẫn đến tình trạng .”

Tống Thời An xong ngẩn .

Tính , nửa tháng dường như chính là lúc tiệm thịt heo của nhà họ Khương khai trương. Hôm đó cùng Khương Xuân đến giúp, vô tình gặp sư phụ ở tiệm thư họa.

Tại Phàn Lâu, để giữ chân sư phụ, một trận.

Khương Xuân hiểu chuyện gì, sợ rằng sẽ sụp đổ, nên khi về phủ cẩn thận với . Nhân cơ hội đó, nằng nặc đòi nàng chiều theo, cùng chơi trò sơn tặc cướp tân nương.

Giữa chừng, chút hăng quá, thô bạo gần nửa canh giờ.

Sau đó, Khương Xuân còn trách rằng suýt nữa nàng đè nát, ê ẩm đau nhức.

Rồi hôm nàng hành kinh.

Chẳng lẽ thật sự mà là do gây “nội thương”?

Hắn lập tức vô cùng hối hận, chỉ tát cho mấy cái, trách nhẹ nhàng!

Cùng lúc, cảm thấy sợ hãi đến nỗi đôi tay cũng bắt đầu run rẩy.

May mà Khương Xuân thể khỏe mạnh, dù “nội thương” cũng ảnh hưởng gì đến đứa bé trong bụng, nếu hẳn sẽ hối hận cả đời.

Nhớ chuyện hoang đường đêm qua giữa hai trong ruộng ngô, khỏi đưa tay lên ôm trán.

Trong lòng chút trách Khương Xuân, tại vô tâm, mang thai hai tháng mà chẳng hề .

nửa tháng nàng trải qua kỳ kinh giả, đổi , cũng tuyệt đối thể nghĩ rằng mang thai.

Suy cho cùng, vẫn là do quá thô bạo.

May mà chuyện đều hậu quả nghiêm trọng.

Hắn ngước lên, ánh mắt lạnh lùng Lư thái y.

Lư thái y lập tức hiểu ý, vội : “Đây chỉ là suy đoán bừa bãi của hạ quan, hẳn là sự thật, đại nhân qua thôi là .”

Tống Thời An lạnh lùng : “Suy đoán bừa cũng , nhưng nếu cái miệng ông kín, dám ngoài bậy, cẩn thận cái lưỡi của ông đấy!”

Lư thái y run lên, lập tức cam kết: “Đại nhân yên tâm, hạ quan nhất định sẽ kín miệng như bưng.”

Nghĩ một chút, ông sửa lời: “Hạ quan cái gì cũng , dù ngoài cũng gì.”

Tống Thời An hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ hài lòng.

Ngay đó, ân cần hỏi : “Nương tử thật sự dấu hiệu sẩy thai chứ? Có cần uống thuốc an thai ?”

Lư thái y vội vàng lắc đầu đáp: "Đại nãi nãi thể khỏe mạnh, mạch tượng cũng định và vững chắc, cần uống thuốc gì cả."

Tống Thời An cũng ép ông kê thuốc an thai, dù thuốc ba phần độc, mạch tượng của Khương Xuân vấn đề, cần thiết quá lên.

Tống Thời An trở đông thứ gian, với Quế Chi: "Ngươi tiễn Lư thái y ."

Quế Chi mở hòm, lấy một phong bao đỏ lớn, giấu trong tay áo vội vàng ngoài.

Trang thị liền hỏi gấp: "Lư thái y thế nào?"

Tống Thời An tiện thẳng, hừ nhẹ một tiếng: "Ông suy đoán linh tinh vài lý do, nhưng chẳng cái nào hợp lý cả. Dù thì thể của Xuân nương vẫn khỏe mạnh, mạch tượng định, cần lo lắng chuyện , chắc chắn gì đáng ngại."

Loading...