Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 365
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:42:52
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trang thị hỏi: "Vậy cũng kê thuốc an thai ?"
Tống Thời An : "Nàng khỏe như một con nghé, đứa trẻ trong bụng cũng phát triển , cần uống thuốc an thai?"
Trang thị thở phào nhẹ nhõm, bảo: "Cả ngày ăn nhiều như thế, cuối cùng cũng chút tác dụng, ăn uổng."
Khương Xuân , trong đầu chợt lóe lên, liền reo lên: "Chả trách dạo gần đây con ăn uống ngon miệng, ăn nhiều hơn gần gấp đôi so với , hóa là vì mang thai?"
Nàng nghĩ , giữa mùa hè nóng nực, chỉ thấy khổ sở, mà còn ăn nhiều hơn, rõ ràng là hợp lý.
Trang thị đáp: "Con một ăn hai dùng, tăng khẩu phần ?"
Khương Xuân tặc lưỡi cảm thán: "May mà nhà chút gia sản, nếu với cách ăn uống của con thế , nhà nào chịu nổi?"
Hai nàng dâu đều mang thai, Trang thị vô cùng vui vẻ, còn tâm trạng đùa giỡn: "Nuôi nổi con thì để An ca nhi khi tan triều ngoài thêm một việc, đến tiệm vải bán vải cũng , tiệm son phấn bán phấn son cũng thành. Nó tuấn tú thế , chỉ dựa khuôn mặt thôi cũng sẽ ít các cô nương đến mua hàng."
Khương Xuân xong ha hả, giơ ngón cái với Trang thị: "Mẫu tính toán thật, đến khi nào nhà họ Tống nghèo đến khánh kiệt, chúng sẽ !"
Tống Thời An liếc nàng một cái, hừ hừ: "Thế bằng nương tử sơn tặc đại vương, chuyên cướp của quan tham, chẳng kiếm tiền nhanh hơn ?"
Khương Xuân bỗng nhiên đổi hướng, : "Thiếp sơn tặc đại vương, chẳng phu quân sẽ trở thành áp trại phu nhân của ? Chúng là đôi ác điểu hành tẩu trong dân gian, ác danh nhất định vang xa!"
"Phụt!" Trang thị nhịn , bật thành tiếng.
Khương Xuân cũng theo.
Trong phút chốc, Đan Quế Viện tràn ngập khí vui vẻ.
Không khí càng lên đến đỉnh điểm khi Chung Văn Cẩn, bụng bầu to, Tống Thời Duệ dìu viện.
Vì mang thai đôi, bụng năm tháng của nàng lớn hơn bụng khác khi mang thai sáu bảy tháng.
Khương Xuân thấy thì hoảng sợ, vội vàng tiến lên đỡ lấy cánh tay còn của nàng, cùng dìu nàng đến giường La Hán.
Tống Thời An mấp máy môi, trách nàng vài câu, bản đang là một bà bầu mà còn tranh đỡ khác.
nghĩ đến sức khỏe của nàng, đành im lặng, lời nào mất vui.
Chung Văn Cẩn lên tiếng : “Đại tẩu, tẩu đừng bận rộn nữa. Tẩu mới mang thai, thai nhi định, cẩn thận một chút.”
Trên giường La Hán hai chiếc gối lụa đặt đối diện, Khương Xuân xuống chiếc gối còn , : “Không , hôm qua còn cưỡi ngựa điên cuồng trong biệt viện, còn đấu với mười cô nương, chẳng vẫn ?”
Khương Xuân đầu tiên cảm thấy, một cơ thể khỏe mạnh là điều hạnh phúc bao.
Các quý phụ khác khi mang thai, nào cũng yếu ớt, đến mức ăn uống còn nhờ hầu.
Còn nàng thì ?
Chẳng hề ảnh hưởng gì, ngoài việc ăn nhiều gấp đôi so với , cơ thể bất kỳ khó chịu nào.
Nếu cũng mang thai nhẹ nhàng như thì thật mấy.
Chung Văn Cẩn ngưỡng mộ : "Đại tẩu thật khỏe mạnh quá, thì chịu nổi. Mấy tháng còn cố gắng , nhưng từ tháng thứ năm trở , cảm thấy càng lúc càng mệt mỏi, mỗi ngày đều buồn ngủ, tinh thần. May mà quán rượu sẽ khai trương nửa tháng nữa. Đợi lo xong quán rượu, sẽ nghỉ ngơi hẳn. Đợi khi sinh, mới tiếp tục việc."
Khương Xuân hì hì : "Nhờ phúc của mẫu , một vị quản lý tài giỏi là Tào chưởng quỹ, thêm một biểu ca theo chúng kinh, hai đó giúp trông coi cửa hàng, nhàn hạ vô cùng."
Cửa hàng vải và tiệm son phấn quỹ đạo, nàng chỉ cần quản lý sổ sách và nhập hàng từ chỗ Chung Văn Cẩn là xong, việc khác đều cần nàng lo.
Vì nàng mới thời gian rảnh để mua đất trồng khoai lang mùa hè.
Nghĩ đến việc mua đất, nàng mới nhận suy nghĩ sai đó.
TBC
Cho dù mua Tiểu Lý trang kế bên Tiểu Hà trang, cũng thể hợp hai cái thành một.
Tiểu Hà trang và Táo Thụ trang đều là sản nghiệp của Tống Thời An, Nguyệt Hà trang do trưởng công chúa Tân Thành tặng là của riêng nàng, nhưng trang trại đặc biệt, tạm thời thể động đến.
