Trọng Sinh Thành Thê Tử Trong Tiểu Thuyết - Chương 368
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:42:59
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Xuân: "???"
Hai đời?
Mình nhầm chứ?
Hắn gì mà hai đời cuối cùng cũng con?
Ngoài đời , còn đời nào khác?
Chẳng lẽ, thật sự là tái sinh trở về?
Nếu đúng là như , chẳng ngay từ đầu lộ tẩy ?
Bảo sớm phát hiện là nguyên chủ, hóa là nhờ "gian lận" .
Nàng mà, rõ ràng nàng cẩn thận hết mức, chỉ lời , hành động đều cố gắng giống với nguyên chủ, thậm chí mỗi lấy đồ từ kho hệ thống, nàng cũng đều tránh khác, phát hiện sớm như ?
Cái vỏ bọc rơi xuống, thật sự oan chút nào.
Hơn nữa, thật là quá giỏi nhẫn nhịn.
Đối mặt với nàng – mà kiếp đội nón xanh cho , khiến danh tiếng của hủy hoại, trở thành trò của cả kinh thành, mà vẫn thể điềm nhiên giả vờ hòa hợp với nàng.
Chứ trực tiếp tay trừ khử nàng để diệt trừ hậu hoạ.
Cũng may là bình tĩnh như , nếu nàng còn kịp " đầu là bờ" thì chịu tội cho nguyên chủ, một mạng ô hô .
Nghĩ kỹ , những chi tiết thể hiểu nổi, giờ đây đều thông suốt cả.
Chẳng hạn như việc Huyện lệnh Hồng Diệp là Lư Chính Hành – say mê tranh của , chỉ dùng tranh để điều khiển y giúp giải quyết Lưu Khải Đàm, mà còn kiếm về một khoản tiền lớn.
Hay như việc báo cho Quận chúa An Bình đến An Viễn Hầu phủ bắt gian, lợi dụng cơ hội tạo hỗn loạn đưa Trình Văn Uyển cùng Phạm đồ tể thành đôi.
Rồi việc tiếc lấy chuyện khó như vô sinh để ngăn cản Tưởng Yển xuống Giang Nam, cứu mạng ông .
Hắn nội dung nguyên tác, nếu kiếp đích trải qua, thì dựa những thông tin mà , khó mà thực hiện kế hoạch hiệu quả như .
TBC
Càng nghĩ, sắc mặt Khương Xuân càng trầm xuống.
Tên thật là quá thành thật.
Nàng kể rõ ràng chuyện về thế của cùng với hệ thống điểm danh cho , thậm chí còn chủ động thêm ít chuyện về Chung Văn Cẩn. Còn thì ? Chuyện tái sinh của một chữ cũng thèm nhắc, giấu nàng kỹ lưỡng.
Chẳng lẽ nàng sẽ ghét bỏ chỉ vì là tái sinh ư?
Trừ phi...
Sắc mặt Khương Xuân bỗng nhiên trở nên kỳ quái.
Tên , chẳng lẽ sống đến bảy tám chục tuổi mới tái sinh trở ?
Nếu đúng như , chẳng nàng gả cho một lão già ?
Hắn thế chẳng khác nào lão trâu già gặm cỏ non, một cây lê già đè lên hải đường non tơ!
Nàng lập tức cảm thấy cả ớn lạnh.
Ánh mắt nàng dừng khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng vì men rượu của .
Khuôn mặt thật sự mỹ.
Đường nét như tạc khắc, chân mày dài sắc sảo, lông mi rậm dày và cong dài như một chiếc bàn chải nhỏ. Sống mũi cao thẳng, nhưng đầu mũi nhỏ nhắn, dịu bớt những đường nét lạnh lùng gương mặt .
Dưới mũi là đôi môi mỏng, màu sắc đỏ hơn hẳn những nam tử bình thường, cho khuôn mặt thêm phần rực rỡ.
Toàn bộ diện mạo , nam nữ đều thể mê hoặc.
Tuy nhiên, đôi mắt phượng lạnh lùng với đuôi mắt xếch lên khiến cho hề mang chút nữ tính nào, ngược còn thêm vài phần uy nghiêm.
Tất nhiên, điều đó chỉ áp dụng khi đối diện với khác.
Còn khi nàng, đôi mắt phượng ánh lên niềm vui, ngay cả khi đấu khẩu với nàng, khóe môi cũng thường vô thức nhếch lên.
Yêu một , giống như ho khan , thể nào che giấu .
Khương Xuân khẽ thở dài.
Thôi , mặc kệ bao nhiêu tuổi tái sinh, chỉ cần bây giờ bộ dạng của chênh lệch nhiều so với là .
Huống chi, kiếp của nàng cũng sống đến ba mươi ba tuổi.
Ba mươi ba tuổi, ở thời đại thể bà nội .
Nàng thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, chênh lệch tuổi tác với ở kiếp chắc cũng quá lớn?
Khương Xuân tự an ủi, , tự thuyết phục một lúc, cuối cùng quyết định giả vờ như chẳng gì, vạch trần .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-the-tu-trong-tieu-thuyet/chuong-368.html.]
Vì thì hẳn là lý do. Nếu nàng phơi bày sự thật, chừng sẽ khiến lúng túng, .
Cứ để mang bí mật xuống mồ .