Vì con cháu họ Tống sẽ thừa kế hai trang trại, còn con cháu họ Khương thì cái nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-365.html.]
Nàng mua Tiểu Lý trang, nhất định ký khế ước tên , để dành cho con cháu họ Khương.
Dù tiền mua trang đều là nàng tự kiếm hoặc do nàng tích góp, nàng để cho con cháu họ Khương thì sẽ để .
Nếu con cháu họ Tống ý kiến, hừ, thì cứ để bụng mà chịu.
Chẳng lẽ thừa kế tám cửa tiệm và hai trang trại của cha , còn tranh giành chút tài sản nhỏ bé của với hoặc tỷ, gì ?
Nếu thật sự dám thế, nàng sẽ đánh m.ô.n.g nó, đánh đến khi m.ô.n.g nó chia tám mảnh!
Đến khi cả hai đều thừa kế tài sản ngang , lúc đó nàng sẽ kiếm tiền, chia đều, mỗi một nửa.
Chung Văn Cẩn xong liền ngẩng đầu Trang thị, ánh mắt đầy vẻ đáng thương : “Mẫu , quán rượu của con vẫn còn thiếu một quản lý, mẫu thương con , tìm cho con một tài giỏi với.”
Trang thị liếc nàng một cái, mắng: “Hai đứa con dâu các ngươi, suốt ngày nhòm ngó của hồi môn của thì cũng đòi hỏi giúp việc, sớm muộn gì các ngươi cũng vặt trụi hết của cải của !”
Bà tuy nhưng vẫn chấp thuận: “An ca tìm tung tích của nhà bà v.ú Trương, phái đón . Nhi tử của Trương thị, Trương Kiều, từng giúp quản lý cửa tiệm, khá nhanh nhẹn và giỏi giang. Đến lúc đó sẽ để nó giúp con quản lý quán rượu.”
Chung Văn Cẩn lập tức rạng rỡ: “Cảm ơn .”
Khương Xuân nhướng mày.
Ồ, bà v.ú của Tống Thời An, Trương thị, sắp trở về ?
Trong nguyên tác, gia đình Trương thị trở về sớm hơn nhiều, khi Tống Thời An đưa nguyên chủ về kinh, ông mời Trương thị dạy cho nguyên chủ quy củ.
nguyên chủ chịu học, còn mỉa mai và châm chọc Trương thị nhiều , khiến bà tức giận đến bệnh.
Tuy nhiên, Trương thị cũng là dễ bắt nạt, chỉ nắm quyền trong tất cả chuyện lớn nhỏ ở Đan Quế Viện mà còn định can thiệp việc của Thanh Trúc Viện.
Phải rằng bà chỉ là v.ú nuôi của Tống Thời An mà còn là v.ú nuôi của Tống Thời Duệ, thể chỉ cho đại tẩu mà bỏ qua nhị tẩu?
Cả hai đấu trí đấu dũng với Chung Văn Cẩn qua hàng vạn chữ.
Cuối cùng, Trương thị thất bại, Tống Thời Duệ đưa về trang trại để “dưỡng già.”
Giờ đây, Trang thị giao Trương Kiều cho Chung Văn Cẩn, vì tiền đồ của con trai, Trương thị chắc chắn sẽ còn đối đầu với Chung Văn Cẩn nữa.
Người mà bà thể đối đầu, chỉ còn mà thôi.
Khương Xuân vuốt ve cái bụng phẳng lì như tấm ván của , nở nụ nhạt. Thật sự là nàng mong đợi điều đó.
Dù thì nhà họ Tống đều quá hiểu chuyện, một ai dám khiêu khích nàng, thật sự cần vài như Trương thị xuất hiện, thêm chút niềm vui cho cuộc sống.
Trong lúc trò chuyện, nhị phòng và tam phòng cũng tin Khương Xuân thai, liền gửi quà chúc mừng.
Quà của nhị phòng Tống Thời Âm đích mang đến.
Khương Xuân thấy nàng thì liền nhăn trán: “Ta bảo Lý ma ma thêm món, thì – kẻ chuyên ăn uống mời mà đến – xuất hiện. Chẳng lẽ món thêm cho mà thêm cho ?”
Tống Thời Âm , mắt lập tức sáng lên: “Có thêm món ? Vậy nhất định ở dùng bữa tối .”
Nàng còn nhiệt tình mời phu thê Chung Văn Cẩn: “Nhị ca, nhị tẩu, hai đến , ăn bữa tối mới về thì thiệt quá.”
Chung Văn Cẩn lập tức hưởng ứng: “Tam thì chúng cứ ở ăn bữa tối hẵng về.”
Khương Xuân ngước mắt về phía Trang thị.
Dù một thì ở , hai cũng chẳng thể để , chi bằng Trang thị cũng ở luôn cho đủ.
Trang thị xua tay: “Ta về thông báo tin vui rằng Xuân nương thai cho cha các con , các con cứ ăn, về đây.”
Khương Xuân cũng giữ .
Có thêm ba dùng bữa tối, nàng liền cho báo với Lý ma ma để thêm vài món.
Gần đây vì nàng ăn uống nhiều hơn, buổi chiều ăn thêm một bữa , buổi tối ăn khuya, nên nhà bếp dự trữ đầy đủ, thiếu lương thực và rau củ.