Dù nàng cũng quá bận tâm về chuyện . Vạch trần thì tình cảm giữa hai cũng chẳng lợi lộc gì, nàng cần gì chuyện dư thừa?
Thôi thì trân trọng những ngày tháng hiện tại.
Giữa đêm, Tống Thời An tỉnh giấc, lặng lẽ bò dậy, tịnh phòng y phục, đó rón rén trở về giường bát bộ.
Đêm qua, đồng liêu ép uống say khướt, đến mức chẳng còn nhớ mà về nhà.
Tống Thời An sờ chiếc áo ngủ lụa mượt mà , thầm nghĩ chắc chắn là Khương Xuân cho .
Hiện giờ đầu óc vẫn còn mơ hồ, như thể đầy ắp hồ dán, nhớ nổi chuyện gì xảy khi về phủ.
Hắn cũng liệu nhảm gì ?
Dù thì, từng điều gì với nàng, nên nếu nhảm cũng đáng lo lắm.
Chỉ sợ rằng lỡ miệng chuyện của kiếp .
Khương Xuân đôi khi vô tư, nhạy bén, nhưng lúc thông minh quá mức.
Nếu điều gì nên , chắc chắn nàng sẽ nhanh chóng đoán là tái sinh.
Dù thì nàng cũng từng nhiều tiểu thuyết về xuyên và tái sinh thời đại của nàng, còn từng kể cho về nội dung của những câu chuyện đó trong lúc rảnh rỗi.
Việc nàng đoán sự thật tái sinh cũng điều gì quá đáng sợ, nàng chắc cũng khó chấp nhận.
Dù , nàng cũng là xuyên , còn cả Chung Văn Cẩn – một xuyên khác.
Bọn họ chẳng khác nào là đồng loại, cùng một kiểu, nửa cân tám lạng.
việc cố tình giấu giếm nàng sẽ lộ tẩy.
Đó mới là vấn đề nghiêm trọng nhất.
Bởi bọn họ hứa với , ai cố ý giấu diếm chuyện gì, thành thật với .
Với tính khí nóng nảy của nàng, nếu phát hiện giấu diếm, nàng sẽ tức giận đến phát điên ?
Tống Thời An đột nhiên cảm thấy mồ hôi tuôn ròng ròng.
---
Tống Thời An nơm nớp lo sợ, liệu lỡ gì mặt Khương Xuân , nhưng dám đánh thức nàng một cách vô lý.
Hắn chỉ đành mở mắt đến sáng, miễn cưỡng đến công đường.
Sau khi tan , cũng thể về nhà ngay lập tức, vì hôm nay còn hẹn uống rượu với Lộ Thư Vũ.
Trong phòng riêng của Phàn Lâu, Lộ Thư Vũ – kẻ nhàn rỗi giàu – đến từ lâu, thấy Tống Thời An bước liền dậy chắp tay : "Chúc mừng , chúc mừng ."
Thấy bạn , Tống Thời An tạm thời gác lo lắng trong lòng, mỉm đáp: "Cảm ơn ."
Hai còn đang khách sáo thì cửa phòng riêng đẩy , Hàn Tiêu dẫn theo hai hầu bước .
Rõ ràng là Tống Thời An sai gửi thiệp mời cho .
Vừa thấy Tống Thời An, Hàn Tiêu cũng lập tức chắp tay chúc mừng: "Chúc mừng Tống mừng sinh quý tử."
Tống Thời An giật giật khóe miệng, lườm một cái: "Câu của may mà mặt phu nhân , nếu ..."
Hàn Tiêu ngơ ngác: "Hả? Thứ cho tiểu ngu , câu sai chỗ nào ?"
Tống Thời An khẽ hừ một tiếng: "Ở nhà , tiểu thư và công tử đều quan trọng như , chỉ cần là con của phu nhân sinh , cho dù là tiểu thư cũng sẽ nâng niu như báu vật, và sẽ chia đều tài sản giống như công tử."
Khương Xuân và Chung Văn Cẩn vốn đến từ nơi mà phong tục là như , bản cũng tôn trọng tập tục của họ.
Dù thì cũng là con của , thương đứa nào thiệt thòi cũng đành lòng.
Tuy nhiên, vẫn chút hài lòng với một việc của Khương Xuân, chẳng hạn như việc chia quá rõ ràng giữa tài sản của nhà họ Tống và nhà họ Khương.
Những gì nàng kiếm thuộc về Khương gia, sẽ để cho đứa trẻ mang họ Khương; còn tài sản của thuộc về nhà họ Tống, sẽ để cho con mang họ Tống.
Thật là vô lý!
Chẳng lẽ đứa trẻ mang họ Khương thì m.á.u mủ của Tống Thời An, thể chia tài sản của ?
Vả , còn là con rể Khương gia, tài sản tên tại thể chia cho con mang họ Khương chứ?
Dù , cũng quyết , tất cả tài sản tên sẽ chia đều cho các con, bất kể họ gì, bất kể giới tính.
Còn tài sản tên Khương Xuân, đó là do nàng vất vả kiếm , nàng chia thế nào là quyền của nàng, sẽ xen .
Hàn Tiêu xong mà sững sờ nên lời.
Lộ Thư Vũ cũng kinh ngạc: "Tiểu thư khi xuất giá thì mang theo ít của hồi môn là , thể chia tài sản ngang bằng với tiểu lang quân ?"